Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5q08Josy8T

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi thực sự rất sợ Trần Kỳ Bạch một nào đó đột nhiên đuổi tôi đi.
Nếu tôi không rời xa hắn, tôi sẽ như ở Tô gia , là một vũ công ba lê xinh đẹp, mỗi đều xoay tròn biểu diễn hắn xem.
tôi biết có thế thôi. Một biết xoay tròn biểu diễn, còn không phải vũ công chuyên nghiệp, là một bình hoa xinh đẹp.
Cảnh thê thảm sau khi hắn đuổi ra khỏi nhà, tôi không dám nghĩ tới, mỗi tôi ở bên hắn, cảm giác này thêm mãnh liệt.
May mắn thay, Trần Kỳ Bạch nguyện ý tôi thời gian.
Tình trạng hiện tại của tôi, bác sĩ tâm lý nói cần tôi tự sửa chữa bản thân, tôi dần lạc lối những cảm xúc yếu đuối này.
Dù ở , tôi cũng đã có được nơi để thở.
Tôi không còn nấu canh chờ hắn, không còn ở biệt thự ngoại ô như một phu nhân giàu có chờ hắn về nhà.
Tôi đăng ký thêm mấy lớp , tôi còn định tiếp tục toán.
Giáo viên nói tôi có thiên phú, là đã lâu không , rất nhiều thứ phải bắt từ .
Có lần, tôi còn cầm những bài không biết đi hỏi giáo viên cũ.
Ông ấy còn tận tình khuyên nhủ tôi: “Minh Tuế à, cần em bắt , tất cả vẫn chưa muộn, thầy nhớ trước đây em không phải thích toán ?”
“ đó thầy cứ nghĩ em định sẽ vào khoa toán, em cố gắng như , quyết định thi vào đâu, thầy sẽ giúp em tham khảo.”
Tôi bỗng nhiên rất xúc động. lòng như mọc thêm chút máu thịt.
hơn hai mươi năm cuộc đời dài đằng đẵng này, lần tiên có nói “Em định được.” chứ không phải “Em hay không cũng được, dù cần có Tô gia/ có Trần Kỳ Bạch là đủ rồi.”
Con , không thể cả đời dựa vào đàn ông để sống. Cũng như Tô gia, không thể chỗ dựa tôi cả đời.
14
Tôi vì chuyện hành mà bận tối mặt tối mũi. toán đâu có dễ dàng như , hơn nữa tôi còn bao nhiêu năm không động rồi.
Dẫn tôi bài tập và đọc luận văn, thường xuyên không được điện thoại và cuộc gọi của Trần Kỳ Bạch.
Trước đây nếu tôi bỏ lỡ một cuộc điện thoại của Trần Kỳ Bạch thôi cũng sợ hãi run rẩy, sợ chọc giận vị Thái tử gia này.
trọng tâm cuộc sống của tôi không phải là hắn, không được điện thoại, tôi phát hiện cũng không có hậu quả nghiêm trọng .
Nhiều là lần sau Trần Kỳ Bạch sẽ có chút không vui: “Đôi khi anh còn không biết, chúng là quan hệ nữa? Anh như là lốp dự phòng của em .”
này tùy tiện dỗ vài câu là được.
“Ai có gan dám để Thái tử gia lốp dự phòng chứ, không muốn lăn lộn ở nữa à??”
“Tô Minh Tuế!!”
Hắn gầm lên, hắn đe dọa, hắn kiên nhẫn dỗ dành, với tôi đều không có tác dụng.
May mắn thay, số lần tôi không nghe điện thoại của hắn nhiều.
trái đất hình như có một loại từ trường.
Tôi ra ngoài mua tài liệu thi cử, cũng có thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp Tô Uyển Uyển.
Tô Uyển Uyển nhìn thấy tôi liền kêu lên thất thanh: “Tô Minh Tuế, cô vẫn còn ở ??”
Tôi không thèm để ý cô , cô còn tiến lên túm lấy tay tôi không tôi đi.
Đừng thấy Tô Uyển Uyển trông như một tiểu thư khuê các, sức tay không nhỏ đâu.
“Ấy không phải, cô ở , thế Trần Kỳ Bạch đang đào ba tấc đất ở đâu ? Hai đang chơi trò mèo vờn chuột à?”
Tôi cạn lời: “Tôi cũng không muốn thế đâu, hay là cô bảo Trần Kỳ Bạch thả tôi đi, hoặc báo cảnh sát bắt tôi đi, tôi chịu không nổi nữa rồi.”
Tô Uyển Uyển hừ lạnh một tiếng, liếc xéo tôi: “Nhìn cô bộ dạng được voi đòi tiên này là ngứa mắt .”
“Tôi cũng không ưa bộ dạng trà xanh của cô đâu.”
Tô Uyển Uyển quả nhiên vẫn là Tô Uyển Uyển xưa. Rất dễ dàng tôi chọc giận.
“Cô mới là trà xanh! Cả nhà cô đều là trà xanh!”
“Thật không, tôi vẫn còn sổ hộ khẩu của Tô gia đấy.”
“ Tô gia không thèm gọi cô về nhà ăn cơm nữa rồi!!”
“Đó là tôi không đi, tôi đi xem có ai dám đuổi tôi ra ngoài không?”
…
Hai chúng tôi cứ đứng cãi nhau bên đường, cãi tôi tức.
Tôi còn tức nỗi không thốt nên lời: “Cô không phải trước đây thề sống thề chết định sẽ câu dẫn được Trần Kỳ Bạch ? Tôi đi lâu như rồi, cô vẫn chưa được à?”
“Nếu cô câu dẫn được rồi, tôi có phải kẹt ở không? Trả tự do tôi đi.”
Tô Uyển Uyển đột nhiên cúi xuống, như một con chim cút mắc lỗi.
“Em thích thì có ích đâu? cũng không thích em? Thủ đoạn cũng thử hết rồi, Trần Kỳ Bạch thiếu điều muốn em em gái ruột luôn rồi, mất mặt chết đi được.”
Tô Uyển Uyển vừa nói vừa ôm mặt: “Chuyện này, em thừa em không bằng chị, em đã từng yêu, tiếc là em không có cách nào.”
“ đó em ở giới giải trí đưa một bữa tiệc của đại gia, ép uống rượu, may mà Trần Kỳ Bạch cau mày một , mọi đều chuyển sang uống nước ngô hết.”
“Ôi, chị không hiểu đâu, dáng vẻ đại gia như thần thánh giáng lâm, thay chị giải quyết mọi chuyện ấy. Em lập tức sa vào rồi, em vừa về Tô gia cứ luôn nghĩ, nếu ngay từ mình là đại tiểu thư Tô gia, gặp được Trần Kỳ Bạch, kết quả có khác không?”
“Kết quả, căn bản là vô ích!! tên này là một khúc gỗ!!”
“ cũng không tệ, em có ‘bản ’ rồi”
Tô Uyển Uyển tay, một chàng trai trẻ đẹp trai đang đợi cô một chiếc xe sang trọng, thấy Tô Uyển Uyển đi tới, còn vươn tay lấy đồ đạc cô đang cầm.
Như một cặp đôi yêu nhau lâu . Chính là nhìn nghiêng y hệt Trần Kỳ Bạch. Tôi nhìn ngây .
Trời ơi… giống thế….
“À? Lẽ nào ảnh cô đăng hôm đó?”