Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
Tôi nhỏ nhen?
Ngón bấu chặt vào lòng bàn .
Nếu nói lúc nãy tôi còn là giận dữ, thì lúc , xúc nhiều hơn là tủi thân.
khi tôi có ký ức, “ích kỷ” lởn vởn bên tai tôi.
Khi chơi cùng em gái, vì tranh đồ chơi người khác không nên khóc, tôi dỗ không nổi, mẹ sẽ nói tôi ích kỷ, không biết che chở em.
Khi dạy em viết chữ, không ngồi yên, cứ đòi ngoài chơi, tôi không giữ , mẹ cũng bảo tôi ích kỷ, không biết trông nom em gái.
Sau tôi vào cấp , nằm top ba của lớp, em gái vì điểm thấp hơn mà sinh u uất, rõ ràng là do lòng đố kỵ của , nhưng mẹ nói tôi ích kỷ, không biết quan xúc của em, chỉ biết tạo áp lực .
Rồi sau , tôi quen Cố Cảnh Thâm, một lần cả nhà người ăn cơm, chỉ vì tôi nấu thiếu một món mà em gái thích – miến tỏi hấp, liền giận dỗi không ăn.
Dù bố khuyên thế cũng không , mẹ nói tôi ích kỷ, tội danh là không biết lo sức khỏe em gái.
Những tội danh gán ghép , tôi đã gánh qua khác.
Tôi không chưa từng phản kháng, nhưng lần mẹ cũng chỉ là cãi lý.
Bất kể người sai là ai, mẹ cũng chỉ đứng phía em gái, nhìn vấn đề góc độ của .
Cứ thể, chỉ có em gái mới là con ruột của bà, còn tôi, là đứa trẻ bị nhặt .
Hôm nay giọng mẹ đặc biệt chói tai, bà chỉ vào tôi, gương mặt vì nói quá nhanh mà méo mó:
“ nhỏ đã lạnh lùng, địa hẹp hòi, có thứ gì chia sẻ, chỉ biết giấu giếm riêng mình.
Ba tuổi đã thấy rõ bản chất, đáng lẽ mẹ biết vĩnh viễn cũng chỉ thôi, …”
“Đủ rồi!”
Tôi không thể kiềm nén nỗi tủi thân lòng , nước tuôn rơi từng dòng, giọng nói run rẩy muốn vỡ tan giữa không trung.
“Người ích kỷ không là con, là mẹ!”
Tôi ngẩng đầu lên, không muốn để nước rơi thêm .
Càng không muốn thể hiện sự yếu đuối trước người mẹ chưa bao giờ yêu thương mình.
“Chính vì mẹ ích kỷ, chỉ nghĩ bản thân, nên con mới bị gửi nhà bà ngoại ngay lúc mới sinh, suốt nhiều trời gặp mẹ – người lúc cũng bận rộn ở nơi xa.
Cũng chính vì mẹ ích kỷ, hề quan đến xúc của con, mà đi kết hôn một người xa lạ con, rồi vội vàng sinh thêm đứa thứ .
nhỏ đến lớn, vì sự ích kỷ của mẹ, con sống nhờ người khác, đến miếng ăn cũng không đủ. con còn gì để mà chia sẻ người khác chứ?”
Tôi nhìn người mẹ trước – vừa quen thuộc vừa xa lạ – không còn chút sức lực để gào thét.
Càng nói sau, giọng tôi càng tan nát.
“Nếu con thực sự ích kỷ, làm sao con lại gọi một người xa lạ là ba? Làm sao con có thể khi tiền tiêu vặt chỉ có 800 mà trích 500 mỗi tháng để mua dụng cụ vẽ em gái? Mẹ à, nếu con ích kỷ thật, sao con lại cam uất ức, chỉ để mẹ thấy vui vẻ và hạnh phúc?”
5
“Tất cả chỉ là giả vờ thôi!”
“Giả vờ làm đứa con hiểu chuyện để lấy lòng ba !”
câu nói lạnh lùng đó khiến tôi hoàn toàn rơi vào vực thẳm.
Thì bao nay tôi nhẫn nhịn đều không có chút giá trị mẹ.
Mẹ nắm em gái, lạnh lùng liếc tôi một cái: “Chỉ là một cái dây chuyền, một cái vòng thôi, có gì đáng để than vãn ?”
Em gái tôi cũng vội vàng xua : “Chị à, em không lấy đâu, chị mau cất đi đi, đừng vì chuyện mà cãi nhau mẹ.”
“Mẹ dạo sức khỏe không tốt, chị đừng chọc giận mẹ .”
Mẹ vuốt em gái đầy cưng chiều: “ là con hiểu chuyện, biết quan đến sức khỏe của mẹ.”
Tôi đứng lặng tại chỗ, một chống lên bàn.
Bao nhiêu nay, là .
Tất cả xúc của tôi, trước mặt mẹ, đều không khí.
Bà hề nhìn thấy, cũng hề nhận .
Tôi nhắm lại, toàn thân rã rời: “Nơi không chào đón người, mời ngoài.”
Mẹ tôi hừ lạnh một tiếng đầy khinh bỉ: “Không giả vờ nổi rồi đúng không? Ngay tại lễ cưới mà đuổi cả mẹ ruột đi, để chồng con và nhà chồng nghe thấy thì người ta sẽ bàn tán gì con?”