Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngay dưới bài ghim hắn, tôi để lại phản hồi:
【Cứng đầu chỗ nào?】
Chương 9
Hắn nhanh chóng trả lời tôi.
【Như chó điên, cứ cắn mãi không tha.】
【 , chính là ! Cảm ơn gợi lần , dạo này quán đông khách lắm, nửa tháng đã kiếm đủ tiền thuê nhà, tiền điện nước hai tháng .】
ra hắn vẫn nhớ tôi.
Chỉ là lại tưởng tôi là đàn .
Tôi chợt nhớ, đây vài người nhắn tin quấy rối, tôi liền ẩn hết bài viết, chỉnh giới tính nam, tuổi đổi 55.
Bảo sao hắn nhầm.
Chưa kịp để tôi trả lời, khung chat riêng đã bật lên.
【 , giúp tôi thêm vài tưởng nữa .】
【Hoạt động tôi làm mấy nay đang tốt đẹp, ai ngờ hôm nay xảy ra , một mất mấy chục đơn.】
【 đó không sao, nhưng tôi lo sẽ ảnh hưởng đến việc làm ăn sau này.】
Tôi hít sâu một hơi:
【Đừng vội, xem từ đầu cuối thế nào.】
Sau đó, người đàn tự xưng là Trần Hạc Viễn bắt đầu kể về “ân oán” giữa tôi và hắn.
ra cái tôi tưởng là “quấy rối”, trong mắt hắn lại là: một sinh thường xuyên đến quán, dần dà hắn thấy cô ấy có với .
Hắn chủ động theo đuổi, còn cô nửa nửa chối, ngại ngùng không quán nữa, cố “thả mồi” để câu hắn.
Để thể hiện , hắn đứng chờ ở cổng trường, định nhào ra tỏ .
Kết quả lại tôi ngang cản lại, phá hỏng “ tốt”.
Nhưng rõ ràng hôm đó, sinh kia sợ hãi không ngừng xin lỗi tôi sau khi tôi gọi bảo vệ , hoàn toàn không giống dáng vẻ sẽ nhận lời tỏ .
Trong lòng tôi chỉ gào lên một vạn câu “cạn lời”.
Tiếp đó, hắn còn trắng trợn bóp méo thật, rằng hắn chỉ “dạy tôi một bài học”, làm tôi xấu mặt đám đông.
Không ngờ tôi lại lì lợm, bám riết ở quán cả một tiếng, khiến khách hàng bỏ sạch.
Trong lời hắn, bản thân lại hóa kẻ đáng thương.
Nếu không phải chính tôi trải qua việc, e là cũng suýt hắn dắt mũi.
Tôi trầm ngâm một , nhắn lại:
【Tôi có một cách, cậu có nghe không?】
Chương 10
Sáng hôm sau, trong nhóm lớp và các nhóm câu lạc bộ, tránh bão An An đăng tối qua chia sẻ rầm rộ.
Quả nhiên như cô ấy , thu hút lượng xem cực lớn.
Cô ấy còn khéo léo đặt tiêu đề giật gân:
【 chủ quán trà sữa bịa đặt bẩn thỉu, sinh viên gọi cảnh sát vạch trần thật tại chỗ.】
Cảnh quay hướng vào quầy trong quán, tuy khuôn mặt mọi người đều làm mờ kỹ.
Nhưng các bạn cùng trường chỉ cần liếc qua đã nhận ra quán nào, liền đồng loạt nêu tên và địa chỉ ngay trong phần bình luận.
Chỉ vài ngắn ngủi, này không chỉ lan truyền khắp trường, còn khiến nhiều cư dân mạng phẫn nộ, kêu gọi tránh xa quán từ xa.
Các sinh nhanh chóng đạt đồng thuận: tuyệt đối không tiêu tiền ở nơi từng vu khống giới.
Bởi không ai trở “nạn nhân tiếp theo”.
Bên phía Trần Hạc Viễn, còn chưa kịp thực hiện kế hoạch tôi bày ra, đã cơn sóng tránh bão bất ngờ đánh trở tay không kịp.
Đúng như tôi dự đoán, đoạn xin lỗi hắn phát lặp lặp lại cửa và trong quán, ngay sau khi chúng tôi rời đã xóa bỏ.
Nhưng điều đó không ngăn nhiệt các bạn sinh viên.
Mỗi khi ngang quán trà sữa, họ đều chặn khách lạ lại, đưa ra xem, rõ bộ mặt thật chủ.
Đa phần khách xem xong đều tức giận chửi vài câu, quay đầu bỏ .
Chỉ sau hai , Trần Hạc Viễn gửi tin nhắn riêng tôi, giọng điệu đầy than vãn.
【 , quán tôi hai nay không bán gì cả.】
【Kế hoạch còn làm không? Nếu chuyển đối tượng từ sinh sang nam sinh liệu có tác dụng không?】
【Trời ơi, sốt ruột chết mất.】
【Chờ.】 Tôi cố làm ra vẻ thần bí, chỉ trả lời một chữ.
Sau khi mất hết khách , tôi bày kế bảo hắn chuyển sang lấy lòng khách nam.
Dĩ nhiên mục đích không phải để hắn buôn bán , là giăng ra một cái bẫy trông có vẻ hợp lý.
Tin nhắn hắn liên tục gửi , dồn dập không ngừng.
【 , tôi thật không chờ nổi nữa.】
【 quán đông khách, tôi nhập nhiều nguyên liệu lắm, giờ không có ai mua, mỗi chỉ chi không thu.】
【Nếu còn kéo dài, tôi đành phải cuốn gói về quê.】
【Con bé đó còn đăng này lên mạng.】
Cuối cùng, hộp thoại yên tĩnh một .
tiếng báo tin nhắn “ting” vang lên, hiện ra một dòng chữ khiến tim tôi khựng lại.
【 , hay là tìm ra con bé đó?】
【Chắc chắn là nó đăng.】
Chương 11
Tôi vội vàng nhắn lại hắn:
【Cậu định làm gì? Đừng có làm phạm pháp.】
Hắn không trả lời nữa.
Đúng ấy, tiếng báo tin nhắn WeChat “ting” làm tôi giật bắn.
Mở ra, là tin nhắn An An.
【Dư Đồng, gã đó điên , hắn tìm đến chỗ .】
【Hắn tưởng là cậu, dọa sẽ bắt xóa .】
【Cậu nên báo cảnh sát , đồng thời báo cố vấn, chú an toàn.】
Tiếp đó, An An gửi tôi ảnh chụp màn hình tin nhắn riêng.