Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7fQuiuu3BH

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

1

Giang Vận Chấp cùng ta Minh Nguyệt Lâu chọn mua trang sức, ta tiện bao hết loạt mẫu mới của tháng này.

Không chú ý tới bóng dáng run rẩy sắp ngã xuống của Lan Chi góc khuất.

Xung quanh rì rầm bàn tán:

“Ôn gia quả không hổ là đệ nhất phú đất Tấn Châu, dù giờ còn Ôn tiểu cô độc một mình, vẫn hào phóng như thế.”

“Nàng ta đâu cô nương mồ côi bình thường, tiểu thiếu gia nhà Giang Thượng che chở, ức hiếp.”

Ôn gia không xảy ra chuyện, tiểu đệ nhất phú Tấn Châu và vị thám hoa trẻ tuổi nhất, thật đúng là ‘môn đăng hộ đối, trời sinh một cặp’. Tiếc thay, tiếc thay…”

“Ta nghe nói Giang tiểu thiếu gia ngoài người rồi, mà người thủ đoạn lợi hại lắm, không cho hắn thành thân, không thì sao kéo dài được lâu như vậy.”

“Người ngoài gì chứ, là chân ái của Giang tiểu thiếu gia. không Lan tiểu vì hắn chắn một nhát đ.a.o, xuống Giang Nam dưỡng hai , thì họ là đôi lứa chúc phúc rồi.”

Nghe những lời sỉ nhục tiếc nuối ấy, Lan Chi ôm n.g.ự.c, thẳng người ngã ngửa ra sau.

khéo ngã gọn vòng Giang Vận Chấp đang cùng ta để chọn đồ.

Biểu muội của nàng ta nghiến răng căm phẫn:

“Biểu tỷ ta mới không tình nhân ngoài. không vì biểu tỷ chắn đ.a.o cho A Chấp ca ca, xuống Giang Nam tĩnh dưỡng, họ sớm thành thân rồi.”

Những kẻ nghị luận đây vốn không người tầm thường, là vì e ngại uy thế của phủ Thượng nên không phản bác.

Ta thấy Giang Vận Chấp thản nhiên liếc ta một cái, rồi bế Lan Chi xoay người bỏ .

Không hiểu sao, ta một dự cảm lành.

Ta theo đến y quán.

Lan Chi yếu ớt nửa nằm trên giường, cạnh là Giang Vận Chấp cầm bát thuốc, đang đút nàng ta uống.

Một tiểu thiếu gia kim tôn ngọc quý, sao thể làm việc hầu hạ người khác?

động tác thuần thục kia, rõ ràng là thói quen.

Ta Lan Chi kiêu ngạo quay mặt , Giang Vận Chấp dịu giọng dỗ dành, còn lấy một bộ trang sức hồng bảo thạch đổi lấy việc nàng ta chịu uống thuốc.

là sự ôn nhu hắn chưa từng bộc lộ trước mặt ta.

Nghe tiếng bước chân ta, Giang Vận Chấp hừ lạnh:

“Ôn Tri Vi, hôm nay nàng quá đáng rồi.”

“Nàng biết rõ Lan Chi sức khỏe yếu vẫn kích thích nàng ấy. Ta không nghĩ chúng ta thành thân rồi, nàng sẽ đối xử với Lan Chi thế nào.”

“Hôn kỳ hoãn , đợi ta từ trang viên trở về rồi bàn tiếp.”

“Những ngày này, đừng quấy rầy ta.”

Đây là thứ ba hắn hoãn hôn kỳ.

đầu, ba trước, Lan Chi từ Giang Nam trở về.

Ta và hắn ầm ĩ một trận, rồi hắn dỗ dành ta.

Sau chúng ta cãi nhau rất nhiều , số ấy vẫn không bằng một tháng nàng ta mới về kinh.

thứ hai là ngoái, Giang Vận Chấp đỗ thám hoa.

Người người chúc mừng hắn bảng vàng đề danh, sắp cưới được mỹ nhân.

hắn bảo “để sau tính”.

Ta bình thản chấp nhận.

Truyện được đăng trên page Ô Mai Đào Muối

Tháng trước, là sinh thần mười tám tuổi của ta.

Đại Chiêu, rất hiếm nữ tử mười tám tuổi chưa xuất giá.

ấy, ta từ hôn.

Đúng lúc này, nha hoàn Hạ Hương hốt hoảng chạy vào:

“Tiểu , hai hiệu thuốc Đông thị người gây sự.”

kinh, biết ta dựa vào Giang gia.

Kẻ gây sự là , cần nói rõ.

Ta ngẩng đầu Giang Vận Chấp, thấy mắt hắn một chút áy náy hay hổ thẹn.

chạm ánh cảnh cáo đầy tự tin:

“Ôn Tri Vi, nàng xưa nay hiểu chuyện.”

“Nàng không cơ nghiệp Ôn gia hủy mình chứ?”

Lời đe dọa trắng trợn.

Sĩ nông công , Ôn gia không thể đắc tội Giang gia.

Huống chi ta là một cô nhi sống nhờ nhà người.

Ta mệt mỏi nhắm mắt , nghe chính mình đáp:

“Được.”

Cơ nghiệp trăm của Ôn gia, không thể hủy ta.

Ta không làm gì sai.

cần Lan Chi đứng , nàng ta thắng.

Giang Vận Chấp đối tốt với , sẽ bất chấp tất cả mà thiên vị người .

Ngày trước hắn tốt với ta, vì coi ta là thế thân của Lan Chi.

Giờ chính chủ trở về, ta sao thể so bì?

Những ngọt ngào ngày cũ như kim độc ngấm vào tim, nghĩ một đau một .

Không rút ra, nỡ rút ra, biết cẩn thận chịu đựng không chạm vào, đợi vết rỉ mủ thối rữa, tỉnh táo mà sa ngã.

Ta quay người định bước , thì bị giọng nói dè dặt đắc ý của Lan Chi chặn :

“A Chấp, ta không bộ hồng bảo thạch này, ta sợi dây đỏ trên cổ Ôn muội muội.”

Ta giật mình nàng ta.

nh-vua-gianh.jpg”}],[“$”,”link”,”19″,{“rel”:”icon”,”href”:”/favicon.ico”,”type”:”image/x-icon”,”sizes”:”256×256″}]],”error”:null,”digest”:”$undefined”}
12:{“metadata”:”$18:metadata”,”error”:null,”digest”:”$undefined”}

Tùy chỉnh
Danh sách chương