Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7fQuiuu3BH

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Chạng vạng, trời dần khuất dạng sau dãy núi xanh, ánh trời nghiêng về phía Tây hắt lên những hàng cây trên đồng quê tạo thành những cái bóng trên đất.

Ngày hè dài dằng dặc, đến khi trời hoàn toàn khuất bóng, bầu trời vẫn chưa tối hẳn, ánh hoàng hôn ấm áp những mây đỏ như lửa phủ kín chân trời.

Tân Nguyệt nhấc mũ lưỡi trai lên, ngẩng đầu nhìn bầu trời, ánh chiều tà phản chiếu nơi đáy mắt cô, tạo nên một lớp ánh sáng mờ ảo.

Đôi mắt cô trời sinh đã đẹp, lúc này lại thêm rực rỡ.

“Rầm rầm rầm ——”

Tiếng động cơ của chiếc mô tô cũ từ phía sau truyền đến.

Tân Nguyệt thu lại ánh nhìn, thuận tay đè thấp vành mũ, chỉ để lộ chiếc cằm thanh tú.

Tiếng động cơ mô tô lúc gần, người lái xe là một người đàn ông chừng năm mươi tuổi, trông xấu xí.

Người đàn ông giảm tốc độ, sau khi xác nhận cô đang đội mũ lưỡi trai và đeo giỏ đan trên lưng là , ông ta nhướng một bên mày, miệng lập tức “ái chà” một tiếng: “Đây không phải là đại minh tinh của chúng ta sao? Đại minh tinh còn phải đi cắt cỏ lợn ăn à.”

Tân Nguyệt không để ý đến ông ta, tiếp tục đi về phía .

Lão Quang Côn thấy Tân Nguyệt coi như không khí, âm thầm “hừ” một tiếng, sau đó giọng lại the thé gọi: “Ôi chao ôi, phong thái của đại minh tinh ghê gớm thật đấy.”

Ông ta vặn ga chạy vượt qua Tân Nguyệt, đi rồi còn không quên quăng lại một câu: “Cái loại gì đây, tưởng là đại minh tinh thật à?”

Bị người ta chế giễu như vậy, Tân Nguyệt không có biểu cảm gì.

Từ đến trong chưa bao thiếu những lời đàm tiếu về cô, cô cũng đã quen rồi, chỉ là gần đây có một chuyện lại đẩy cô lên đầu ngọn gió, khiến cô phải đội mũ để che khi ra ngoài.

Chuyện xảy ra sau kỳ thi đại học.

Ngày hôm đó, khắp nơi trong trường là học sinh lớp 12 đang chụp ảnh tốt nghiệp, cũng có người quay video.

Một cô chụp lén người thích thầm rồi đăng lên mạng, kèm theo thích “Thanh xuân của tôi”, đoạn video bỗng chốc có hàng trăm nghìn lượt thích chỉ sau một đêm, tuy nhiên video nổi tiếng không phải vì nhân vật chính trong đó, vì Tân Nguyệt, người vô tình lọt vào khung hình và chỉ hiện có đúng ba giây.

Mọi sự ý trong phần bình luận dồn vào Tân Nguyệt:

“Đệt! Cô đi ngang qua ở khúc giữa video xinh đẹp thật đấy!”

“Cô đó mới là thanh xuân của nhiều người.”

“Chỉ ba giây thôi đấy, tôi muốn biết đây là trường nào, học kỳ sau tôi sẽ chuyển trường!”

“Đỉnh của chóp, nữ chính lạnh lùng trong tiểu thuyết đã có hình mẫu rồi.”

Mấy ngày sau, lượt xem video không ngừng tăng lên, số lượt thích vượt qua con số mười triệu một cách thần kỳ.

Thậm chí trong phần bình luận của nữ thần tượng mạng khác cũng có không ít người viết: “Tôi vẫn không thể quên được cô chỉ hiện ba giây dưới cầu vượt.”

Thấy video này nổi tiếng, tài khoản tiếp thị trên nền tảng khác cũng đua nhau đăng lại để tận dụng sức nóng.

sự nổi tiếng của video, mỗi ngày có nhiều người từ công ty giải trí và những kẻ lưu manh chơi bời lêu lổng từ thị trấn lân cận chạy tới tìm cô, đây cũng là lý do vì sao những người hay buôn chuyện xấu gọi cô là đại minh tinh.

Mọi người trong nghĩ cô sẽ rời để trở thành thần tượng mạng hay minh tinh gì đó, mặc dù Tân Nguyệt đã viết trên cửa rằng “Không ký hợp đồng công ty, xin đừng làm phiền”, những người đó hễ thấy cô là gọi “đại minh tinh”.

Tân Nguyệt không có ý định ký hợp đồng bất kỳ công ty giải trí nào, sau khi từ chối, số lượng người từ công ty giải trí đến cửa nhà cô đã giảm đi, chỉ là mỗi ngày vẫn có một côn đồ chạy tới gây rối cửa nhà cô, khiến hôm nay cô phải leo cửa sổ để ra ngoài.

May mắn thay, ngôi của bọn họ nằm trên núi, cách và thị trấn khác xa, nơi hang ngõ hẹp này chỉ có một số ít người trẻ dùng điện thoại, nếu không có khi đến cửa sổ cô cũng không leo ra nổi.

Khi leo cửa sổ ra ngoài, cô mang theo một cái giỏ trống không, bây giỏ đầy cỏ lợn ăn, tất nhiên không thể leo cửa sổ nữa, chỉ có thể đi cửa chính.

Cô nghĩ vào này có lẽ côn đồ đó đã đi rồi, Hoàng Nhai cách thị trấn gần nhất phải mất hai tiếng đi xe, trừ khi đó không cần ăn cơm.

Thế , có những người thật sự không cần ăn cơm, vẫn ngồi chờ cửa nhà cô.

Thấy Tân Nguyệt hiện, mấy tên côn đồ đang ủ rũ dựa vào tường lập tức tươi tỉnh trở lại.

Kẻ cầm đầu là một gã gầy nhom nhuộm tóc vàng, hắn ta phủi tay đứng dậy, hất cằm về phía cô, giọng điệu lấc cấc: “Tôi này cô xinh đẹp, gặp được một lần khó thật đấy.”

Đọc Chương 1 của truyện Cảm Nắng. Tân Nguyệt vô tình hiện trong video của người lạ và bỗng chốc trở nên nổi tiếng khắp cõi mạng vì quá xinh đẹp.

Lúc mới nổi tiếng, có vô số người đến làm phiền cô, đuổi hết người này đi thì một người khác lại đến.

đến khi có một sự việc xảy ra, tất mọi người sợ hãi và tránh xa cô.

Tân Nguyệt không quan tâm, thậm chí cô còn hi vọng mãi mãi không có đến quấy rầy sự yên tĩnh của .

chàng trai tên Trần kia lại là một ngoại lệ.

Trần hoàn toàn lạc lõng giữa vùng quê nghèo khó và đầy rẫy những con người tham lam này.

Anh mặc toàn đồ hiệu, ánh mắt lộ rõ sự chán ghét sau khi mọi ham muốn của anh ta được thỏa mãn.

Tân Nguyệt không biết tại sao một cậu ấm nhà giàu như anh lại hiện ở nơi hang ngõ hẹp như này.

Cô cũng chẳng biết bắt đầu từ khi nào, hình bóng cô lại hiện trong đôi mắt đen láy của anh.

Sau đêm đó, không dám trêu chọc cô nữa, anh lại đến gần cô và : “Tân Nguyệt, con mẹ nó, thú vị thật đấy.”

Cô mắng anh , anh không giận chỉ cười: “ chẳng .”

Trần thật sự là một tên , Tân Nguyệt phát hiện anh là một tên loạn không biết sợ chết là gì, dường như anh lại tỉnh táo hơn bất kỳ khác, chỉ là nổi loạn đến cực.

Sự nổi loạn này đã ăn sâu vào tận xương tủy anh, bất kể là đối .

bảo anh đừng đến gần, anh như chó lao đến.

Anh nhất quyết khơi dậy tất những chiếc gai nhọn trên người cô, rồi nhổ đi từng cái một, sau đó cô:

không cần phải cố tỏ ra mạnh mẽ như thế, ở bên anh, có thể khóc.

Một chó tìm thấy một bông hồng ở vùng quê.

Bông hồng đầy gai ấy như ánh trăng tỏa sáng, soi đường nó.

Và rồi, trong mùa hè nóng nực ấy.

chó thường hay cắn xé mọi thứ, cũng đã có được thứ tốt đẹp nó muốn bảo vệ.

Anh muốn bông hồng của vươn tới bầu trời rộng lớn nhất.

Trở thành vầng trăng không bao lặn.

thích:

1. Song C, hai cứu rỗi nhau.

2. Có chia xa gặp lại không có xa cách lâu dài, Trần không bao để Tân Nguyệt xa quá lâu.

3. Toàn bộ truyện không có hiểu lầm, hai hiểu rõ lòng nhau.

4. Trần tốt, mặc dù thường xuyên lời khó nghe, hành động của anh luôn rõ ràng, nên Tân Nguyệt hiểu.

5. Không có cặp phụ, chỉ tập trung viết về hai người.

Tùy chỉnh
Danh sách chương