Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

13

Phụ thân lớn, vỗ vai ta, đầy vẻ yêu thương.

Vì bận ôn , ta bù đầu bù cổ, không có thời gian ý đến Lương Ngọc Uyển.

nàng ta lại tìm đến ta.

“Lương Văn Thanh, ngươi là nhân, tại sao lại giành cả trâm cài đầu ta?”

Nàng siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi.

Ta không hiểu cả:

“Trâm cài đầu cơ”

“Ngươi đừng có giả vờ nữa”

Mãi ta mới hiểu được tình hình.

Hóa ra mẫu thân được một bộ trang sức đầu đẹp, Lương Ngọc Uyển có ý cung tuyển tú, hy vọng có lấy được bộ trang sức ấy, làm cho nổi bật lên Hoàng mắt tới nàng ta.

không ngờ mẫu thân lại chối, nói là giữ lại làm lễ vật cho ta.

Ta bật , nhìn Lương Ngọc Uyển đang phẫn nộ bất bình, nói:

“Đừng quên rằng, ngươi là một nhân nhé”

Không ngờ Lương Ngọc Uyển lại vì quần áo đẹp, trang sức nữ nhân mà gây chuyện lớn vậy.

Lương Ngọc Uyển ngẩn ra, mắt lộ vẻ mờ mịt, lẩm bẩm:

“Đúng , ta là nhân cơ mà, ta rõ ràng chỉ có quyền danh vọng, tại sao bây giờ lại làm những việc mà trước đây ta coi thường nhất nhỉ?”

“Trước đây, bọn công tử chúng ta tụ tập nhau, đều nói rằng nữ nhân hẹp hòi, không có tầm nhìn, lại còn suốt ngày vì vài thứ đồ ăn thức uống, quần áo trang sức mà nũng nịu, vậy tại sao bây giờ ta lại trở nhỉ?”

Ta suy nghĩ một lát, nói:

“Bởi vì hoàn cảnh của ngươi, chỉ có làm những việc .”

Hoàn cảnh , chính là hoàn cảnh chung của hết nữ nhân.

Lương Ngọc Uyển không nói thêm

Ta nói「Yên tâm, ta sẽ nói mẫu thân.」

Mẫu thân ta nghe lời ta, ta vừa nói, thì bà liền đưa trâm cài đầu, vòng cổ cho Lương Ngọc Uyển.

Cha hỏi nàng ta cung hay gả cho khác.

Lương Ngọc Uyển không do dự trả lời cung.

Không có bất ngờ Không lâu , trước kỳ thì của ta, cuộc tuyển tú mà Lương Ngọc Uyển ngày đêm ngóng trông cũng diễn ra, nàng ta ăn mặc đẹp đẽ, đội chiếc trâm cài đầu diễm lệ ấy, ấp ủ giấc mơ danh lợi, đi tham gia dự tuyển.

Nàng ta có dung mạo xuất chúng, địa vị cao quý, lại được dạy dỗ kỹ càng, nên đã được chọn cung

Cuối cùng thì giấc mộng của nàng ta đã hiện thực.

12.

Trước khi chính thức được tuyển cung, thân phận một tiểu thư khuê các, Lương Ngọc Uyển có cơ hội về nhà thăm nhà.

Khi gặp ta, nàng ta đắc ý nói:

“Xem , trăm cay đắng chỉ được hưởng vinh hoa, chỉ cần kết quả tốt thì quá trình nào chẳng quan trọng.”

Ta chỉ mỉm nhạt: “Chúc mừng.”

Lương Ngọc Uyển ngẩng đầu lên, vẻ kiêu hãnh:

“Làm nữ nhân đúng là sướng hơn làm nhân, chỉ cần đẹp là có đạt được mọi thứ nhân, coi ta cũng đã vất vả mới được hưởng sung sướng.”

Ta gật đầu: “ nghĩ vậy thì cứ nghĩ đi.”

Lương Ngọc Uyển khẽ hừ một tiếng, thu dọn đồ đạc quay về cung.

Ta tiếp tục ở nhà chăm chỉ đèn sách.

Không lâu , thân phận quý tộc, ta đã được trực tiếp tham gia kỳ Hội, đỗ đạt hạng nhì.

Năm mười bảy tuổi đã đạt được tích quả thực không dễ dàng .

kỳ Hội là kỳ Đình.

Nhờ có sự chuẩn bị trước đó, Hoàng yêu thích ta, đương nhiên là chọn ta làm Trạng nguyên.

“Tạ bệ hạ.”

Ta quỳ xuống điện tạ ơn.

Kể nay, ta lại tiến gần hơn một bước tới lý tưởng của mình.

Trạng nguyên đi diễu phố, gió xuân đắc ý phi ngựa bay.

lễ diễu phố là Tiệc Hồng Lâm, đợi thêm một thời gian nữa là có nhận chức, đây bước chân chốn quan trường.

thời gian ta đắc ý vô cùng thì Lương Ngọc Uyển ở cung lại im hơi lặng tiếng, không thấy tăm hơi đâu.

ta nói nàng ta đã dùng hết mọi mưu mô thủ đoạn gặp được Hoàng , mỹ nhân cung đông vô kể, Hoàng bận tối mặt tối mũi, nàng ta chẳng có cơ hội nào gặp .

Phải đến khi ta trở Trạng nguyên, Hoàng mới nhớ tới việc công đã tiến cử đích nữ cung, bèn lật thẻ bài của nàng ta.

Lương Ngọc Uyển mừng không kịp, hớn hở đi giá.

Ban đầu cứ tưởng là chuyện tốt, đêm hôm ấy, Lương Ngọc Uyển đã làm phật lòng Hoàng , bị phạt cấm túc.

Ta về , nghe mẫu thân hốt hoảng kể lại mới biết nàng ta đã xảy ra chuyện.

“Muội muội nào?” Ta hỏi.

Mẫu thân đuổi ra nhỏ giọng nói:

“Nó… Không có hạ tốt bệ hạ.”

Ta ngạc nhiên:

“Sao ? Không phải đó là chuyện mà nàng ta hằng mong ước hay sao?”

Mẫu thân vẻ mặt tức giận không nên lời:

“Nàng ấy nói quá đau. Nàng ta tưởng hạ nhân là nữ nhân sướng lắm, nhẹ nhàng lắm, lại còn được lợi nữa, nào ngờ lại đau đến mức ấy. Tính tình , tức c/hế///tmất.”

Nghe vậy, ta suýt bật tiếng.

Thì ra vẫn là nàng ta, Lương Ngọc Uyển đây mà.

“Bệ hạ nổi giận, ném nó về Chung Túy cung. Những cô nương xuất thân thấp khác đã được phong Tài nhân, Quý nhân , chỉ riêng nàng ta vẫn chỉ là một mỹ nhân mà thôi.”

Ta an ủi: “Mẫu thân đừng lo, công có con ở đây, Ngọc Uyển chắc chắn sẽ được sủng hạnh trở lại.”

“Mẫu thân cũng hy vọng vậy.” Mẫu thân thở dài.

Ta thầm , lời có lẽ chỉ an ủi mẫu thân, hoặc là Lương Ngọc Uyển mà thôi.

Bởi vì Lương Ngọc Uyển vẫn kiên định tin rằng kiếp trước ta có thăng tiến nhanh chóng cung là nhờ sự che chở của công .

thực tế thì, cung, phi tần gốc gác cao quý không đếm xuể.

Con gái nhà ngoại của Thái , mỹ nhân xuất thân hoàng tộc, thậm chí cả công chúa hòa thân ngoại tộc đều có địa vị cao hơn nhiều so đích nữ của công .

Một công nhỏ bé, chẳng nhằm nhò cả.

Đúng là chẳng phải nàng ta bảo cứ mở chân ra là sẽ được sủng hạnh sao? Ta chỉ hy vọng là nàng ta làm được.

Tùy chỉnh
Danh sách chương