Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

14

Một thời sau, ta được nhận chức, không nằm ngoài dự đoán là vào Hàn lâm viên.

là một nơi lý .

Ta nhận lệnh mà , hết lòng làm việc, nhưng vẫn lén lút cảm sau đọc sách cho hoàng đế.

Mối hệ của ta thân mật hơn quân thần thường .

Hoàng đế cũng rất giao lưu ta, kiểu trao đổi thư từ bí mật, không liên đến công việc này mang đến cho ông niềm vui kỳ lạ.

Thứ phi có nhiều điểm rất giống phi tần.

Hoàng đế đều những thứ mới mẻ, đặc biệt, hợp gu và hiểu .

Ở kiếp trước, ta là phi tần của ông, còn là người đứng đầu tứ phi, thấu hiểu sở của ông như lòng bàn tay.

Ta chiều chuộng ông mà không để lộ dấu vết, khiến ông ta vô thú.

Thoắt cái nửa năm đã trôi qua.

Lương Ngọc Uyển vẫn luẩn quẩn trong hậu cung, không được gặp hoàng đế, bèn thư cho cha mẹ, mong người nhà .

Phụ thân cũng muốn con gái thăng chức, nên cho mẫu thân vào cung trò thái hậu.

Sau một phen thao tác, cuối hoàng đế cũng lâm hạnh Lương Ngọc Uyển lần nữa.

Lần này, rốt cuộc nàng ta cũng toại nguyện được phong làm Tài nhân.

Tuy nhiên, điều này vẫn còn kém xa chức phận đã dự tính, Lương Ngọc Uyển rất khó chịu.

Mẫu thân trở về, buồn rầu nói:

“Sắc mặt Ngọc Uyển rất kém, cũng rất lo lắng, ham hư vinh quá đà, ta sợ nó xảy .”

“Mẫu thân cứ yên tâm, sẽ không đâu.”

Ta nhàn nhạt nói:

“Nó đã vào cung nửa năm rồi, sớm muộn cũng hiểu thực tế ở bên trong như thế , sẽ tự có phương pháp ứng xử riêng.”

Mẫu thân thở dài:

“Nói cũng đúng. Hơn nữa, quy củ trong cung rất nghiêm ngặt, ta muốn cũng không được.”

“Vì vậy không lo lắng nữa.” ta nói.

13.

Đến tháng Chín, lương Ngọc Uyển miễn cưỡng được Thánh thượng sủng hạnh vài lần, liền đẩy sau chín tầng mây.

Bởi vì căn bản nàng ta không đấu lại phi tần khác.

So về nhan sắc, có người đẹp hơn nàng.

So về tài nghệ, chỉ ở mức thường không có gì nổi bật.

Nói đến trí thông minh, nàng chẳng có chút mưu mẹo .

Lại nói về tính tình, cái bản tính khiến người ta chỉ muốn tránh xa.

Điểm cũng không nổi trội, Hoàng đế chỉ mới lạ một thời .

Nàng ta lập tức vứt bỏ.

Vào cung lâu như vậy mà phẩm cấp vẫn chỉ là Tài nhân.

Lương Ngọc Uyển đau khổ, liền thư cầu cứu mẫu thân.

【Mẫu thân, không giống những gì con nghĩ. Hết lần này đến lần khác con cố gắng như vậy, mà vẫn chỉ là Tài nhân.】

【Những phi tần trong hậu cung đứa đứa nấy cũng khôn khéo lại độc ác, con sợ sẽ họ hại c/hế///tcho coi.】

【Nương, con muốn làm Đức phi, hãy con.]

Thư vừa đến tay, mẫu thân lo lắng đến độ không biết làm sao.

này phải làm sao?】

【Mẫu thân đừng lo, là con tự nguyện vào cung, đã chọn con đường này thì phải chấp nhận hậu quả thôi. ta mà cứ nhúng tay vào hậu cung sẽ dễ chuốc họa vào thân.]

Ta nói: 【Để con thư trả lời mẫu thân.]

Mẫu thân rất tin ở ta.

Bà đã giao phó này cho ta. Ta cầm bút, ghi hết những lời Lương Ngọc Uyển đã từng nói xuống.

【Ngọc Uyển, trước đây muội vẫn hay nói, nữ nhân có nhan sắc thì chỉ dang chân , là có được sủng ái, ngồi lên vị trí cao.]

【Ngươi vào hậu cung chỉ vô lo vô nghĩ, ngồi chờ Hoàng đế đến sủng hạnh là được.]

【 Nể mặt công , Hoàng đế sẽ sủng ái ngươi thôi.]

【Đợi đến sinh con rồi, ngươi sẽ được hưởng cả đời vinh hoa phú quý.]

xong liền chờ cho mực khô, cho vào phong thư, sai người đưa vào cung.

Nghe nói Lương Ngọc Uyển xem xong tức đến xé luôn bức thư, rồi lại khóc lóc ầm ĩ.

Ta chỉ khẽ nhếch môi.

Hửm, không phải trước đây nàng vẫn nghĩ rất dễ sao? Ta sẽ cho nàng ta hiểu thế mới gọi là dễ.

Lại thêm hai tháng, từ trong cung truyền tín hiệu, Lương Ngọc Uyển mang thai.

Nàng ta lại tìm được chút diện nên trong thư đã phô trương ta :

【Chỉ sinh hạ được Hoàng thái tử thì ta sẽ là người tôn quý nhất. Đợi đến con ta trở thành Hoàng đế, ta sẽ là Hoàng thái hậu, đến cả Hoàng đế cũng phải nghe theo lời ta.】

Giọng văn kênh kiệu, kiêu ngạo không gì sánh bằng. Ta chỉ lắc đầu.

Thật là vô ngây thơ.

Trước tiên, nàng ta phải an sinh con thì mới nói sau.

Tiếp , phải chắc chắn đứa trẻ là .

Sau , phải bảo đảm đứa trẻ này có an lớn lên.

Cuối , phải đảm bảo đứa trẻ sẽ trở thành Thái tử.

Bất cứ khâu xảy sai sót, thì cái mộng kia của nàng ta coi như vỡ tan thành bong bóng.

Vào cung lâu như vậy, mà nàng ta vẫn không hề hiểu được sự truân và đẫm m.á.u trong , mơ đến làm Hoàng thái hậu, đúng là buồn cười hết sức.

Quả nhiên, không bao lâu sau, Lương Ngọc Uyển đã sảy thai.

Lần này nàng ta thực sự điên, cho là Đức phi đã hại nàng ta, không ngờ lại dám công khai chửi mắng Đức phi.

Hoàng đế biết xong thì chán ghét vô .

Lần hầu hạ đầu tiên, Lương Ngọc Uyển đã mắc lỗi, khiến Hoàng đế tức giận.

Sau có thai, nàng ta kiêu ngạo quá mức, chọc giận các phi tần khác.

Bọn yêu nữ kia nói xấu nàng không biết bao nhiêu lần. Khiến Hoàng đế có ấn tượng không tốt đối nàng.

Giữa chừng còn sinh một vụ cung phi chết, liên đến Lương Ngọc Uyển, Hoàng đế càng thêm tức giận.

Giờ đây nàng lại phạm thượng chửi mắng Đức phi.

Cuối tập hợp đủ tội, Lương Ngọc Uyển giáng xuống lãnh cung.

Cho đến lúc này thì mọi thứ mộng của nàng ta về vinh hoa phú quý, về ước muốn trở thành nhất phi hậu cung, đều tan thành mây khói.

Mẫu thân đã phải tốn rất nhiều công sức mới vào cung được gặp nàng ta một lần.

Trở về , bà mệt mỏi kể ta:

“Ngọc Uyển điên rồi. Nàng ta cứ nói nhân, đã hối hận lắm rồi. Làm nữ nhân không tốt, muốn trở lại làm tử.”

“Còn nói chính là thế tử công , muốn trở về nhà, sau này sẽ chuyên tâm đèn sách, quản lý công .”

Ta nhướng mày, mặt vẫn không chút biểu cảm:

“Nói năng lung tung, đúng là điên thật rồi.”

Muốn trở lại làm nhân, trở thành thế tử công ư?

Nhảm nhí.

Một thời sau, người trong cung đều cho Lương Ngọc Uyển điên vì nàng ta khắp nơi mà nói chính là thế tử công, không phải đích nữ công.

Nàng ta là nhân chứ không phải nữ nhân.

Mỗi nhắc đến Lương Ngọc Uyển thì ai ai cũng đều lắc đầu thở dài.

Thật đáng thương mà lại gặp phải kết cục như vậy.

Lâu dần, Lương Ngọc Uyển thật sự điên.

Kể từ , ta không còn thấy tin tức gì về nàng ta nữa.

ta cũng chẳng buồn thăm dò.

Không ai để ý đến nơi nàng ta sẽ về nơi đâu.

Ta từ Hàn Lâm viện , được điều về Ngự tiền làm ngự phê vì hoàng thượng rất chữ của ta, cũng trò ta.

Chức này tuy nhỏ nhưng quyền lại rất lớn.

Ta một lòng trung thành mà không chút dám có sai lầm.

Hoàng thượng dần dần xem ta như tâm phúc của ngài.

Vừa lúc xảy một việc ở kinh thành, có vị viên kia có người mẫu thân không biết chữ, đem văn thư trọng của vị viên mà đốt mất.

Có người đề xuất mở học viện nữ nhân để cho nữ nhân cũng có cơ hội học, hòng việc dạy dỗ con cái.

Ta liền thuận theo mà đề xuất: “Bệ hạ, vi thần thấy cách này rất tốt, mở học viện nữ nhân cho nữ nhân được học, lợi cho thiên hạ”.

Hoàng thượng nghe theo đề xuất này, mở học viện nữ nhân đầu tiên tại kinh thành.

Ta thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Chỉ có tiền lệ trước thì sau này ắt sẽ có người lần lượt bắt chước theo.

Ta sẽ tìm những người chí hướng triển lớn mạnh việc này.

Ta tin rất lâu về sau, nữ nhân không lễ giáo giáo điều ràng buộc mà có bước khỏi bốn bức tường nhà, có giống như nhân mà làm nên sự nghiệp.

Nhân nếu có luân hồi chuyển kiếp, dù kiếp này là nhân, thì kiếp sau cũng có là nữ nhân, nếu như nữ không đẳng thì chung quy sẽ phải chịu khổ.

Nếu như đẳng tự do sau này mọi người đều được sống tốt.

Tùy chỉnh
Danh sách chương