4
Ta tròn mắt:
“Ca ca định khai cái cơ?”
Sói Huyết ca ca :
“Cái khai, cần muội bôi thuốc nữa.”
“Đang bôi dở không được dừng, vết thương nhiễm trùng mất.”
Ta xé vụn lá Yên Hồi trong túi, đắp vết thương,
“Ca ca sợ, để Đô Đô thổi cho, thổi xong là hết đau.”
Phù~ phù~”
Ta nhìn Sói Huyết ca ca:
“Có hiệu quả không?
Không muội thổi thêm mấy cái nữa.”
Mắt Sói Huyết ca ca ánh ý cười:
“Trước tiên lau nước dãi đã.”
Ta xấu hổ lau miệng:
“Hi hi.”
Sói Huyết ca ca bị ta chọc cho cười khúc khích.
Cười xong, ca ca hỏi:
“Ta sưu tầm được mấy món hay lắm, muội có muốn xem không?”
Ta gật :
“Muốn.”
Sói Huyết ca ca đưa ta đến căn cứ bí mật, bên trong bày đủ thứ kỳ lạ.
“Mỗi lần có yêu quái thương nhân ngang qua đây, đều dâng lễ vật cho cha ta.
Ta chọn vài món mới lạ.
Muội thích cái nào cứ lấy, ca ca tặng cho muội.”
Ta hòn đá đen sì:
“Ca ca, cái này là ?”
Sói Huyết ca ca đáp:
“ là ‘Lưu Ảnh Thạch’, ngâm nước hiện ra cảnh tượng như ảo ảnh.”
Ta lại vật :
“Thế cái này?”
Sói Huyết ca ca :
“ là ‘Ngọn nến bay’, đốt nó bay lơ lửng.”
Thấy thứ lạ ta hỏi.
“Ca ca, cái này?”
Sói Huyết ca ca nhìn kỹ:
“Đây là trứng hóa thạch ta nhặt được ở núi băng.
Cha trong có thể là quái thú từ kỷ băng hà.”
Ta ngồi xổm trước quả trứng, chọc chọc:
“Thế chẳng to như Tượng bá à?”
Tượng bá là yêu quái sống sót từ kỷ băng hà, từng dạy ta cách chống đẩy thật chuẩn.
Sói Huyết ca ca gật :
“Có thể lắm.
Vậy muội đã chọn được chưa?”
Ta đứng dậy nhìn quanh:
“Muội muốn mấy con nòng nọc kia.”
Sói Huyết ca ca là nòng nọc trong hồ sâu thảo nguyên, suốt đời không hóa thành ếch.
Ca ca gật :
“Được, ca ca nhờ yêu quái mang về núi Gậy Gộc cho muội.”
5
Ba ngày sau, nòng nọc được đưa đến.
Ta thả chúng cái ao nhỏ cha Hổ đào cho ta.
Cái ao nông thôi, mỗi lần ta lớn thêm chút, cha lại đào sâu thêm.
Nòng nọc bơi cùng , chú rùa ngốc nằm ì chỗ.
Ta cầm cần câu không lưỡi, bắt chước cha ngồi trên đống cỏ khô.
“Cha Hổ, cha xem, con câu được bao nhiêu ?”
Không xa ao nhỏ, có hồ lớn.
Cha Hổ câu to ở , ta câu bé ở đây.
Cha :
“Chắc chắn câu được nhiều lắm.”
Nhưng suốt cả ngày, có con rùa ngốc dính câu.
Ta nhìn cái xô trống trơn cha:
“Cha Hổ, cha đâu rồi?”
Cha Hổ ợ cái:
“Ta thả chúng rồi.”
