Chương 2
2.
Kỳ thực chẳng chỉ nàng nghĩ vậy, mười nén bạc, là ăn uống gần nửa năm của nhà nghèo, cái lại chưa từng được đến trường, hy vốn dĩ đã mờ mịt. Chẳng ai nỡ ra một khoản lớn đến , đ/ánh cư/ợc một tương lai quá đỗi m/ông lung.
nên mấy năm gần đây, người có thể thi tông môn tiên, phần lớn đều là nhà giàu. Nhà nghèo được sống một bình lặng đã là ân huệ, còn tưởng trèo , quả là tội không thể tha thứ. editor: . Liễu nương làm mình làm mẩy một trận lớn, song cha mẹ ta tuy dáng vẻ khiêm tốn, nhưng lại c/ắn chặt răng, mặc nàng có m/ắng ch/ửi nào cũng không buông lời.
Lòng Liễu nương h/ận ch/ết đi được, giờ càng không qua cơ hội này, cố sức lă/ng nh/ục ta:
“Nhìn cái vẻ đần độn của ngươi kìa, một cộc cũng không biết, sách còn chẳng đọc nổi, lại tưởng tiên, tông môn nào chịu nhận ngươi chứ? Ngươi đến dọn dẹp cho tiên môn còn chẳng đủ tư cách!”
Bên cạnh, một gã đàn ông thô thiển lên tiếng ngắt lời:
“Cũng chưa đâu. Nhìn vóc dáng và dung mạo của nàng kia, nghe nói tiên nhân đạo hạnh còn nông cạn thì chưa dứt tuyệt được thất t/ình lục d/ục. Có lẽ sẽ ý đến nàng, đưa làm tỳ thiếp cũng nên.”
Liễu Thiến Linh lấy tay che miệng, “phì” một tiếng cười:
“Châu viên ngoại, e rằng ngài ý đến biểu muội ta rồi thì phải?”
“Ta nhắc ngài nhé, biểu muội ta ở trong thôn, q/uan hệ với nam nhân tốt lắm đấy, không ít đàn ông đều là tri kỷ thân thiết của nàng.”
Mẹ ta đỏ bừng mặt muốn phản bác, ngay lúc này, đám đông chốc ồn ào, có người phấn khích chỉ tay lên đầu:
“Kìa, tiên hạc! Là thư của tông môn đến rồi, có người được thu nhận, ta có người được thu nhận rồi!”
3.
Thanh Vân mười trượng, bậc thang trùng trùng, một vòng lan can bạch ngọc vây quanh, ánh vàng lấp lánh, là nơi thí sinh chờ thư báo của tiên môn.
Lúc này, toàn bộ ngổn ngang người, đều kích động ngửa mặt trông lên trời.
tiên hạc đến gần, vỗ cánh một cái, tản ra một luồng thanh quang, bao trùm Thanh Vân . editor: . Biểu cảm phấn khích của mọi người dịu xuống đôi , có kẻ khe khẽ bàn tán:
“Haiz, là tông môn hạng ba.”
Tông môn tiên hiện nay được chia làm ba hạng, tông môn hạng nhất chỉ có năm phái, ví như Huyền Thiên Kiếm Tông, Phiêu Miểu Tông, đều là những đại phái lừng lẫy.
Có thể nói, chỉ cần được tông môn hạng nhất thu nhận, thì coi như một chân đã bước tiên đồ, này dẫu có ra sao cũng chẳng phải lo.
Tông môn hạng hai có ba mươi bảy phái, được thu nhận tông môn hạng hai, tuy sau này chưa đã thành tiên, nhưng cơ đều có thể Trúc Cơ thành công, thọ mệnh trên hai năm, cũng được xem là siêu phàm thoát tục.
Còn tông môn hạng ba, có đến hơn phái, cá chép hóa rồng lẫn lộn, nhiều người ở trong tông môn cũng không thể lên Trúc Cơ, nhưng cũng có thể học được lĩnh.
Luyện chế đan dược, trồng linh thảo, đều có thể kiếm được khoản lớn, lại còn kéo dài tuổi thọ, sống đến tuổi, vượt xa phàm nhân thường.
Tùng Dương trấn ta đất nhỏ, có một thí sinh được tông môn hạng ba thu nhận đã xem là tốt lắm rồi.
Một phong thư màu xanh biếc từ lưng tiên hạc lên, giữa không trung tỏa ra mấy lớn màu xanh:
“Liễu Thiến Linh!”
2.
Kỳ thực chẳng chỉ nàng nghĩ vậy, mười nén bạc, là ăn uống gần nửa năm của nhà nghèo, cái lại chưa từng được đến trường, hy vốn dĩ đã mờ mịt. Chẳng ai nỡ ra một khoản lớn đến , đ/ánh cư/ợc một tương lai quá đỗi m/ông lung.
nên mấy năm gần đây, người có thể thi tông môn tiên, phần lớn đều là nhà giàu. Nhà nghèo được sống một bình lặng đã là ân huệ, còn tưởng trèo , quả là tội không thể tha thứ. editor: . Liễu nương làm mình làm mẩy một trận lớn, song cha mẹ ta tuy dáng vẻ khiêm tốn, nhưng lại c/ắn chặt răng, mặc nàng có m/ắng ch/ửi nào cũng không buông lời.
Lòng Liễu nương h/ận ch/ết đi được, giờ càng không qua cơ hội này, cố sức lă/ng nh/ục ta:
“Nhìn cái vẻ đần độn của ngươi kìa, một cộc cũng không biết, sách còn chẳng đọc nổi, lại tưởng tiên, tông môn nào chịu nhận ngươi chứ? Ngươi đến dọn dẹp cho tiên môn còn chẳng đủ tư cách!”
Bên cạnh, một gã đàn ông thô thiển lên tiếng ngắt lời:
“Cũng chưa đâu. Nhìn vóc dáng và dung mạo của nàng kia, nghe nói tiên nhân đạo hạnh còn nông cạn thì chưa dứt tuyệt được thất t/ình lục d/ục. Có lẽ sẽ ý đến nàng, đưa làm tỳ thiếp cũng nên.”
Liễu Thiến Linh lấy tay che miệng, “phì” một tiếng cười:
“Châu viên ngoại, e rằng ngài ý đến biểu muội ta rồi thì phải?”
“Ta nhắc ngài nhé, biểu muội ta ở trong thôn, q/uan hệ với nam nhân tốt lắm đấy, không ít đàn ông đều là tri kỷ thân thiết của nàng.”
Mẹ ta đỏ bừng mặt muốn phản bác, ngay lúc này, đám đông chốc ồn ào, có người phấn khích chỉ tay lên đầu:
“Kìa, tiên hạc! Là thư của tông môn đến rồi, có người được thu nhận, ta có người được thu nhận rồi!”
3.
Thanh Vân mười trượng, bậc thang trùng trùng, một vòng lan can bạch ngọc vây quanh, ánh vàng lấp lánh, là nơi thí sinh chờ thư báo của tiên môn.
Lúc này, toàn bộ ngổn ngang người, đều kích động ngửa mặt trông lên trời.
tiên hạc đến gần, vỗ cánh một cái, tản ra một luồng thanh quang, bao trùm Thanh Vân . editor: . Biểu cảm phấn khích của mọi người dịu xuống đôi , có kẻ khe khẽ bàn tán:
“Haiz, là tông môn hạng ba.”
Tông môn tiên hiện nay được chia làm ba hạng, tông môn hạng nhất chỉ có năm phái, ví như Huyền Thiên Kiếm Tông, Phiêu Miểu Tông, đều là những đại phái lừng lẫy.
Có thể nói, chỉ cần được tông môn hạng nhất thu nhận, thì coi như một chân đã bước tiên đồ, này dẫu có ra sao cũng chẳng phải lo.
Tông môn hạng hai có ba mươi bảy phái, được thu nhận tông môn hạng hai, tuy sau này chưa đã thành tiên, nhưng cơ đều có thể Trúc Cơ thành công, thọ mệnh trên hai năm, cũng được xem là siêu phàm thoát tục.
Còn tông môn hạng ba, có đến hơn phái, cá chép hóa rồng lẫn lộn, nhiều người ở trong tông môn cũng không thể lên Trúc Cơ, nhưng cũng có thể học được lĩnh.
Luyện chế đan dược, trồng linh thảo, đều có thể kiếm được khoản lớn, lại còn kéo dài tuổi thọ, sống đến tuổi, vượt xa phàm nhân thường.
Tùng Dương trấn ta đất nhỏ, có một thí sinh được tông môn hạng ba thu nhận đã xem là tốt lắm rồi.
Một phong thư màu xanh biếc từ lưng tiên hạc lên, giữa không trung tỏa ra mấy lớn màu xanh:
“Liễu Thiến Linh!”