Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8: QQ Của Ảnh Đế Là Thật

Tôi: ??
Chúng tôi yêu nhau nào?
“Cô giả bộ gì nữa? Nếu không thích sao anh ấy quan tâm thế?”
Tôi giải thích: “Anh ta chỉ trông chừng tôi…”
Chỉ để xem tôi có nói dối không!
chút hiểu lầm thôi.”
Lục Xuyên liếc tôi phán xét.
nghĩa là cô thích anh ấy. Cô nào cũng nhìn lén anh ta, tưởng tôi không à?”
“Cố Thời Việt nói vì mối tình tham gia chương trình. Chương trình có ba nữ khách mời, không Dao Nhi hay Đinh Tịnh. không cô là ai?”
Tôi bối rối.
Không lẽ thật sự là tôi?
Sự nghi hoặc đầy tự ái cứ quẩn quanh trong , làm tôi ăn không ngon.
Cố Thời Việt chặn tôi ở góc.
“Nói đi, cô nghĩ gì mà như người mất hồn ?”
Tôi: “Tôi là mối tình anh sao?”
Chỉ một câu, ảnh đế lạnh lùng nhất cũng tía tai.
Anh lúng túng nói: “Cái… cái gì?”
Bạn không ngại thì người khác ngại.
có phần kiêu ngạo.
Tôi chắp tay chống hông.
“Chúng ta chỉ nói chuyện linh tinh, làm gì có chuyện yêu nhau?”
Tai anh hơn.
“Hừm, yêu thầm thì không gọi là mối tình à?”
“Dù sao thì anh cũng thích em.”
Tôi thấy anh nói cũng có lý.
Cố Thời Việt đứng im, khóe môi mím chặt.
Tôi cố ý dừng vài giây ngắm khuôn như gấc anh, để anh khỏi ngắt lời.
“Lần gặp em ở rạp, anh động lòng.”
“Anh yêu em từ cái nhìn tiên!”
đó anh ra diễn viên, đóng vai tướng khí phách.
Anh giương cung, b.ắ.n xuyên tầng mây.
Tôi ngồi trong rạp, tim thình thịch, bừng.
Tôi không nói dối là fan anh.
Cố Thời Việt phản bác: “Em thích vai anh, không anh.”
nên anh vẫn là người thích em .”
Bình luận sôi nổi hơn bao giờ hết.
“Họ chúng ta đang xem không nhỉ?”
“Quan tâm làm gì, có cơm chó ăn là đủ , gì đâu bận lòng.”
“Sao tôi lại ship giả ngây thơ này? Đây là Chúa đang trừng phạt tôi sao?”
“Cố Thời Việt, đây tôi hiểu sai anh . Anh không lạnh lùng, mà là đồ vô dụng!”
Chương trình kết thúc, tôi và Cố Thời Việt công khai hẹn hò.
Nhiều người cho rằng tôi không xứng anh.
Họ lập hẳn bảng so sánh tài sản và thành tích phim.
Cố Thời Việt tức giận, ngày nào cũng dùng nick clone tranh cãi anti-fan.
Anti-fan thật giỏi, tranh luận chuyên nghiệp.
Bất lực, anh chỉ có đăng bài trên trang cá nhân.
“Người trị giá 5 tệ này chỉ bán cho mình @Thịnh Duyệt.”
Lâu lắm nhắc chuyện “5 tệ” kia, tôi bỗng nhớ.
“Khi tôi xóa kết bạn anh, anh có nhắn không?”
anh lên, lắp bắp: “Không, không có.”
“Anh bị chặn nên không .”
Tôi không : “Anh đăng nhập QQ đi, tôi xem.”
Anh trốn mất, càng làm tôi quyết chí kiểm tra lịch sử trò chuyện hơn.
Tôi hỏi : “Anh có bí mật gì không? Em có xem điện thoại anh chứ?”
Anh nói không có bí mật, tôi có xem thoải mái.
Hahaha!
Kế hoạch thành công!
Anh ngủ, tôi lén mở điện thoại anh, vào QQ như tên trộm.
Cuối tìm thấy tài khoản cũ mình.
Tôi hào hứng xem.
phát hiện…
Trống trơn?
Anh giả vờ ngủ, thỏa mãn mở .
“Sao ? Em tưởng anh không à?”
Anh trở mình, chống bằng tay .
“Lịch sử cũ nằm trong điện thoại cũ.”
“Nếu xem thì , chỉ cần em…”
Chỉ cần gì?
Tôi cúi xuống nghe, nóng rực.
Tôi đẩy anh ra.
“Tôi hết hứng . Giờ anh ranh mãnh thật. Tôi đi ngủ đây.”

Thời gian sau, tôi và anh đều có dự án riêng.
Đúng tôi, anh ra ngoài quay phim, không đón tôi.
Ở phim trường, tôi nhận nhắn anh .
Là đoạn lịch sử trò chuyện kia.
Mỗi nhắn có dấu chấm than , nghĩa là bên kia không nhận .
“Chúc em vui vẻ, cô gái anh.”
“Giá em đón …”
“Anh vừa Nam Thành, trong tìm em giúp nhiều cô gái nghỉ học, tiếc là không gặp em.”
“Như cũng tốt, anh khỏi lo cho em nữa.”
rảnh sau quay, anh nhiều thành phố. Ghé qua trường đại học em nói học, ngắm cảnh em thích, đi hết các ngôi chùa. Anh luôn hy vọng gặp em.”
“Anh không có ý định bỏ cuộc.”
“Anh nhất định sẽ tìm thấy em.”

Cố Thời Việt, anh cho người biến mất tâm trạng thế sao?
bao nhiêu cũng không ai hồi đáp?
Anh chỉ có tự nói mình.
khi tôi nhận ra, làm ướt màn hình điện thoại.
Khóc lâu , con người có rơi nhiều !
Nhân viên gọi tôi vào trường quay.
“Cô Thịnh, phần .”
Tôi lau , nâng váy bước vào.
Phòng không ai, chỉ có một chiếc bánh kem lớn đặt giữa.
Cố Thời Việt đứng sau bánh kem.
Cuối tôi không kìm , òa khóc to.
Chạy ôm anh.
Anh cũng ôm tôi chặt.
“Cuối anh cũng có đón em.”
“Anh không bỏ lỡ khoảnh khắc này.”
Tôi nín thở, nấc lên.
“Cảm ơn anh.”
Cảm ơn anh tìm thấy em.
Cảm ơn anh kiên trì bên em.
Anh dịu dàng lau tôi, đặt lên trán nụ hôn.
Tôi: “Em xem đoạn sau cuộc trò chuyện.”
muộn, tôi vẫn làm bạn chàng thiếu niên cô đơn ấy.
Ngắm nhìn cậu ấy kiên trì từng ngày.
Cố Thời Việt không cho, mỗi năm sẽ cho tôi xem một đoạn.
“Anh sẽ làm thế, để bên cạnh em suốt đời.”
Tôi .
Nhưng vẫn cố nói tiếp.
“Anh có tính những gì anh nói không?”
“Nếu anh cho em xem lịch sử trò chuyện…”
“Em sẽ xem xét thật sự…”

Tùy chỉnh
Danh sách chương