Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Video vừa đăng lên chắc chắn có một đống người đến quán tôi để kiểm tra thực hư.
Một lượng đông lên, dịch vụ của tôi cần có chút sơ suất hoặc vì vấn đề chi phí mà không thể đáp ứng yêu cầu thêm mì không giới hạn của tất người mâu thuẫn bùng nổ.
Đến lúc , cô ta lại nhảy trích tôi thay đổi tấm lòng ban đầu, bị lượt view cho mờ mắt.
Tất lời dơ bẩn đổ lên đầu tôi, cô ta lại có thể nhận nhiều view và mức độ phơi bày hơn, một mũi tên trúng hai đích.
Tôi nhìn điện thoại, đến những hành động tiếp theo của cô ta mà đã tức đến run rẩy toàn thân, tôi phản công.
Tôi tắt video, mở điện thoại gọi cảnh sát nhưng đi lại, lại cúp máy vì báo cảnh sát là vô ích.
Cô ta không vi phạm pháp luật, đây thuộc phạm vi đạo đức nên cảnh sát không quản .
Tôi chợt một cách, nếu pháp luật không thể trừng trị loại người , vậy tại tôi không dùng ma pháp để đánh bại ma pháp chứ.
Quả nhiên, hôm video của Lý Lệ Lệ đã bùng nổ.
Quán mì nhỏ của tôi một đêm đã trở thành địa điểm check-in của người nổi tiếng mạng.
Quả nhiên không sai, tám giờ sáng, tôi vừa kéo cửa cuốn trước cửa đã đông nghịt người.
Những chiếc điện thoại ống kính dài ngắn, gần như muốn chĩa thẳng vào mặt tôi.
“Cô chủ! Cô là cô chủ thần tiên mười tệ mà đã no ?”
“ tôi là xem video của ‘Mẹ Sáu Con’ mà đến , cô chủ đúng là người tốt!”
“Cô chủ cho tôi cũng một mì Dương Xuân đi, tôi muốn xem có thật là thêm mì không giới hạn không!”
Đám đông ồn ào, có người thật lòng đến ủng hộ, có người đến xem náo nhiệt nhưng phần lớn là những ánh mắt lóe lên tham lam và tính toán.
Họ giơ cao điện thoại, bật livestream tiêu đề na ná nhau: [Kiểm tra thực tế quán mì người nổi tiếng mạng, hôm dạy cho cô chủ một bài học!]
Tôi đã chuẩn bị tâm lý từ trước, trên mặt vẫn giữ nụ cười như hôm qua: “Chào mừng quý ! người đừng chen chúc, từng người một vào, trong quán có chỗ, đảm bảo người đều có thể và đều có thể no!”
Tôi lớn tiếng gọi, duy trì trật tự, rất nhanh chóng, quán đã chật kín người.
“Cô chủ, mì Dương Xuân!”
“Cô chủ, thêm mì!”
“Cô chủ, nhanh lên đi! Tôi đã đợi năm phút rồi !”
Những tiếng thúc giục vang lên không ngớt, một mình tôi chạy đi chạy lại giữa bếp và quầy, mồ hôi thấm đẫm lưng áo.
Nấu mì, vớt mì, thêm mì và thêm nước dùng, cứ lặp đi lặp lại những động tác máy móc khiến tôi cảm thấy cánh tay mình gần như muốn rời .
Một nam streamer trẻ tuổi nhuộm tóc vàng vừa livestream bằng điện thoại vừa lớn tiếng la lối: “ người ơi, ta đã thêm mười rồi! Tốc độ của cô chủ hơi chậm lại rồi ! chăng là không chịu nổi nữa?”
Đồng bọn bên cạnh ta lập tức hùa theo: “Đúng vậy! Cô chủ thế là không rồi, hôm qua Mẹ Sáu Con dẫn sáu đứa trẻ còn thêm ba mươi , tôi mới có mấy mà cô đã sốt ruột rồi ?”
Tôi bưng mì đi tới vẫn mỉm cười: “ bạn trẻ, xin lỗi nhé, hôm đông quá, để cậu đợi lâu rồi. Đây, mì của cậu.”
Tôi đặt một mì đầy ắp trước mặt ta, ta ngẩn người một lát như không ngờ tôi không những không giận mà còn có thái độ tốt như vậy.
ta đành ngượng nghịu cầm đũa lên, giữa những lời chế giễu của fan trong livestream rằng nhạt nhẽo và streamer không hết đừng lãng phí thức , cố gắng nhồi mì vào miệng.
hôm , tôi đã tiếp đón hơn ba trăm lượt , số mì thêm , vượt quá một nghìn .
Mười giờ tối, tiễn cuối cùng đi, tôi gục xuống ghế, cảm thấy cơ thể như bị rút cạn sức lực.
Nguyên liệu trong quán đã cạn kiệt, doanh thu một , trừ đi chi phí đã lỗ gần tám nghìn tệ.
Ông lại đến trước tôi đóng cửa quán, ông không cơm mà lặng lẽ giúp tôi dọn dẹp bãi chiến trường trên bàn.
“Cô chủ Tần, cô thế để gì chứ? Cứ tiếp tục như vậy quán của cô bị sập mất.”
Tôi lắc đầu, từ ngăn kéo lấy một phong bì, đưa cho ông: “Ông , đây là số tiền con kiếm mấy , ông giúp con một việc nhé, mai trời sáng mang đến trại trẻ mồ côi ở phía tây thành phố quyên góp giúp con.”
Ông mở phong bì, thấy bên trong là một xấp tiền dày cộp tay ông run rẩy: “Chắc mấy chục nghìn tệ chứ! Không hôm cô đã lỗ tiền rồi , không sống nữa à?”
Tôi mỉm cười: “Không đâu ông . Điều con muốn là đóng góp cho xã hội, dù họ có gây khó dễ cho con thế nào con cũng không thể quên đi tấm lòng ban đầu của mình.”
Ông nhìn tôi, ánh mắt phức tạp, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài, trịnh trọng cất phong bì đi.
tiễn ông xong, tôi đóng cửa quán, lấy máy tính , bắt đầu cắt ghép video giám sát của hôm .
Khuôn mặt của những streamer, tham lam của những kẻ lợi dụng và bóng dáng tôi bận rộn chạy vạy, cũng như cảnh cuối cùng tôi giao một xấp tiền cho ông nhờ ông quyên góp và những lời tôi nói.
Tất đều tôi cắt ghép lại nhau.
Thật tôi ngốc nghếch mà nói những lời tâm can một ông lão thường xuyên đến mì nhưng không thân thiết rồi còn đưa cho ông ấy mấy chục nghìn tệ ? có thể chứ.
cắt ghép xong video, tôi mở một nền tảng video ngắn khác, tìm đến một blogger triệu fan nổi tiếng việc vạch trần thật và bóc phốt các chiêu trò đen tối, tên là “Lão La”.
Tôi gửi câu chuyện của mình cùng tất bằng chứng video cho ấy, thấy ấy phẫn nộ lên án và hứa giúp tôi lên tiếng vào mai.