Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bà trông rất quen, tuy lớn tuổi nhưng phong thái rất mạnh mẽ, quyết đoán.
“Đứa bé ngoan… Ta là bà nội ruột của con đây!”
Tôi không bất ngờ, vì Cố Nam Sinh và bình luận đạn đều đã nói tôi.
Tôi là diễn viên, liền đối diện camera khóc một trận, “Bà ơi! Con sự… là cháu gái của bà ? Thì ra, con không phải đứa trẻ bị bỏ rơi.”
Bà cụ Lý nói nhanh chóng đến Nam Thành đón tôi.
Ngay trước bà đến, tôi tự biên tự diễn một vụ ám sát.
Chiếc xe của tôi bị hỏng, suýt thì mất mạng.
bà cụ Lý đến viện, nước mắt đầm đìa, “Đứa bé ngoan! Con ta thời trẻ y như đúc, cũng cha con .”
Tôi không bà, thể hiện thiên phú kinh doanh đáng kinh ngạc.
Bà dĩ nhiên càng quý tôi hơn bao giờ hết.
Tôi giả vờ hôn mê.
Bà cụ Lý luôn túc trực bên tôi, hiện đang là gia chủ Lý ở Hương Cảng, sau con trai cả mất, bà chưa để con trai thứ thay.
Bà dặn dò dưới, “Đi rõ cho ta! Xem rốt cuộc là ai hại !”
Thư ký run rẩy, “Chủ tịch, nhị thiếu gia… điều đại tiểu thư…”
Giọng bà cụ càng thêm lạnh lùng, “Anh trai nó c.h.ế.t , nó vẫn không tha cho đứa cháu ruột duy nhất của ta à?! coi ta già vô dụng ?! Trói nó cho ta, ta nhất định phải điều rõ ràng!”
Cố Nam Sinh đứng ngay trước giường , cúi xuống hôn môi tôi mấy lần, “ , mượn d.a.o g.i.ế.c – chiêu này có hiệu quả .”
14
Cùng lúc bà cụ Lý điều , tôi cũng bảo Hạ Niên theo dõi động tĩnh của Lý.
Quả nhiên, Hạ Niên đã ra sự .
Chính là tôi chưa gặp mặt!
ta không g.i.ế.c cha tôi, hại c.h.ế.t mẹ tôi, đuổi tận g.i.ế.c tuyệt tôi.
Cố Nam Sinh điều thân thế giúp tôi, không tôi nhận tổ quy tông nên đã ra tay anh ấy.
ta tưởng rằng, cần Cố Nam Sinh chết, không ai biết tôi là thừa kế duy nhất của Lý.
Dù thì, ta là một kẻ vô dụng, làm ăn cái gì cũng thất bại, ham chơi.
Bà cụ Lý đã tiều tụy đi nhiều, ngồi bên giường của tôi, đầy vẻ áy náy.
“Đều tại bà không chăm sóc tốt cho cháu.”
Nói , bà ho nghẹn .
“Cháu trẻ, bà tìm cho cháu một thanh niên ưu tú hơn. Cháu Hồng Thành bà nhé?”
Đúng lúc này, thiết bị y tế trong phòng đột nhiên vang .
Cố Nam Sinh bên cạnh đỏ mặt đến mức có thể thấy bằng mắt thường, trông như sắp hắc hóa.
Tôi im lặng.
Bà cụ Lý rõ ràng không định nói ra sự , đang bao che cho .
Tôi nhìn chằm chằm vào mắt bà, “Bà ơi, bà không có gì khác để nói cháu ?”
Bà sững .
Tôi cố tình hỏi, “Ba mẹ cháu c.h.ế.t thế nào? lần này, ai hại cháu?”
Bà cụ Lý lập tức không chịu nổi , khóc òa xin lỗi tôi.
Nhưng chữ “xin lỗi” là thứ vô giá trị nhất.
Tôi nói, “Bà à, bà đừng khóc . Bà chẳng lẽ không nhận ra, mọi bi kịch của cháu đều bắt nguồn từ sự nhân từ của bà ?”
Bà cụ Lý rất quyết liệt trên thương trường, nhưng giờ đây là một bà lão già nua sắp không gượng nổi , “Cháu biết hết à?”
Tôi bật cười khẽ, “Ngoài kia đều nói, cháu mang bóng dáng của Cố Nam Sinh. Vậy bà nghĩ cháu là một con bé ngây thơ?”
ra, đúng là không bỏ qua cho tôi.
là trước ta kịp ra tay, tôi đã tự biên tự diễn một màn kịch, khiến ta nhanh chóng sa lưới.
Chẳng bao lâu sau, Hạ Niên đã giao toàn bộ chứng cứ cho cảnh sát.
Nhị thiếu Lý – kẻ đã mưu sát chính anh trai mình, chị dâu, và cả Cố Nam Sinh.
Ba mạng , đủ để khiến ta vĩnh viễn không ngóc đầu được.
Bà cụ Lý nghe tin, nhẹ nhàng nhắm mắt chấp nhận số phận. Trước trở Hồng Thành, bà nói tôi:
“ à, cháu rất ba cháu, cũng bà . Bà chờ cháu nhận . Mọi thứ của Lý vốn dĩ là của cháu.”
Tôi tất nhiên giành những gì thuộc mình.
Nhưng hiện tại, tôi lo lắng hơn cả là Cố Nam Sinh.