Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4.
Sau Trần Uyển rời đi, Tần Việt bước trước mặt tôi vẻ mặt đầy xót xa, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay tôi.
Anh tôi trách hỏi:
“Tất cả vết này đều do anh làm sao? Lúc đó sao em không ?”
Tôi có chút ngượng ngùng muốn rút tay về, không rút được.
“Anh cũng có ý, lại em cũng không ngờ chỉ bị anh ấn một cái đã thành thế này.”
Nghe xong, Tần Việt chỉ khàn giọng :
“Xin lỗi em, lần sau sẽ không nữa.”
, anh nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay tôi, kéo tôi vào phòng ngủ.
Sau vào phòng, anh tìm một chai hồng hoa, bắt nhẹ nhàng xoa vết bầm trên tay tôi.
Xoa xong hai cánh tay, anh lại tôi, trầm giọng hỏi: “Còn bị thương ở nữa không?”
Nghe , hai má tôi bất giác nóng bừng.
Tôi vội vàng lắc một cách không :
“Chắc không còn .”
Tần Việt lại thẳng vào tôi: “Không thể nào, em cởi áo , để anh kiểm tra kỹ một chút.”
Tôi bất giác run .
Thấy , vẻ mặt Tần Việt hơi cứng lại, anh áy náy và hối hận :
“Đừng sợ anh, anh không chạm vào em , thật đấy.”
Do dự một lúc, tôi vẫn “ừm” một tiếng, đỏ mặt ngượng ngùng cởi chiếc áo sơ mi trên , để lộ vết bầm tím loang lổ.
Và Tần Việt, sau thấy vết thương trên tôi, đột mẽ giơ tay tát vào mặt một cái.
Tôi lập tức giật .
“Anh… sao anh lại đột đánh ?”
Lúc này Tần Việt tôi vẻ mặt đầy trách: “Xin lỗi em, Tịnh Tuyết, anh không sức lại lớn .”
“Chẳng trách em muốn ly hôn anh…”
“Anh đúng một thằng súc sinh!”
xong, anh lại định giơ tay tát một cái nữa.
Thấy , tôi vội vàng ngăn anh lại:
“Đừng đánh nữa! Em anh không ý.”
Dù sao thì mỗi lần chung phòng, trong nhà đều tối om.
Anh lại quen làm việc nặng, tay chân đặc biệt thô ráp và có sức.
Có lẽ anh hoàn toàn không nhận lực .
Dĩ , đây không phải lỗi một anh.
Giống các bình luận đã , do tôi da mặt mỏng, không chịu mở miệng, ngại không dám nhắc nhở anh.
Kéo lại chiếc áo sơ mi trên , tôi đỏ mặt Tần Việt:
“Hay để em làm.”
Tần Việt lại lắc , kiên quyết:
“Để anh. hồng hoa phải xoa đủ lực mới có tác dụng nhanh.”
, anh đổ hồng hoa vào lòng bàn tay một cách hoàn toàn không có ý gì khác, bắt xoa bóp tôi.
điều tôi không ngờ tới .
Rõ ràng Tần Việt đang rất nghiêm túc giúp tôi xoa .
lòng bàn tay nóng rẫy anh đặt ngực, cơ thể tôi lại dần cảm thấy nóng ran một cách khó hiểu.
Thậm chí không kìm được phát một tiếng rên khe khẽ kỳ lạ.
Trong phút chốc, cả tôi và Tần Việt đều cứng .
rất nhanh, Tần Việt lại tiếp tục giúp tôi xoa vẻ mặt không có gì xảy .
Còn tôi thì vội vàng ngượng ngùng cắn chặt môi, gắng kìm nén cảm giác kỳ lạ đó.
tiếp theo, không Tần Việt có ý hay không.
Anh rõ ràng xoa vào thì tôi sẽ không nhịn được phát tiếng.
anh vẫn tiếp tục xoa vào đó.
rõ ràng… rõ ràng chỗ đó đã xoa xong !
Tôi không khỏi nín thở đỏ mặt, vội vàng giữ lấy cổ tay Tần Việt.
“Tần Việt, đừng xoa nữa!”
Nào ngờ, vừa mở miệng, giọng lại trở nên nũng nịu lạ thường.
Trong giây lát, tôi xấu hổ mức mặt càng đỏ hơn.
Tần Việt lại đột kéo tôi vào lòng, cúi hôn xuống.