Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9

“Em , anh thích vốn Doanh, không phải em. Việc giấy kết hôn, đúng em tự ý . Hoặc nói cách khác, em lừa dối anh. …”

Tôi hít sâu hơi.

bây giờ, khi anh thật, liệu… liệu anh có thể cho em cơ hội không?”

Thiệu Khanh cúi nhìn tôi, môi nhếch nhẹ.

“Em muốn từ tôi?”

“Hả?” Tôi ngơ ngác.

“Hừ, có ghét tôi vì tôi tàn phế nên không chịu cưới. Em đừng nói tôi, em bẩm sinh thích chăm sóc tàn phế. Rốt cuộc, chúng ta chưa từng quen .”

“Em…”

Tôi chưa kịp nói, thì Doanh bật dậy khỏi giường, đẩy tôi , lao đến túm chặt Thiệu Khanh.

“Thiệu Khanh, anh tuyệt đối đừng tin những ta nói! ta muốn tiền của anh thôi! ta vì tiền mà chuyện được! ta từng… từng đi bán thân kiếm tiền nữa!”

“Chát!”

Tôi giận không kìm được, giáng cái tát vào mặt Doanh!

Doanh nào từng chịu nhục nhã vậy.

ta ôm chặt lấy Thiệu Khanh, khóc mình mẩy:

“Thiệu Khanh, anh phải chủ cho em! anh thích rõ ràng em. ta cướp chỗ, lừa gạt anh, trước mặt anh em! Anh quên những anh nói em trước khi cưới rồi sao? Anh nói cả đời này nhận định em, Doanh, vợ. Đó lời anh nói, chính miệng anh nói! Anh thích em, không phải ta!”

Thiệu Khanh gật : “Đúng, em nhắc anh nhớ.”

Tôi kinh ngạc nhìn anh.

thật về việc thay thế rõ ràng, anh tận mắt chứng kiến giả tạo đáng khinh của Doanh, chẳng lẽ trong lòng anh, tôi vẫn không quan trọng bằng ta?

Đúng vậy, ban tôi xem cuộc hôn nhân này giao dịch.

trong hai năm qua, Thiệu Khanh đối xử tôi quá tốt…

anh coi tôi Doanh để yêu thương, tôi vẫn yêu anh.

nếu tôi yêu kẻ mù quáng và vô tình, tôi yêu anh ta vì điều ?

Tôi không nhịn được nhếch môi cười lạnh, giọng nói trở nên sắc lạnh.

“Yên tâm, cần anh chọn ta, tôi tuyệt đối không dây dưa. Sáng mai tôi sẽ cùng anh thủ tục ly hôn.”

Ánh mắt Thiệu Khanh hơi lạnh đi: “Thật sao? Không em dễ nói chuyện đến thế.”

Nói xong, anh bất vung về phía tôi!

Tôi hoàn toàn không nghĩ anh sẽ tôi!

Ha, hóa mù quáng thật chính tôi.

Tôi nhanh chóng giơ chặn , đồng thời đấm vào mặt anh, chân không ngần ngại đá thẳng vào gối anh!

giận ấm ức, tôi không hề nương .

mình không anh, tôi tuyệt đối không để mặc anh bắt nạt!

Đôi mắt tôi đỏ hoe, ánh nhìn đầy khinh bỉ:

Thiệu Khanh, anh và Doanh đúng trời sinh cặp! cặp lòng lang dạ sói! Hai cứ sống nhau cả đời đi, đừng khổ khác nữa!”

12

Tôi đầy tức giận, đấm đá không chút nể nang.

không Thiệu Khanh không tránh né, chịu đòn mà không hề trả.

Thậm chí, anh bất ôm chặt lấy tôi…

Tôi cố gắng đẩy anh , nghẹn ngào hét lên:

“Đừng chạm vào tôi! Anh Doanh đều bẩn nhau!”

Nghe tôi mắng mình, Doanh nhảy dựng lên định lao đến cào tôi, bị Thiệu Khanh đẩy ngã xuống đất.

“Thiệu Khanh, anh… anh dám em?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương