Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
bắt diễn kịch, ngồi bệt xuống đất khóc lóc thảm thiết.
Khanh liếc bằng ánh chán ghét, càng ôm chặt tôi hơn.
“5 năm , ở ga tàu điện ngầm trên đường Vạn Thanh, em từng đánh nhau vài tên con trai để cứu một học sinh cấp ba bắt nạt không?”
Tôi ngẩn , nhíu mày.
“Không nhớ rõ là năm nào, cũng không nhớ rõ là ở ga nào, hình chuyện đó.”
Anh đang vui, khóe môi hơi nhếch :
“Vì em chuyện vậy nhiều quá, phải không? Nữ hiệp?”
Tôi khó hiểu nhìn anh: “Anh nói vậy là ý gì?”
Anh khẽ thở dài:
“Đó là lần tiên tôi nhìn thấy em, ấn tượng sâu sắc. tôi nghĩ em là . Bây thì rõ .”
“Vậy nên anh…”
“ nực , cũng may mắn.” Anh nói khẽ, giọng đầy cảm xúc:
“ tôi thích, từ đến luôn là em. Vừa , tôi chỉ muốn xác nhận thôi.”
“ Khanh?”
Tôi bất ngờ đầy vui sướng, “ Khanh! Anh nghiêm túc đấy à? Anh chưa từng thích ?”
“Đồ ngốc.” Anh búng nhẹ trán tôi, “Lừa tôi suốt hai năm mà không nói thật, để tôi che mãi thế này. Món nợ này, chúng sẽ từ từ tính.”
Cả đời này, tôi chưa từng giây phút nào xúc động lúc này…
Tôi luôn nghĩ mình là bất hạnh, rằng may mắn không bao đến tôi.
Ngay cả tôi yêu nhất, ngày ngày vẫn gọi tôi bằng cái tên khác…
bây , tôi cảm thấy mình là hạnh phúc nhất thế giới!
Tôi mỉm , nước lăn dài, “ Khanh, thật tốt, anh không mù.”
Anh tôi tức , dịu dàng vuốt tôi, “Chúng về nhà thôi.”
“ khi về nhà, đi em đến đồn cảnh sát. Em muốn tố cáo Viễn Chí thuê giết .”
“Yên tâm, anh sẽ không tha họ.”
Tôi Khanh vừa nói vừa đi ra ngoài.
Đằng sau, đột nhiên hét .
“ Khanh, anh đứng em!”
Khanh không thèm quay , sải bước đi tiếp.
Chỉ nghe tiếng bật lớn, “ Khanh, em mang thai ! Đứa bé là anh! Hai tháng , anh không nhớ gì sao?”
13
Tôi khựng .
Khanh theo phản xạ nhìn sang tôi, ánh trở nên nặng nề.
Hai tháng , anh bận rộn một dự án lớn, thường xuyên ở công ty.
Tôi lo lắng sức khỏe anh nên thường mang đồ ăn tự đến, cũng vài lần ở qua đêm tại công ty anh.
Nếu kế hoạch quay đã được tính toán kỹ càng từ , thể, vào một đêm anh ngủ say vì kiệt sức, đã lẻn giường anh…
nếu lúc đó anh tưởng là tôi, sao anh đủ tỉnh táo để nhận ra rằng trên xương quai xanh không hình xăm?
Trong chớp , tôi cảm thấy máu trong dồn hết !
thể điều quý giá nhất trong cuộc đời tôi đã ô uế bằng những thủ đoạn bẩn thỉu đê hèn nhất.
Tôi bước nhanh về phía , túm lấy cổ áo ném thẳng xuống đất!
“Đừng hại con em Khanh… Đừng mà…”