Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
20
“Đây không phải là tôi bịa đâu, là tôi nghe Cố Văn Hủ nói, vừa anh tôi không bao lâu, tôi vô tình nghe anh ấy nhắc này, hai người bọn họ đánh một vì .”
Sự chú ý của tôi là: “Vậy anh thì sao?”
“Anh ấy… sẽ không phải cũng thích em gái Cố Văn Hủ chứ?”
Hạ Hi Nhiên sững sờ, lập tức nở nụ cười: “Làm sao có , cũng chỉ có Cố Văn Hủ biến thái kia mới cảm thấy em giống .”
Chính tôi cũng không phát hiện, sau Hạ Kỳ Nhiên nói xong lời này, tôi yên lặng thở phào nhẹ nhõm.
xoay người, ánh lơ đãng đảo qua hành lang, phát hiện trên tường đối diện có in một bóng người.
Thấy tôi sang bên , người kia tránh vào chỗ tối.
Hạ Hi Nhiên đỡ tôi: “Cho nên , tôi khuyên nên suy nghĩ , đừng có bên Cố Văn Hủ, thật anh tôi…”
Tôi cắt ngang lời cô ấy: “Cảm ơn Hi Nhiên, nhưng tôi cảm thấy Cố Văn Hủ cũng không tệ lắm, tôi muốn thử anh ấy một chút.”
Hạ Hi Nhiên thấy thái độ của tôi kiên định, thở dài một hơi: “Dù sao những gì nên nói tôi đều nói , tự xem mà làm đi.”
“Ừm.”
Tôi liếc bức tường đối diện, bóng người biến mất từ lâu.
21
Đêm , Hạ Hi Nhiên khóc lóc om sòm lăn lộn, đuổi Cố Văn Hủ đi.
Tôi cũng thuận tiện gửi cho anh ấy một tin nhắn: “Tôi suy nghĩ cẩn thận , chuyện hai vẫn là thôi đi.”
Mãi tới hôm sau anh ấy mới trả lời: “ biết.”
Tôi nghĩ ngợi xóa kết bạn.
Tổn thương gân cốt một trăm , tôi tĩnh dưỡng ước chừng ba tháng, cả lì trong nhà cày phim.
lâu lắm tôi không nghe thấy tin tức của Hạ Lâu, cũng có Hạ Hi Nhiên hữu ý vô ý nhắc tới, nói trong khoảng thời gian này anh ấy thường xuyên xoay vòng vòng, hận không đ.â.m đầu vào công , phàm là làm ăn của Cố Văn Hủ, mặc kệ lớn nhỏ anh ấy đều cướp đoạt.
Tôi tự động che tai, có nghe thấy cũng giả vờ không nghe thấy.
một tháng trôi qua.
Gần đây Hạ Hi Nhiên có một người bạn trai, thấy hai người quen sắp đầy tháng, cô ấy định tổ chức bữa tiệc bên bờ biển để chúc mừng, hỏi tôi có muốn tham gia không.
Công tôi tự do, chủ yếu dựa vào bản vẽ kiếm tiền, vừa lúc trước cũng không có gì làm nên liền đồng ý.
Hạ Hi Nhiên thích chơi, làm party thuận buồm xuôi gió, người trình diện đều là tuấn nam mỹ nữ, vô đẹp .
Gió đêm cuốn theo vị mặn của nước biển, thổi tan oi bức.
Tôi ôm một bình sâm panh lớn ngồi xếp bằng trên bãi cát, ánh rơi vào con thuyền đánh cá sáng tối chập chờn phía xa, không khỏi nhớ tới có tôi nói muốn ăn cá tươi, khó có được lúc rảnh rỗi, Hạ Lâu lái thuyền suốt đêm đi câu cá.
Giọng nói của soái ca bên tai càng càng nhỏ, gần không nghe thấy.
Khóe miệng tôi giật giật, nói tiếng tạm biệt soái ca, đứng dậy rời đi.
22
Khách sạn ngay bờ biển, mấy phút sau tôi .
Tôi quẹt thẻ vào cửa, một giây trước khóa cửa, một mùi rượu nồng nặc ập vào mặt.
Không đợi tôi phản ứng bị một thân nóng hổi ôm ngang lưng.
“Anh rất nhớ em.”
Hơi thở nóng hổi của Hạ Lâu đập loạn vào tai tôi: “ em, em có nhớ anh không?”
Một tay anh cởi dây lưng của tôi, một tay giữ eo của tôi để phòng tôi lộn xộn.
“Anh uống nhiều quá.” Chỗ eo truyền tín hiệu nguy hiểm, tôi dùng sức giãy khỏi vòng tay của Hạ Lâu, cách ly, “Đi ngoài!”
Anh đương nhiên không nghe, chằm chằm tôi, lảo đảo gần.
Tay vừa định đặt lên vai tôi cuộn ngón tay thu về. Giọng nói nhẹ mức không nghe thấy: “ ổn chứ? đau không?”
Tôi trừng anh không nói lời nào.
giả vờ nữa chứ.
Đừng tưởng rằng tôi không biết, mỗi tôi đi bệnh viện, anh đều sớm chờ nơi , sau lặng lẽ trốn đi.
về tình hình hồi phục của tôi, e là anh biết sớm hơn cả chính tôi.
“Đi ngoài.” Tôi nữa đuổi người.
Hạ Lâu mím môi, sâu trong con ngươi cuồn cuộn đau đớn khó tả: “Rốt cuộc anh làm không tốt chỗ nào, ít nhất em cũng nói cho anh biết, anh có sửa.”
“Em biết hơn bốn tháng này anh làm sao sống qua được không?” Người đàn ông trước gầy đi một vòng lớn, vô chán chường, “Mỗi anh dùng công tê liệt chính , không dám nghe ngóng tin tức của em, càng không dám tìm em, sợ nghe được thứ không muốn nghe, thấy thứ không muốn thấy.”
“Diệp , em nhẫn tâm vậy, cứ nhất định phải xem anh sống không nổi sao?”
Tôi nhíu mày: “Nào có nghiêm trọng anh nói, dù sao không có tôi cũng có Tống Vãn Tình đi anh.”
Nghe tôi nhắc Tống Vãn Tình, Hạ Lâu vô thức nhíu mày, tiếp theo cố gắng lắc đầu: “ anh muốn nói, anh và cô không có bất cứ quan hệ gì, chỉ là bọn anh lớn lên từ nhỏ, cô nói bị bắt nạt trường học, anh chỉ mặt thay cô vài , mọi người liền bắt đầu truyền rằng anh thích cô .”
“Anh muốn làm sáng tỏ, cô lo lắng sau làm sáng tỏ sẽ bị bắt nạt ác hơn, cầu xin anh đừng nói, lúc anh cũng không có người thích, cảm thấy giúp cô ấy một chút cũng không có gì không ổn, chỉ thế thôi.”
“Anh thừa nhận, ngay từ đầu, quả thật anh muốn lợi dụng Tống Vãn Tình để em ghen tuông. Em luôn tỏ không sao cả, luôn đi theo Hạ Hi Nhiên lăn lộn lung tung khiến anh không có cảm giác an toàn, anh muốn em náo loạn anh một chút. Thật mời cô vào cửa anh hối hận.”
Hạ Lâu nói nói, bỗng nhiên nhận thấy có chút không đúng: “Em vì chuyện này mà mất hứng sao?”
Anh trở nên có chút hưng phấn, thường cũng có thấy được vẻ mặt anh khôi phục sắc thái: “Vậy em và Cố Văn Hủ, tên có công ty giải trí sắp phá sản kia… Không phải anh nghĩ, đúng không? Diệp , có phải em cũng thích anh không?”