Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8ANBJMI9Td

225

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1. “ em lại biến thành này, ?”

“Cậu gọi tôi là gì cơ? ?” Tôi cười một tiếng: “Tiểu Kiều, cậu như là không có lễ phép đâu nhé. Tôi lớn hơn cậu , phải gọi là chị Từ! Vào xã hội nếu tí teo lễ phép này mà không biết thì sớm muộn cũng bị đấm!”

Kiều Hủ câm nín.

mặt hắn tuy vẫn bình tĩnh tôi biết, nội tâm chắc sắp tan vỡ rồi.

Tôi tên Từ , tại đang ở trong truyện PO.

Kiều Hủ chính là tên nam chính đua xe với tôi đây.

May mắn là bây giờ mới chỉ là khúc dạo . Hắn khổ sở tôi ba năm qua và mới chỉ vừa .

Mà tôi đây chính là vị bạch nguyệt quang đã cứu rỗi hắn. giờ biến thành bà cô mì gói ở tổ dân phố.

“Em lại ở đây?” Kiều Hủ tràn ngập không tin.

“Kinh tế nghèo, không . ăn cơm không?”

“Em có thể đánh đàn, cũng có thể khiêu vũ, lại lưu lạc đến này?”

Tôi cười lạnh một tiếng.

Đánh đàn chỉ là sau này bị hắn đè lên giương cầm mà làm này làm kia.

Khiêu vũ là hắn định làm này làm kia với tôi thì có thể làm những cái động tác có tính khiêu chiến hơn.

tôi cần mấy cái kĩ năng này làm méo gì!?

“Tiều Kiều à, lời này sai rồi nhé! Ở tổ dân phố tuy chị đây không ở trong biên chế cũng là vì nhân dân phục vụ mọi lúc mọi nơi, có phải không? Hơn nữa chị đây vẫn khiêu vũ mà? Chị đây tại là người múa đẹp đứng cái quảng trường này (mí bác biết văn hóa múa tập thể dục của các bà, các ông không, nó đấy). Mỗi ngày hơn 5 giờ sáng là đã dẫn hàng xóm láng giềng đi luyện tám bộ kim cương công (một loại võ luyện thân thể)! Mấy người các cậu là người trẻ , nhiều áp lực, thức đêm, không hay rèn luyện thân thể. Cậu cũng nên thường xuyên lại đây luyện tập với chúng tôi đấy!

Mặc dù tôi vẫn có ngoài tuyệt đỉnh của chính, kết hợp cùng với cái phát âm chẳng phân biệt rõ vùng miền và tạo hình thô thiển tại thì đã thành công khiến Kiều Hủ sâu sắc hoài nghi nhân sinh.

, hắn vẫn chưa từ bỏ:

“Xem ra mấy năm nay em thật sự sống không tốt, là do đã tới chậm rồi. Năm ấy là thời điểm nghèo túng nhất, em đã cứu . tại sẽ trả lại em phần ân tình ấy. Em bỏ công này đi, trở thành bên cạnh này.”

“Cái gì cơ? Tôi cứu mạng cậu mà cậu bảo tôi đi làm cậu hả? Cậu không thể trả bằng cái gì thực tế hơn ?” tôi chà chà bàn tay.

Kiểu Hủ ho nhẹ tiếng, đỏ mặt quay đi: “Đây là vì em một cơ hội rèn luyện năng lực.”

“Ha, theo ý cậu thì tôi phải cảm ơn cậu đấy nhỉ? Thật chả biết là ai cứu ai nữa? Bao nhiêu tiền? Có đãi ngộ gì? Có phải tăng ca không? Tôi đã cứu mạng cậu, đừng có mà lừa gạt tôi.”

Kiều Hủ trừng mắt tôi: “Bắt nạt ai cũng không bắt nạt em.”

Theo truyện gốc, chúng tôi sau ba năm gặp lại thì hắn đúng là đã tôi làm sớm chiều kề bên.

Tôi đã biến hóa đến rồi mà hắn vẫn có thể làm theo cốt truyện, đúng là kẻ tàn nhẫn.

Trước đi, Kiều Hủ tỏ nói lại thôi dặn dò tôi: “Em đi thay quần áo đi. Công ty chúng là công ty lớn, em mặc như đi vào… không hợp lắm.”

“Biết rồi. Chuyện nhỏ này chị Từ đây không hiểu chắc?”

Tôi quyết định đi đến tiệm làm tóc củng cố thêm sắc đẹp của mình bằng một bộ mi tím tía lia. Chính bộ mi này làm tôi tăng thêm đến gần 10 .

Tôi thề, với cái tạo hình này thi không thể có một tí ti cốt truyện ngôn tình nào xảy ra nổi trên người tôi.

Trừ có người ánh mắt vi diệu thấy tôi xứng đôi.

2. Ngày tiên đến công ty, tôi đã nghe tin đồn về mình trong thang máy.

“Nghe nói giám đốc mới có mới.”

“Nam hay ?”

phải hỏi là nam hay ? Chính là bạch nguyệt quang mà Kiều đã ba năm qua.”

“Ai dà, giấc mơ thành thực chính là rất ghê gớm đấy.”

“Cô chắc cũng không ở lâu đâu, bà biết tính cách của Hà mà.”

“Cái loại cây dây leo này làm gì cũng không biết, sớm tống cổ đi là tốt nhất. Đã chui vào ổ chăn của tài rồi tới công ty ra đây, thật là…”

Tôi ho khan tiếng: “Khụ khụ! Có vài người ấy, lưỡi không cần phải dài quá đâu. nhỏ mà cứ đông dài tây ngắn, tưởng là lời nói không đến tai người nghe, đến bị người làm khó dễ cũng không biết!”

người kia nghe liền sang tôi.

Phát diện mạo của tôi là ngoài của một người phụ trung niên hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, vội thì thầm câu rồi bỏ đi.

ngoài của phụ trung niên quả thực không tệ, đi bên ngoài cũng chẳng ai thèm dòm ngó.

Mà bạn thì có thể chỉ trỏ bất kì ai.

Tôi đi đến trước cửa văn phòng tài đã nghe thấy bên trong có người đang dạy bảo: “Hôm nay có đồng nghiệp mới đến, xốc tinh thần lên đừng người thấy công ty chúng là nơi tùy tiện.”

Người nói chuyện là ai?

Chính là vị phụ ác độc trong truyện PO này.

Hà yêu sâu đậm Kiều Hủ, bởi nên rất hận tình địch là tôi đây.

Mỗi ngày đều bắt tôi ở lại tăng ca, soi xét báo cáo của tôi đủ điều. Hơn , cố ý giấu diễm thông tin của một dự án làm tôi báo sai giá và gây ra tổn thất lớn.

Tôi đi Kiều Hủ, ấy chỉ nói: “Em là người của tôi, tôi sẽ giúp em giải quyết.”

Từ đó, cuộc sống của tôi trở nên dễ dàng hơn, Hà Tình càng ghen ghét tôi, lại càng đẩy tôi vào vòng tay của Kiều Hủ.

… Dĩ nhiên, giờ đây tôi sẽ không mọi chuyện diễn ra như nữa.

tôi bước vào văn phòng, Hà Tình tôi một lúc rồi hỏi: “Cô ai?”

Tôi vác túi, bình thản ngồi xuống ghế: “Cô là người phụ trách ở đây phải không?”

“Vâng, cô là ai?”

“Tôi mới đến, Tiểu Kiều không nói gì với cô à?” Tôi xung quanh, ngón tay chỉ vào bàn làm . “Công của các bạn không chuẩn bị tôi chỗ ngồi này?”

Hà Tình ngạc nhiên.

Cô ấy vốn tưởng tôi sẽ là một cô gái trẻ ngây thơ, không ngờ tôi lại là một phụ trung niên đầy quyền lực.

Cô ấy tôi vài lần, tôi vẫn giữ bình thản: Tôi mặc chiếc áo khoác lông màu nâu đỏ, váy da, cùng một đôi giày da đen cao cổ. Điểm đặc biệt là chiếc khăn lụa màu xanh đậm quấn trên cổ tôi.

Mặc dù tôi mới 26 , phong cách của tôi lại khiến tôi trông già dặn và đẳng cấp hơn nhiều.

Hà Tình cười gượng: “Xin lỗi, công hơi gấp, tôi chuẩn bị chỗ ngồi cô.”

“Ừm.” Tôi đáp lại, mặt không đổi sắc.

Cô ấy vội vàng pha trà tôi: “Xin mời cô uống trà. Kiều có dặn chúng tôi, có người mới đến thì phải đón tiếp chu đáo, cô là trưởng bối của Kiều ?”

Tôi từ từ uống trà, trả lời:

“Gọi tôi là Từ tỷ đi. Tôi và Tiểu Kiều có chút quan hệ gia đình, tôi lớn lên cùng cậu ấy. Hôm qua cậu ấy đến tôi kể khổ, bảo không giúp đỡ, giám đốc thì làm loạn, bảo tôi đến đây giúp đỡ.”

Hà Tình vội vàng: “ thì sau này xin Từ tỷ chỉ bảo thêm nhé! Nếu có chỗ nào làm chưa tốt, mong Từ tỷ nói thẳng.”

“Cô gái này miệng lưỡi ngọt ngào quá nhỉ.” Tôi cười mỉm, “Cô tên gì?”

“Hà Tình.”

“Bao nhiêu rồi, có bạn trai chưa? tôi nói chuyện giúp không?”

Hà Tình ngượng ngùng cúi .

Kiều Hủ hỏi tôi công ổn không, tôi trả lời rằng mọi chuyện rất suôn sẻ. Tôi chỉ làm một buổi sáng ở vị trí mới, không ai ý tôi, tôi cứ tự do làm những gì mình .

Kiều Hủ: Tan tầm ăn cơm cùng nhau nhé.

【 Địa chỉ: Nhà ăn Tượng Mộc Lâm】

Tôi qua, thấy rất nhiều bình luận của các đồng nghiệp về bữa ăn tối lãng mạn ở nhà ăn. Tâm trạng tôi có chút khó tả.

Tôi quay lại Hà Tình.

Tùy chỉnh
Danh sách chương