Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6wH60WY

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vì ngoài chơi nên tôi cũng không muốn tranh cãi với Khương Minh Sơ. tôi định bỏ đi, anh ta giữ chặt cánh tay tôi.
Tôi đột nhiên khó chịu, hất tay anh ta : “Khương Minh Sơ, anh đủ đấy!”
Khương Minh Sơ tức giận cười đáp lại: “Đủ ? ghét bỏ anh vậy thì chúng ta tay đi.”
Tôi đã không đếm đây là lần thứ bao nhiêu anh ta nói câu này.
Vẫn thường lệ, tôi không rời đi, chỉ đầu lại anh ta.
Khương Minh Sơ tôi chằm chằm, hình lo lắng khi tôi lại anh ta, sự lo lắng ấy đã giảm đi rất nhiều.
Khương Minh Sơ đưa tay về phía tôi: “Nếu không muốn tay thì…”
Tôi ngắt lời anh ta: “, chúng ta tay đi.”
5
Khương Minh Sơ ngây ngẩn cả , dường anh ta không nghĩ tới tôi sẽ đồng ý này.
Tôi mở cửa, Chu Tẫn đang lảo đảo, chắc anh đang định đi vào và va phải tôi.
Tôi thành nói xin lỗi anh: “Xin lỗi.”
Chu Tẫn liếc tôi cái, cũng không nói gì, đưa ô tôi, đầu bước đi.
Tôi lẽo đẽo anh, tôi đi đoạn thì anh đi chậm lại, tôi gần kịp thì anh mới bước .
tiếng , chúng tôi tập trung cùng chỗ với mọi .
lâu , Khương Minh Sơ mới kịp, trên mang thở hung ác. tôi đứng với Chu Tẫn, anh ta liền muốn kéo tôi đi xuống núi.
Tôi không muốn để khác xem náo nhiệt nên cũng không giãy dụa.
Chu Tẫn đang nói với bạn, lưng về phía tôi, đột nhiên lại nói: “Không phải nói muốn xem bình minh sao?”
Đối với anh họ này, Khương Minh Sơ kiêng dè. Nhân anh ta đứng lại, Hồ Hi Nguyệt đang bị làm lơ nãy giờ mag ấm ức mở miệng: “nh Minh Sơ, anh sao vậy?”
Khương Minh Sơ tôi chằm chằm trong khi nói với Hồ Hi Nguyệt bằng chất giọng đã dịu xuống: “Không có việc gì.”
Hồ Hi Nguyệt lại nói : “Nghe nói bên kia là nơi ngắm cảnh đẹp nhất, anh Minh Sơ đi xem cùng với nhứ.”
Khương Minh Sơ không trả lời ngay.
Hồ Hi Nguyệt lại hỏi: “Chị Xán Xán, chị có thể mượn anh Minh Sơ chút không?”
Tôi cười chút trả lời: “ thôi.”
Khương Minh Sơ trông có vẻ muốn bóp c.h.ế.t tôi.
Tôi không hai này mãi chúng tôi chuẩn bị đồ đạc xuống núi, địa điểm .
đó, son môi của Hồ Hi Nguyệt đã tô lại vẫn nhòe, chiếc quần sáng màu của Khương Minh Sơ có vết son môi cọ vào dưới cạp quần.
Tôi sự bị hai này làm ghê tởm buồn nôn.
Trở về từ chuyến du lịch tự lái, tôi không liên lạc với Khương Minh Sơ, tôi biết phần lớn thời gian của anh ta đều dành Hồ Hi Nguyệt.
Tôi nghĩ có lẽ anh ta đã chấp nhận sự rằng đồng của chúng tôi đã kết thúc, tôi cũng cảm nhẹ nhõm hẳn.
Buổi tối tôi tăng ca sửa sang lại án, bỗng nhiên nhận điện thoại của đối tác, đối tác nói ấp úng: “Thư ký Hứa, bộ phận chính của công ty chúng tôi thay đổi, đồng cần ký lại.”
Việc tác này rất quan trọng đối với kế hoạch công việc của tôi, vì vậy tôi đã đồng ý không chút do .
Đầu dây bên kia nói : “ này nếu có việc gì cô có thể trực liên hệ với anh Chu, anh ấy nói sẽ đích thân thực hiện và dõi án này.”
Vừa mới kết thúc cuộc gọi, Chu Tẫn đích thân gọi điện thoại : “ án có rất nhiều thứ mà tôi cần xem trực .”
Để tạo điều kiện thuận lợi việc tác càng sớm càng tốt, ngay ngày hôm tôi đã đón Chu Tẫn Tổ án ở tỉnh bên cạnh.
Chu Tẫn thậm chí khó hầu hạ hơn Khương Minh Sơ, này tôi không thể đắc tội với anh.
của chúng tôi ở khác tầng. này không sớm, nhận xong tôi sẽ vào nghỉ ngơi. Tôi lịch sự nói với Chu Tẫn: “Tôi về trước đi, ngày mai…”
Anh liếc chiếc vali của mình cái, đầu bước đi.
Không cách nào khác, tôi đành giúp anh mang vali về .
Vừa khỏi cửa, trùng lại Hồ Hi Nguyệt cùng Khương Minh Sơ tay trong tay từ đối diện bước .
Khương Minh Sơ vô thức rút tay khỏi tay Hồ Hi Nguyệt, đang muốn nói thì Chu Tẫn ở phía lưng tôi, biểu tình lập tức trở nên vặn vẹo: “Hứa Xán? dám cắm sừng anh?”
Tôi cười nhắc nhở anh ta: “Chúng ta đã tay.”
Khương Minh Sơ: “Không tay, đó anh chỉ nói đùa.”
Chu Tẫn ở phía lời: “À, chúng tôi xem điều đó là .”
Khương Minh Sơ trở nên kích động hơn, anh ta muốn lao tới kéo tôi đi, bị Chu Tẫn cản lại.
Chu Tẫn nói tôi: “Vào khóa cửa lại.”
Đôi mắt của Khương Minh Sơ đỏ ngầu lên vì tức giận, anh ta nói: “Hứa Xán, ngoài đi, anh sẽ thuê khác .”