Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pVPIU9VIM

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

C13

15.

Tôi đưa Tạ Lễ về biệt thự.

Đêm hôm đó, Tạ Uyên không nhịn nữa, gõ cửa phòng tôi.

Nói cách giận dữ.

“Em mang người về chọc tôi phải không? Chỉ tăng cái giá trị hắc hóa kia thôi à?”

Từ sau khi biết hắn thể nghe cuộc trò chuyện giữa tôi với nên dù hắn ở đâu tôi và đều không dám nói chuyện.

“Không phải tôi đã nói rồi ? Tôi ấy.”

Tôi đến gần, vuốt ve hắn, không ý nói: “Mặc dù hai người em sinh đôi, nhưng tôi những cảm xúc khác nhau, vừa vặn tôi đây muốn thứ gì đó khác .”

Sắc Tạ Uyên trong nháy tối sầm : “ khiến em thoải mái tôi?”

Khuôn tôi lập đỏ lên.

lúc nào hắn cũng suy nghĩ lệch lạc vậy!

“Ừ, thoải mái .”

Tôi nghĩ đằng nói nẻo, chỉ khiến cảm xúc tiêu cực của Tạ Uyên tồi tệ .

Khả năng chịu đựng của hắn rất mạnh mẽ, việc kiểm soát cảm xúc của mình cũng vượt qua người bình thường.

Nếu không kích hắn nhiều , tôi khó tăng giá trị hắc hóa của hắn.

“Thời gian này yên phận , đừng quấy rầy chuyện tốt của tôi và Tạ Lễ.”

“Khương Lạc!”

Tạ Uyên đến hai đều đỏ lên, cố gắng nắm lấy tay tôi.

So với sự cứng rắn vừa rồi, giọng điệu mềm mại vài phần: “Em trai của tôi không tốt em nghĩ đâu, em bị ức hiếp, tôi lo lắng em, tôi thể ở bên cạnh bảo vệ em không?”

“Tôi ngoan, nghe lời.”

Chết tiệt, cái thứ xanh c.h.ế.t tiệt này.

Tôi mỉm : “Không , lỡ ấy bắt nạt tôi trên giường thì ?”

“Vậy tôi ném ra ngoài, tự mình ra trận.”

“…”

Tôi lớn, giận nói: “Hai bọn tôi, người thứ ba không chen vào !”

Ý trên Tạ Uyên biến mất: “Nếu tôi vẫn cứ chen vào thì ?”

Thật ngại quá, đứng trước hai mươi triệu, tôi không thể hắn cơ hội.

16.

Tạ Lễ thật ra cũng không phải đèn cạn dầu.

Cốt truyện tôi đã xem hai chương, đều dựa vào nội dung tiết lộ trước, nhưng vẻ ấy cũng yandere?

Tôi ngồi phơi nắng vẽ tranh trong khoảng sân trống trải, Tạ Lễ ngồi cạnh tôi, ánh nóng rực nhìn khiến tôi sợ hãi.

Qua mấy nét bút, tôi không nhịn nhìn sang, lập nhướng mày.

trời nhỏ ngoan ngoãn nháy với tôi:

“Kỹ thuật vẽ của chị rất tốt, khi nào thì vẽ trên người em đây?”

Đúng, Tạ Lễ căn bệnh, đó rất tôi làm loạn trên người.

Tôi chưa mở miệng, Tạ Uyên đã bê tới.

“Tiểu thư chắc mệt rồi, uống nhuận cổ họng đi.”

Chén vừa đặt xuống, Tạ Lễ liếc , lạnh lùng nói: “Chị gái không xanh.”

Tạ Uyên nhìn , đột nhiên ra tiếng: “Thời gian tôi ở bên cạnh cô ấy lâu .”

“Thì ?” Tạ Lễ cũng , “Bây giờ chị ấy em, , cũng lớn tuổi rồi, không nên cứng rắn chen vào giữa hai người bọn em.”

“Tạ Lễ, em con mẹ đang đắc ý cái gì vậy?”

Tạ Uyên giận đến mức giọng nói cũng lớn .

Tôi lặng lẽ thu hồi lời nói trong lòng.

Hai người đang giằng co, tôi nhanh chóng trở về phòng, hỏi về tiến độ hắc hóa của Tạ Uyên.

Lần này, thanh âm của mang theo vui mừng: [ hai mươi điểm nữa, chiến thắng đang ở ngay phía trước!]

Tôi phấn khích đến mức sắp hét lên.

đang xem trò vui, không ý sự trêu chọc:

[Ai mới người thứ ba đây?]

Tôi không trả lời.

Tùy chỉnh
Danh sách chương