Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi đã từng nếm trải những cay đắng đó, thà cả đời không kết hôn, cũng không thể sống với một người đàn ông vô trách nhiệm.
12
Bà chủ nhà đưa cho tôi một búa nhỏ: “ kỹ chưa? hối hận còn kịp.”
Tôi cười trong nước mắt: “Cháu đăng bài tìm người chính là để trông chừng cháu, đừng để cháu mềm , người sai không là cháu, cháu không hối hận.”
Tôi đi trước ảnh cưới, dưới chân là gạch men sáng bóng.
Lúc mới nhận được chìa khóa, Tần Phong đã cầu hôn tôi trong căn nhà cũ, nói rằng lời hứa năm xưa cho tôi một mái ấm, anh ta đã được.
Tôi nước mắt gật đầu, cho dù căn nhà này diện tích không lớn, hướng cũng không lắm, nhưng cũng là một mái ấm rất đẹp, rất .
Mỗi một góc nhỏ ở đây đều gửi gắm hy vọng của tôi về gia đình và cuộc sống mới.
Tôi cứ Tần Phong sẽ không phụ tôi, nhưng hiện thực đã tát vào mặt tôi một đau điếng.
Tôi giơ cây búa trong tay lên, Tần Phong đột nhiên gọi tôi một tiếng: “Lâm Tuyết!”
Tôi không biết anh ta có hối hận hay không.
Anh ta cũng có hoàn cảnh giống tôi, bố anh ta bao nuôi bồ nhí, hai mẹ anh ta.
Trước đây anh ta đã nói với tôi, anh ta hận bố anh ta chết, khiến mẹ anh ta đau như .
Anh ta nói sau này lớn lên sẽ một người chồng , người bố , tuyệt đối không để vào ác mộng không thể thoát ra.
Tôi không anh ta nữa, dùng búa đập mạnh vào khung ảnh, “ầm” một tiếng, bức ảnh cưới khổ lớn xuống, vỡ nát.
Cùng với nhát búa này, tôi hoàn toàn nói lời tạm biệt với khứ, tôi chỉ cảm thấy được giải thoát.
Có lẽ tôi cũng là một kẻ cặn bã.
Từ nhỏ đã khổ cực, theo Tần Phong khổ cực, nhà rồi lại càng khổ cực, sau này sinh nữa thì những ngày tháng khổ cực dường như không có hồi kết.
Nếu không có người cùng tôi đồng cam cộng khổ, tại sao tôi chịu thiệt thòi để sống một cuộc sống tẻ nhạt có thể thấy trước được tương lai.
Rèm cửa, điều hòa, máy lọc nước, bồn rửa mặt, gì tháo được thì tháo hết.
Tủ cũng bị tháo thành từng tấm ván.
Các nhân rất thành thạo, cư chung cư đều giúp khuân vác, còn tương tác với những người trong livestream.
13
Hạ không chịu nổi nữa.
Cô ta không ngờ tôi không hề lưu luyến, trực tiếp cắt đứt với Tần Phong.
Cũng không ngờ lại có người hào phóng chi ra một trăm “Carnival” chỉ để cảnh phá dỡ nhà cửa trực tiếp.
Chuyện ồn ào mức này, cô ta mất hết mặt mũi, chẳng lẽ thật sự ở lại bên cạnh Tần Phong, vừa tiền, vừa , còn tặng kèm cả việc sửa sang nhà cửa sao?
Thứ cô ta hưởng thụ chẳng qua là sự kích thích và cảm giác lén lút của việc ngoại tình.
“Tiểu Tuyết, là lỗi của tôi, tôi trả Tần Phong lại cho cậu.”
Hạ giả vờ ôm mặt chạy, cô ta chỉ thấy những người tôi dẫn , không biết còn có mười vạn cư mạng đang cô ta diễn kịch.
[ trà xanh này thật biết giả vờ.]
[Tôi thấy đây là chuyện vui, dừng lại đúng lúc biết bao.]
[Đúng , ta không chiều chuộng bọn họ, chị cứ sống độc thân cho sướng.]
Tần Phong cũng hơi sụp đổ: “Lâm Tuyết, cô tàn nhẫn rồi, tôi chỉ bảo cô xin lỗi , cô lại phá hủy nhà của tôi?”
“Cô tin không, tôi thật sự sẽ kiện cô, yêu cầu cô bồi thường.”
Tôi lấy điện thoại ra, mở vài đoạn tin nhắn trò chuyện cho anh ta , đó là luật sư bận rộn cố gắng gửi cho tôi.
“Tần Phong, anh kỹ Điều 302 và 322 Bộ luật sự mới đi, tôi lấy lại đồ của là hợp tình hợp lý, thậm chí tôi còn có thể yêu cầu anh bồi thường một phần chi phí sinh hoạt tôi đã ra trong thời gian chung sống.”
Đội trưởng đội thi đi tới, cắt ngang cuộc đối đầu của tôi.
“Đồ điện gia dụng gì đó đã tháo xong hết rồi, còn cửa sổ, sàn nhà, bệ cửa sổ và bồn cầu chưa xử lý, còn tường có cần cạo không?”
Tôi cúi đầu gạch men dưới chân, từng là nơi tôi quỳ gối lau chùi từng chút một, sáng bóng như gương, đầy dấu chân và rác.
Tôi đột nhiên cảm thấy chán nản: “Thôi, cứ để đi, ta đi.”
Tôi ngoái đầu lại, Tần Phong đứng bên cạnh bức ảnh cưới của tôi, cúi đầu không biết đang gì.
Tôi đi cửa ra vào, xóa vân tay và quyền quản trị của , đợi người cuối cùng ra ngoài, tôi nhẹ nhàng đóng cửa lại, để Tần Phong lại một trong đó.
Những ngày tháng sau này, ta hãy bình an, không cần gặp lại nữa.
14
Ra khỏi tòa nhà, tôi hơi choáng váng, sao không biết từ lúc nào tôi lại nhiều đồ như !
Không chỉ xe tải chất đầy ắp, xe của đội thi cũng được trưng dụng.
Tôi chỉ thuê một căn phòng nhỏ, những thứ này tôi biết để đâu ?
Bà chủ nhà đã sớm ra cách cho tôi:
“Hay là để trong gara ô tô nhà trai bác đi, nó không ở trong nước, gara đang trống. Đợi cháu có thời gian rồi tính sau.”
Những người trong livestream không hài .
“Cứ thế đi à, kết thúc cụt ngủn .”
“Đúng , chẳng hả giận chút nào.”
Tôi sợ mềm , nhưng tôi mềm .
Năm đó khi tôi không có tiền đóng học phí, chính là anh ta đã cùng tôi mặc bộ đồ thú bông nặng nề đi phát tờ , người khác ca nhạc, anh ta dẫn tôi đi nhặt ve chai ở ngoài.
Lúc tôi ốm, chính là anh ta chạy đi thuốc, cơm chăm sóc tôi.
Lúc khó khăn nhất, tôi đã trại trẻ mồ côi xin được nhận nuôi, nhưng bố mẹ tôi còn sống, tôi không đủ điều kiện.
Nếu không có Tần Phong, tôi không biết sao để vượt qua những năm tháng đó.
Tôi đoán anh ta cũng giống tôi, thấy tôi sẽ nhớ lại những ngày tháng khốn khó đó.
thì hãy dừng lại ở đây, quên nhau đi, nói lời tạm biệt với khứ.
Tôi nhờ cô streamer giúp tôi trả lại tiền “Carnival” cho bà chủ nhà.
Cô streamer lại nói:
“Tôi thấy cư mạng nói đúng, đồ gia dụng cô thật sự vừa rẻ vừa , hay là cô hợp tác với tôi một chuyên mục về trang trí nhà cửa? Cô suy .”
Tôi đồng ý ngay lập tức, biết rằng tôi đã ghi chép lại hai cuốn sổ dày, toàn là kinh nghiệm quý báu.
Cô streamer cười toe toét, buổi livestream hôm nay, cô ấy đã tăng được kha khá người theo dõi.
15
Những ngày tiếp theo, tôi và cô streamer cùng nhau quay video ngắn, chia sẻ những sai lầm tôi gặp trong trình sửa sang nhà cửa và cách giải quyết.
Không chỉ có được nhiều người theo dõi, trở nên nổi tiếng, tôi còn nhận được rất nhiều quảng cáo từ các nhãn hàng.
Thu nhập còn cao hơn nhiều so với khi tôi ba việc cùng lúc.
Tôi hy vọng có thể sớm trả lại cho bà chủ nhà năm mươi “Carnival” tôi còn nợ.
Trong thời gian này, tôi còn được nhóm chat cư kéo đi tham gia hai buổi giao lưu dành cho thanh niên trong chung cư.