Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lăng là người đáng tin cậy, đưa đó vốn đã nằm trong toán của ta.
Chỉ là không thể hoàng .
Lăng lĩnh chỉ, đang định lui ra thì tiểu hoàng đế vẫn luôn như người vô hình bỗng ngẩng .
“Nếu muốn kháng Tiên Ty, có thể ngầm liên kết với Hung Nô, đại sự tất thành.”
“…Thần tuân chỉ, bệ hạ.”
“A Triết, làm sao ngươi được những điều này?”
“Thiên hạ vạn sự, không gì là không thể suy .”
Y cầm mai rùa trong , khẽ xoay nhẹ, ánh mắt rực sáng.
“Mẫu hậu.”
Khoảnh khắc đó một cơn rét buốt thấu xương dâng từ đáy lòng ta, nhanh chóng lan khắp toàn thân.
Ta vốn tưởng rằng mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của mình…
Hay là rốt cuộc ta chỉ là một quân cờ trong ván kịch này?
8
hoàng ta giam giữ trong Thừa Càn Điện.
cớ truyền ra ngoài là vì ta phát thi thể của Đại sư tại Đông , cần tra xét rõ ràng.
chính là sư của hoàng từ thuở nhỏ, là vị đạo nhân đã dẫn y rời trong cuộc tuyển tú điện ngày ấy.
hoàng mệnh cách khác thường, thiên tư dị biệt, chỉ có mới có thể dạy dỗ y.
Nhưng nay chết .
Thi thể méo mó đáng sợ, chôn dưới gốc lê trong Đông .
Cổ có dấu vết của mai rùa vỡ nát, kẻ thủ ác dường như đã hiển ngay mắt.
hoàng không đáp những truy vấn của ta chỉ như chẳng có chuyện gì xảy ra quấn quýt ta.
cả việc mình đang ta giam lỏng, y chẳng bận .
Một cái mạng của ta không hề ý, điều ta muốn là y thực sự có tài thông thiên triệt địa, thấu tỏ sinh tử hay không?
Ta dỗ dành y, chiều theo y, khuyên bảo y, y vì ta bói hết quẻ này quẻ khác.
Lạc Dương thủy hoạn, Hà Lũng châu chấu hoành hành, lễ tế bái năm … y đều có thể ra những điểm mấu chốt.
ta dám chắc rằng y chưa từng xem qua bất kỳ bản tấu chương hay điển tịch nào liên quan.
Trong lòng ta dần hình thành một suy đoán táo bạo.
“Tiên hoàng có ngươi có thể toán thiên cơ không?”
“Dĩ nhiên.” Y cười nhạt. Lời nói giờ đây đã không còn lắp bắp, trôi chảy hơn nhiều.
…Bảo sao y xuất ở Thái Cực Điện. “Vậy tiên hoàng có , rằng ta sẽ chết không?”
Chết dưới ta.
A Triết chớp mắt, nhẹ nhàng đáp:
“Ta không nói .”
Nói y bò , tựa vào gối ta, giọng nói trầm thấp như ẩn chứa mệt mỏi:
“Uyển Thanh, ta mệt , không nữa.”
Ta đưa quấn lấy lọn tóc dài rủ xuống của y, trong lòng có chút xao động, thậm chí không ý cách xưng hô y vừa đổi.
Đêm đã khuya, ta bảo y sang điện nghỉ ngơi.
Y cúi , rất lâu không tiếng.
“Sao vậy?”
“Có thể không không?” Y ngước mắt nhìn ta, đôi đồng tử sắc tím nhạt đẹp đẽ bi thương. Ở đuôi mắt y có một nốt ruồi nhỏ, dưới ánh nến chập chờn lúc ẩn lúc .
Tim ta khẽ động, dù ta có phản nghịch đâu, thì thế này quá ư là phản nghịch .
Chỉ có thể lắc .
Thiếu niên lộ rõ vẻ thất vọng.
“Ta còn phải xem tấu chương, A Triết mau nghỉ sớm .”
Y không nên ta đành phải rời .
Bằng không chỉ cần nhìn đôi mắt đáng thương ấy thêm mấy lần, ta thực không chắc bản thân sẽ không làm ra chuyện gì đại nghịch bất đạo.
Ta vội vã chạy về tiền điện với những bước chân hỗn loạn, những cây đèn nến hất đổ dọc đường ta chẳng buồn mắt .
Đêm nay vốn dĩ không thể chợp mắt.
Ta đã ban Hung Nô quá nhiều lợi ích, vương Kỳ Việt – kẻ đã giết tiên đế, muội muội làm vương phi, còn giam cầm hoàng. triều chỉ mới được mấy tháng, ngoài sớm đã tràn ngập những lời dị nghị và lời đồn bất mãn về ta.
Những chuyện này, ta vốn không bận .
khi.
Ta lật mở tấu chương cạnh, là lá thư xin từ quan lần thứ ba do thân đệ trình.
thân là trung của quân đoàn Liên gia. Nếu ông rời , quân tất sẽ tan rã.
Một khi quân tan rã, lá bài mạnh trong ta tan thành mây khói. Lúc đó thế lực cũ của hoàng hậu tất nhiên sẽ trỗi dậy, không có quyền lực, ta không thể cứu muội muội, càng không thể báo thù kiếp .
Ta cầm bút viết thư trấn an thân, đồng thời sai người gửi thư Lăng .
Không từ đâu có một cơn gió lạnh lùa qua, cuốn theo sáp nến chảy xuống mặt giấy, khiến nét chữ nhòe , mơ hồ khó đọc.
Lập tức có nhân bước vào quét dọn.
Là một nữ hơi béo, tà váy lay động theo từng bước chân vội vã của nàng ta, phát ra tiếng ma sát rất nhỏ.
Ta vẫn đang cân nhắc cách trấn an thân. tại chỉ có thể trì hoãn, ngày mai còn phải triệu kiến đám lão thần nắm binh quyền thăm dò thái độ của họ, hoặc là…
Một đôi mắt màu tím nhạt chợt lóe trong ta.
A Triết, y đã sớm ra hết thảy sao?
Y có giúp ta không?
Cơn mất ngủ suốt đêm khiến óc ta mơ hồ.
Vậy nên khi ánh dao lóe mắt, ta chỉ kịp nghiêng người né tránh một chút, lưỡi dao vẫn cứa rách y phục, vết máu loang lổ.
Nào phải nữ, rõ ràng là một hán tử thô bạo!
Trong vài lần giao đấu, ta nhận ra đối phương có thân thủ không tầm thường.
Nến đổ tung tóe, lửa bén vào mu bàn , ta thời sơ ý liền siết chặt cổ họng.
Kẻ đó diện mạo kỳ quái, hung hãn đẩy ta vào cột trụ, nghiến răng nghiến lợi mắng: