Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8ANBJMI9Td

225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi chẳng thấy gì .
À, gì đó mát lạnh chạm lên môi tôi.
Mềm mềm.
Tôi giãy giụa định gạt tay khỏi .
Nhưng bàn tay buông ra trước.
Túc kề sát, hừ giọng hỏi:
“Thân phận này, em chưa?”
Thân… thân phận gì ?
óc tôi trống rỗng.
Cậu nghiến răng, tức đến mức bóp má tôi:
“Đồ ngốc.”
Rồi lại cúi xuống, ôm chặt lấy tôi.
Hương muối tắm phảng phất quanh mũi, tôi ngơ ngác nhìn cậu từng chút từng chút áp sát.
Một lần chặn môi tôi.
Vài giây sau mới buông.
Hỏi: “ chưa?”
Tôi chớp .
Hình … rồi.
Tôi bật dậy, đẩy mạnh cậu:
“Không !”
Bị đẩy ra, sắc mặt Túc sa sầm:
“Tại sao không ?”
“Anh hôn tôi nhiều lần rồi.”
“Đi đâu chơi ngày nào báo cáo, kể tôi nghe.”
“Đồ ngốc, đó là chuyện chỉ yêu mới làm.”
Tôi trợn to .
Mấy việc tôi làm… chỉ vì muốn gũi với cậu thôi.
Tôi im lặng, không trả lời.
Cậu lại gặng hỏi:
“Chúng ta… chúng ta là một .”
Tôi tủi thân, lau miệng:
“Sách rồi, một không thể ở nhau.”
“ ở nhau sẽ gọi là… loạn—”
Chưa kịp bị cậu lấy tay che miệng.
Cậu ghì sát, thở dốc.
sắp phát điên.
Giống sắp đánh tôi vậy.
Tôi run rẩy co cổ, chẳng dám thốt thêm câu nào.
Ngực cậu phập phồng, rồi bỗng giọng trầm xuống.
“Ai chúng ta là một ? em không đồng ý, chúng ta sẽ mãi chẳng thành một .”
“ không thể thành một , tôi sẽ không cần em .”
Tôi mở to , hoảng hốt đến mức bấu chặt ngón tay.
Tôi muốn ở anh ấy.
Nhưng… nhưng…
“Không , chúng ta.Là anh em.”
Cậu hừ lạnh:
“Anh em gì ?”
“Chính… chính là không .”
Tôi bặm môi:
“ anh thế , tôi sẽ méc chú, để chú đánh đòn anh.”
Trong phòng im lặng một lúc.
Túc bật cười.
Tôi nghi ngờ cậu tức đến phát cười.
Len lén dịch mông ra xa.
Cậu lại bất ngờ cầm điện thoại trên giường, nhét vào tay tôi.
Ra lệnh:
“Gọi ông ấy ngay bây .”
Tôi: “…”
Điện thoại gọi đi.
Tôi thành thật kể .
dây kia lập tức cúp máy.
Hai tiếng sau, lúc chúng tôi ngủ, điện thoại lại reo.
Chú đồng ý.
Dì đồng ý.
chúng tôi cứ yêu nhau đi, sau khi tốt nghiệp ra nước ngoài làm đám cưới.
Tôi hoảng hồn, ném thẳng điện thoại Túc .
… gì thế này?
Anh em sống với nhau từ bé, cưới gì ?
“Nghe rõ chưa, Dương Dương? Họ đều đồng ý rồi.”
Cậu từ phía sau ôm chặt eo tôi, cắn một lên tai.
“Từ em phản đối vô ích. Tôi chính là trai em, chưa?”
“Anh nhịn em lâu lắm rồi..”
trai?
Mặt tôi nóng bừng, không dám đẩy ra.
Thế là mơ mơ hồ hồ tôi trai.
chưa kịp tiêu hóa chuyện này, điểm thi đại học công bố.
Những đề Túc ôn tôi trúng , điểm thi của tôi cao hơn bình thường 50 điểm.
Chỉ thiếu một điểm là 700.
Nhưng vậy đủ vào A Đại.
Túc quá xuất sắc, suýt là thủ khoa toàn tỉnh.
Tôi tiếc rẻ, lải nhải anh chịu học hành nghiêm túc, chắc chắn là thủ khoa rồi.
Dù tôi chưa bao thấy anh học thật sự bao .
“Em lẩm bẩm gì thế?”
Cậu bóp má tôi:
“Tôi thi bao nhiêu là việc của tôi, em tiếc hộ à.”
Tôi bĩu môi, vốn không định .
Nghĩ một lúc, lại bảo:
“Anh là trai em, em không thể tiếc anh sao?”
Bàn tay anh đang gõ hồ sơ nguyện vọng chợt khựng lại.
Quay nhìn tôi.
vẻ tâm trạng bỗng tốt lên, khẽ cong môi.
Anh kéo tôi lên đùi.
Làm gì vậy .
ghế mà không , cứ bắt tôi trên đùi.
Thật ngượng.
Tôi xuống, khó chịu vặn vẹo, cùng nhìn màn hình máy tính.
Anh tiện tay giúp tôi điền luôn.
Thấy cùng trường, cùng ngành, tôi không nhịn cười tít .
Vui lắm.
Hạnh phúc lắm.
Mọi nỗ lực, mọi cố gắng đều xứng đáng.
Anb một tay ôm eo tôi, một tay rê chuột.
Điền xong, kiểm tra lại một lượt rồi thoát ra.
Kêu tôi quay .
Tôi ngoan ngoãn quay lại, lại bị chặn môi.
Á, lại hôn rồi.
Dạo này anh ngày nào hôn, sao vẫn chưa đủ nhỉ.
Môi tôi tê cả, hơi đau.
Hừ.