Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/zadKjiC5

225

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chap 1

Văn Án

Sau Một Đêm Say Tình, Tôi Phát Hiện Mình Đã Mang Thai  

Ba của đứa bé là ông trùm hắc đạo – Phó Tân Từ.  

Bị ép kết hôn chớp nhoáng với anh ta, hóa ra chuyện mang thai chỉ là hiểu lầm.  

Phó Tân Từ ghét nhất là bị người khác lừa dối. Nhớ lại thủ đoạn tàn nhẫn của anh ta, tôi không khỏi run sợ.  

Vội vã thu dọn hành lý chuẩn bị bỏ trốn, vậy anh ta lại dẫn người bao vây sân bay giữa đêm.  

Ánh mắt anh ta đầy đáng thương, nói mang theo chút uất ức:  

“Vợ ơi, em và bé cưng không cần anh ?”  

Tôi không nỡ tiếp tục lừa gạt anh ấy nên đành phải nói thật với anh.

“Thật ra, tôi không có th//ai.”

Người đàn ông kia như muốn bùng nổ, anh đỏ mắt hoe nói: “Không , anh có th//ai, chúng ta là một nhà ba người hạnh phúc.”

Tôi: ?

(…)

1  

Trong không khí ngập tràn mùi rượu, dưới ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc và tiếng cụng ly vang lên không ngớt.  

Tôi ngồi ở góc khuất của ghế sô pha, liên tục nốc từng ly rượu.  

Bạn trai cũ của tôi, Xuyên, thở hổn hển bước .  

Nhìn dáng vẻ chán chường của tôi, anh ta hất cằm đầy đắc ý:  

“Cố Thanh Duyệt, em quả nhiên không quên được tôi.”  

óc hơi mơ màng, tôi nhận ra gương mặt đáng ghét của anh ta.  

“Đồ phản bội, dát vàng lên mặt mình , kinh tởm.”  

Xuyên vô cùng tin:  

“Anh biết em chỉ nói trong cơn giận thôi, ngoan nào, giận , mau về nhà với anh .”  

Tôi nhấc ly rượu, ném thẳng về phía anh ta:  

“Đồ đàn ông bẩn thỉu, cút xa tôi ra.”  

Động tác của tôi thu hút ánh mắt của người trong quán.  

Anh ta tức tối gầm lên:  

“Cố Thanh Duyệt, không biết điều!”  

Xuyên chộp cổ tay tôi, dùng lực kéo tôi ra ngoài.  

“Buông tôi ra! chạm vào tôi, thật ghê tởm!  

“Cứu với, cứu với… Có người cưỡng h.i.ế.p phụ nữ giữa ban ngày, báo cảnh sát mau !”  

Anh ta quay lại giải thích với đám đông:  

“Bạn gái giận dỗi với tôi thôi, người tiếp tục chơi , để ý.”  

Tôi cố sức đấm vào cánh tay anh ta:  

“Đồ cặn bã, buông tôi ra ngay…”  

“Bỏ cô ấy ra.”  

Một nam từ tốn mang chút bất cần vang lên, cắt ngang hành động thô bạo của anh ta.  

Người đàn ông tựa hờ vào lan can cầu thang, ngậm điếu thuốc, ánh mắt hờ hững.  

“Anh kia, chuyện của mình, tôi giải quyết, không cần anh xen vào.”  

Người đàn ông bước tới, cười khẩy, giật mạnh tôi ra khỏi tay Xuyên.  

Anh ta tóm cổ áo anh ta, đấm một cú vào mặt, sau đá thẳng vào bụng không chút nương tay.  

Xuyên ngã nhào xuống sàn, không còn sức phản kháng.  

Mấy người mặc đồ phía sau người đàn ông lao lên, gọn gàng kéo anh ta .  

Còn lại tôi đứng tại chỗ, loạng choạng ngã về sau:  

“Hừ, đáng đời.”  

Một người trong nhóm đồ lên tiếng:  

“Dám động vào ông trùm của chúng tôi, coi như bài học nhớ đời.”  

Hơi men bắt dâng lên trong tôi. Ông trùm? Ý là đại ca hắc đạo ?  

2  

Tôi loạng choạng đứng không vững.  

Một cánh tay rắn chắc vòng qua eo tôi.  

“Cẩn thận.”  

nói trầm thấp vang lên, cánh tay cũng liền buông ra.  

Tôi ngẩng nhìn, là người đàn ông vừa ra tay giúp tôi.  

Gương mặt ấy… thật khiến người ta điên đảo.  

Mái tóc mềm mại rủ xuống trán, chiếc mũi cao thẳng, bờ mỏng, đôi mày và ánh mắt sắc sảo, đẹp mức khiến người khác không thể dời mắt.  

Bộ vest ôm bờ vai rộng, eo thon, đôi chân dài trong chiếc quần âu càng làm toát lên vẻ cuốn hút.  

Tôi nhìn anh chằm chằm, bỗng cảm thấy hơi chóng mặt. Hay nói đúng hơn, tôi say mất .  

Nhìn anh, tôi bật ra câu nói màng hậu quả:  

“Anh đẹp trai ơi, nhìn anh xong nhiên tôi thấy đói. Có thể nào ăn anh luôn được khum?”  

Khi đã say, con người ta thường kiểm soát nổi mình, để tiềm thức điều khiển hành động.  

Nói dứt câu, tôi nhón chân, hôn thẳng lên bờ mỏng của anh.  

Một mùi hương thanh thoát như hoa cam thoảng qua. Ừm, tôi thích.  

Phó Tân Từ sững sờ. Anh cúi mắt nhìn tôi, rõ ràng là chưa kịp phản ứng.  

khi anh kịp đẩy tôi ra, tôi đã tách người ra , không quên cắn nhẹ anh, để lại một vệt máu đỏ.  

Vệt m.á.u trên càng khiến anh thêm phần quyến rũ.  

Nhìn thấy vậy, tôi chỉ càng thích anh hơn.  

Phó Tân Từ khẽ lùi một bước, vẻ mặt không che giấu nổi hoang mang. Đôi gò má anh ửng đỏ khác thường.  

“Anh cứu em, em lại cưỡng hôn anh?” Anh đầy khó xử nhìn tôi.  

Tôi thèm để ý, liền leo lên lưng anh, vòng tay ôm cổ anh một cách nhiên.  

Nhẹ vỗ vào lưng anh, tôi cười hớn hở:  

“Nào nào, phóng nhanh lên, về nhà thôi.”  

Phó Tân Từ cau mày, gân xanh nổi lên ở thái dương, cố nén giận:  

xuống ngay. Nếu không—”  

“Không thì ? Dọa người ai biết. , chàng trai trẻ, từ bỏ chống cự vô ích của anh , ngoan ngoãn nghe lời là hơn.  

“Được em hôn , anh chính là người của em. Nói một câu cho đàn ông các anh biết, phục vụ phụ nữ là đặc ân đấy nhá.”  

Tôi lại tiến gần, khẽ hôn lên khóe anh, nói thản nhiên:  

“Về nhà thôi, tôi buồn ngủ quá .”  

Mấy người đàn ông áo phía sau định tiến lên, kéo tôi ra khỏi người Phó Tân Từ.  

bị anh ngăn lại bằng một ánh mắt.  

Anh cố lắc tôi ra, tôi đã siết chặt tay hơn, đôi chân cũng quặp eo anh.  

Ngả tựa lên vai anh, tôi thủ thỉ, nói đầy vẻ uể oải:  

“Anh đẹp trai, sắc xuân ngắn ngủi, nhanh nào.”  

3  

Những điều bất ngờ luôn khi ta thể lường .  

Ngồi trên bồn cầu, tôi nhìn vào hai vạch đỏ trên que thử thai. Im lặng rất lâu, bật thốt lên:  

“Chết tiệt thật.”  

xui thế ? Một lần dính? À không, có vẻ không phải chỉ một lần…  

Tối , ba, bốn hay năm lần gì ? Không nhớ rõ .  

Chỉ nhớ rằng sáng hôm sau tỉnh dậy, bên cạnh tôi là một người đàn ông lạ, trên người tôi còn vương vài dấu đỏ khả nghi.  

Càng thảm hơn, dường như tối chính tôi… đã ép anh ta. Tôi đè anh ta xuống giường, vừa hôn vừa sờ loạn. Khuôn mặt anh sì, rõ ràng là tỏ ra rất kháng cự.  

Một ông trùm hắc đạo chắc sẽ ăn thịt người nhỉ? Liệu khi tỉnh dậy, anh ta có ném tôi xuống biển cho cá ăn không?  

Tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chuồn khỏi khách sạn với tốc độ ánh sáng.  

Sau , vì bận rộn, tôi quên mất phải uống thuốc tránh thai. Ai ngờ chuyện lại dễ dàng thế ?  

Tôi chỉ vì say lỡ dính với một người đàn ông xa lạ, ông trời ơi, lại trừng phạt tôi bằng cách chứ!  

Ngồi trong văn phòng, tôi không ngừng suy nghĩ về việc giữ hay bỏ đứa bé.  

Tính toán thời gian, giờ mới chưa đầy một tháng, thời gian thích hợp nhất để phá thai là từ 6 8 tuần.  

Tôi còn hơn nửa tháng để suy nghĩ.  

Chị Tần tiến lại gần, vẫy tay mặt tôi:  

“Thanh Duyệt, ngẩn người . Mau dọn đồ , ty vừa nhận được một đơn hàng lớn, sắp giàu to !”  

Chị Tần, người hơn tôi hai khóa, từng là đàn chị thời đại học.  

Sau khi tốt nghiệp, tôi cùng chị ấy mở một ty quảng cáo nhỏ.  

ty chỉ tuyển vài nhân viên lẻ tẻ, nhận những đơn hàng vụn vặt, đủ để xoay sở cuộc sống.  

Người ta thường nói, thất bại trong tình cảm thì nghiệp sẽ thăng hoa.  

Nghe vậy, tôi lập tức phấn chấn hẳn: *Tên cặn bã kia cút ! nghiệp của bà đây đang tới !*  

“Chị Tần, em dọn đồ ngay đây.”  

Khi chúng tôi văn phòng khách hàng, phía đối phương đang cúi bận xử lý việc.  

Cô thư ký ngượng ngùng nói:  

“Phó tổng đang bận, mong người chờ một chút.”  

Tôi nhìn nghiêng gương mặt lạnh lùng của anh ta, cảm thấy hơi quen, chỉ dừng lại ở mức .  

Sau khi xử lý xong việc, anh ta ngẩng lên, giới thiệu:  

“Tôi là Phó Tân Từ.”  

nói lười nhác, mang theo chút bất cần.  

Tùy chỉnh
Danh sách chương