Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Rất nhanh đó, ta biết một sự thật cực kỳ tàn nhẫn.
Cha mẹ đón ta nhà cũng không phải vì đột nhiên nhớ thương đến nữ nhi mà là vì tân đế vừa đăng cơ, triều đình muốn tuyển tú.
Muội muội ta thanh thuần khả nhân, tinh thông cầm kỳ thư họa, cha ta quyết tâm tạo cho muội ấy một tương lai thật rực rỡ.
Nhưng cha ta cố gắng hơn nửa đời người mới chỉ là một huyện lệnh, một là không có quen biết trong kinh thành, hai là không có bạc.
Cha mẹ ta nghĩ một cách, đó là ta cho phú thương Đỗ Thiên Minh, đổi lấy sính lễ kếch xù, dùng tiền đó mở đường cho muội muội vào cung tuyển tú.
4.
Cha mẹ ba hoa chích chòe trước mặt ta, nói tuy là vợ kế nhưng Đỗ Thiên Minh kia tướng mạo anh tuấn, lại hào phóng rộng rãi, sản phong phú, ta qua đó chỉ việc hưởng phúc.
Ta không có ngốc, lén hỏi thăm qua Đỗ Thiên Minh .
Hắn ta có tiếng là ác bá vô lại, bức tử người vợ trước, lại còn háo sắc, hễ thê tử nhà ai có chút tư sắc là bị hắn cướp , thiếp thất thông phòng trong nhà một đoàn.
Ta đương nhiên là không muốn, tục trốn đi, nhưng cứ trốn đi lại bị cha tìm .
Ta còn nhớ, chỉ tay vào đầu ta, mắng: “Nhân duyên tốt như vậy còn không biết hưởng, có bị ngốc không vậy?”
Cha ta còn tàn nhẫn hơn, giọng sắc lạnh: “ là nữ nhi của ta, ta có bảo cho con chó cũng phải ! Nếu dám ngỗ nghịch làm sai ta, ta có thể đ/á/nh ch*t !”
Vài , ta bị cha mẹ ép cho Đỗ Thiên Minh.
đó không lâu, cha mẹ dùng sính lễ của ta chạy chọt khắp nơi cho muội muội, giúp muội ấy thông qua từng tầng từng tầng tuyển chọn, bước vào hoàng cung.
Nhưng đôi , vận mệnh là thứ thật khó lường.
tuyển phi, bá phụ của tân đế, Ngụy Vương, tiến cung bái kiến.
Ngụy Vương vô tình nói một câu: “Tú nữ nay thật đẹp.”
Đêm đó, tân đế chọn tú nữ đẹp nhất đưa đến Ngụy Vương.
Muội muội chưa kịp làm phi tần, bỗng dưng trở thành thiếp trong hậu viện của Vương .
Cha ta tức đến phát bệnh, nữ nhi cẩn thận bồi dưỡng mười mấy cuối lại chỉ là một thiếp.
ta an ủi: “Như vậy cũng , coi như bước một chân vào hoàng thất rồi. Nữ nhi của chúng ta quốc sắc thiên hương, chỉ cần sinh một nhi tử thôi là chắc chắn sẽ phong làm trắc phi. Mà vương phi cũng lớn tuổi rồi, sớm muội gì cũng ch*t, lúc đó nữ nhi của chúng ta có lại làm vương phi.”
Lúc cha ta mới bớt sầu, vội vàng sai người đi khắp nơi kiếm phương thuốc giúp mang thai.
Không lâu , muội muội viết thư nhà, nói Vương sủng ái nhưng cần ngàn lượng bạc mua xiêm y trang sức để nịnh bợ vương phi, thu phục hạ nhân.
Cha ta lại lần nghĩ tới ta.
Ông ấy cho rằng ta cho phú thương, hưởng phúc, muội muội cần, ta phải giúp.
5.
Ta hưởng phúc sao?
Không hề…
Đỗ Thiên Minh chính là một tên cầm thú.
Ta là phu nhân chính phòng nhưng bị hắn coi không khác gì kỹ nữ lầu xanh.
Vì ta cự tuyệt ba người lên giường nên bị hắn chán ghét.
Hắn không để mặc cho đám di tiểu thiếp trong nhà chà đạp ta, mà còn vì làm ăn, âm thầm bỏ mê dược vào trà của ta, đưa ta lên giường tri .
Mỗi lần ta không nghe , hắn sẽ dùng roi đ/á/n/h đập ta.
Ta bị hắn đ/á/n/h thừa sống thiếu ch*t, không chịu nổi , chạy nhà cầu cứu cha mẹ.
ta nói với ta phu vi thê cương, nữ nhân hẳn là nên thuận theo trượng phu.
Còn phụ thân ta không tin hiền tế của mình lại làm như vậy, dặn dò Đỗ Thiên Minh: “Tiểu Thúy lớn lên ở vùng nông thôn, không hiểu quy củ, con phải kiên nhẫn dạy dỗ nó.”
Đỗ Thiên Minh nhạc phụ chống lưng, càng hành hạ ta ác hơn.
ta sắp không chịu nổi , Đỗ Thiên Minh bỗng nhiên thay đổi.
Không còn thô bạo, không còn ham mê nữ sắc mà trở nên thập phần ôn nhu nho nhã.
Hắn đuổi hết di thiếp trong nhà đi, hồi tâm chuyển , chỉ yêu mình ta.
Với nhà mẹ đẻ ta tục vòi tiền, Đỗ Thiên Minh cũng lạnh mặt từ chối, thậm chí thay ta châm chọc bọn họ:
“Nhạc phụ ngài không nuôi Tiểu Thúy lấy một , ghét bỏ nàng ấy là Thiên Sát Cô Tinh, vậy mà sờ vì một tiểu thiếp nho nhỏ trong vương mà bám dính lấy nàng ấy hút máu. Nhạc phụ thế , Đỗ mỗ cũng không cần.”
Ngay khất cái bên đương cũng há hốc mồm kinh ngạc, nói Đỗ đại da thịt vẫn vậy nhưng lòng dạ lại hoàn toàn khác biệt, như là đổi một linh hồn khác.
Nghe đồn đó, ta trượng phu nhìn nhau cười, không nói gì.
Nhưng tháng yên ổn của ta và Đỗ Thiên Minh chỉ kéo dài ba .
Tất là nhờ ơn muội muội tốt của ta, Vưu Tuyết.
6.
Ngụy Vương mưu phản thất bại, tất người đều bị bắt quy án.
Thật ban đầu tân đế cũng không muốn làm lụy nhiều người, chỉ cầm tù vương vương phi, gi*t ít văn võ tướng, ban ch*t cho vài thiếp phụ tá trong để răn đe.
Xui xẻo thay, Vưu Tuyết lại có trong danh sách.
Lúc ấy cha ta bị bãi , biếm làm dân thường.
Tuy vậy, ông vẫn chạy vạy cầu cạnh khắp nơi, tìm cách cứu nữ nhi bảo bối, cuối cầu tới chỗ phu thê chúng ta.
Ông ấy nghĩ rằng nhà Đỗ Thiên Minh là thương giàu có lâu đời, hệ rộng, nhất định có thể cứu người.
Đỗ Thiên Minh cực kỳ nhạy bén, có chủ trước nhưng vẫn hỏi kiến ta.
Ta thở dài, lắc đầu.
Đỗ Thiên Minh hiểu , đứng làm người xấu, từ chối cha ta: “ thánh nhân phán, sợ là khó có thể thay đổi. Chúng ta chỉ là dân thường, nói nhẹ như lông hồng, vì bình an của mọi người trong nhà, nhạc phụ nên nhịn đau từ bỏ đi. Còn vì sao Thánh Thượng không ban ch*t thiếp khác mà chỉ có mình Tuyết? Đó là vì nàng ta trong cậy sủng mà kiêu, từng đ/á/nh ch*t mấy nô tỳ, ác danh truyền ngoài khiến thánh nhân chán ghét.”
Trước Vưu Tuyết bị hành hình, cha mẹ chạy chọt khắp nơi, muốn gặp nàng ta một lần.
Nhưng muội muội hận cha mẹ không tận lực nghĩ cách cứu mình, hận một Thiên Sát Cô Tinh như ta mà giờ lại đeo vàng đeo bạc, có trượng phu anh tuấn yêu thương, sống bình an như .
Vậy là trước ch*t, Vưu Tuyết đột nhiên vu cáo ta trượng phu tư thông với nghịch vương.
Không may là đúng lúc ấy, tàn dư của nghịch vương cũng tục khiêu khích triều đình.
Hơn một vài viên ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, mang ác Đỗ Thiên Minh từng làm lập thành tấu chương, dâng lên trên.
Hoàng Đế giận dữ lệnh xử lý.
Nhà mẹ đẻ ta Vưu , nhà chồng Đỗ , tam tộc hai nhà tổng cộng 140 mươi mạng người, xử trảm toàn bộ!