Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pVPIU9VIM

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :

Bài toán — anh không muốn giải.

Anh bao giờ nghĩ rằng chỉ một quan tâm đến Hứa Ly Ly, một “trả ơn” bắt nguồn cha cô ấy, lại khiến mọi chuyện trở thành một mớ bòng bong không gỡ nổi.

Cách xử lý sai lầm khiến anh không còn mặt mũi đối diện hai người.

Một là Hứa Bằng Sơn — người đã tin tưởng giao phó.

Hai là Nhiễm — người vợ anh đã muốn cùng sống trọn cả đời.

Trong điện thoại vang một tiếng thở dài, Mạnh Khinh Hồng gắng gượng giữ bình tĩnh, chuẩn bị đón nhận lời trách mắng sắp tới.

Nhưng Hứa Bằng Sơn lại hỏi một câu tưởng chừng chẳng liên quan gì:

“Mạnh Khinh Hồng, năm ty cậu bị bao vây trên thị trường chứng khoán, ấy tôi còn quen biết cậu.”

“Vậy cậu nghĩ trong tình huống , tôi lại rót vốn hỗ trợ cậu?”

Mạnh Khinh Hồng sững lại, giọng khàn khàn:
… anh đánh giá cao tiềm năng phát triển của ty tôi.”

ty có tiềm năng thì thiếu gì, tôi phải chọn giúp cậu? ty cậu có sống nổi hay không còn chắc.”

Giọng điệu của Hứa Bằng Sơn thản nhiên, chẳng còn chút thân thiết mới bắt máy.

“Vợ cậu lợi hại lắm, lén đến quê tôi, hầu cha mẹ tôi như người .”

tôi tính khí không dễ chịu, khó cô ấy đủ điều. Vậy cô ấy vẫn chịu đựng .”

“Hôm cha tôi cơn đau tim, tôi không kịp về. Một cô gái yếu ớt như cô ấy, vậy tự mình cõng ông cụ tầng sáu xuống bệnh viện.”

“Cậu hỏi tôi giúp? Mạnh Khinh Hồng, tôi giúp cậu hoàn vợ cậu. Nhưng giờ cậu cái gì vậy?”

Mạnh Khinh Hồng siết chặt tay nắm trên ghế da, lồng ngực phập phồng dữ dội, nhưng càng hít thở lại càng thấy ngột ngạt.

Phổi như bị xé toạc, đau đến tê tái.
Tấm lưng luôn thẳng thắn nay gập xuống, thân run rẩy.
Cổ họng anh khô khốc, khó khăn ép ra chữ kẽ răng:

“Cô ấy… tôi…”

cậu biết gì? Cô ấy muốn gom tiền lén nhận thêm việc ngoài, suýt bị cậu đuổi việc, còn dặn dặn lại tôi đừng bao giờ ra.”

Hứa Bằng Sơn gõ nhè nhẹ mặt bàn, màn hình trước mặt vẫn trượt dòng bình luận dưới bài đăng của Hứa Ly Ly.

“Tôi thấy cậu giỏi giang, lại có người vợ tốt như vậy, mới yên tâm giao con gái cậu chăm sóc.”

“Không ngờ cậu lại ra chuyện hồ đồ như . Mạnh Khinh Hồng, Hứa Ly Ly năm nay mới hai mươi hai, con bé có thể không hiểu chuyện.”

“Còn cậu thì ? Cậu cũng không hiểu chuyện à?”

“Là người đã có gia đình, sự nghiệp rực rỡ, vậy các mối quan hệ cá nhân lại rối như tơ vò.”

“Hứa Ly Ly bị tôi chiều hư rồi, thấy cái gì tốt cũng muốn giành, bất kể có phải của mình hay không. Mạng xã hội tôi sẽ không can thiệp, coi như nó một bài học.”

“Còn cậu… ngày mai tôi tới, chúng ta bàn chuyện rút vốn .”

Tút… tút… tút…

Cuộc gọi kết thúc.

Mạnh Khinh Hồng không thể phản bác nổi một câu.

Giờ đây, điều anh tha thiết nhất… chỉ là gặp lại Nhiễm.

Mỗi bước chân anh như giẫm gió, hư ảo mơ hồ.
Chỉ có gặp cô… mới khiến anh trở lại giới thật.

Ánh đèn trước mắt không biết nào đã trở nên nhòe nhoẹt.

Đèn đỏ, đèn xanh…

Anh khó nhọc bám lấy vô lăng, hoàn dựa vào bản năng để lái xe.

Tại một ngã tư, giữa dòng xe trật tự trôi , có một chiếc xe lảo đảo như kẻ lạc loài.

Mạnh Khinh Hồng cố gắng ngẩng , ánh mắt bị một luồng sáng trắng xóa phủ kín.

“Rầm——”

“Bíp… bíp…”

“Phòng 717 đã kiểm tra xong, các chỉ số sinh tồn ổn định, dự kiến hôm nay sẽ tỉnh lại.”

chẳng có người nào canh chừng hết vậy, thật tội nghiệp, đơn độc … mở tivi anh ấy xem .”

“Gì quảng cáo vậy… họp báo à? Là nhân vật lớn nào …”

“Tập đoàn chúng tôi vô cùng vinh hạnh khi mời Nhiễm về việc. Vâng, rất cảm ơn sự tin tưởng của cô Nhiễm.”

Trên giường bệnh, ngón tay tái nhợt như nằm giữa dòng sông tuyết lạnh.

Y tá nhìn lướt màn hình tivi không để ý, người bệnh đã hôn mê lâu khẽ co ngón tay lại giữa âm thanh điện sóng lách tách.

“Ừ, năm nay không về đâu, giúp em lời xin lỗi ba mẹ nhé. Thôi nha, quà Tết em gửi sớm rồi…”

Cuộc gọi kết thúc một cách khó khăn, tôi nhìn đồng hồ, kinh ngạc phát hiện cuộc trò chuyện bạn thân kéo dài tận ba tiếng đồng hồ.

Úc vào giữa mùa hè, trái ngược hoàn mùa đông khắc nghiệt ở quê , khiến tôi vẫn thể thích nghi ngay.

Nhưng chỉ cần nghĩ tới khoản thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tôi lại thấy con người đúng là phải bước ra khỏi vùng an .

Gia nhập Cloveya đã nửa năm, đây là tiên tôi ra khỏi châu Âu kể khi việc ở đây.

Tôi tưởng chuyến tác tiên chắc sẽ quay về quê , ai ngờ một tấm vé máy bay lại đưa tôi thẳng đến bên kia của trục giới.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, tôi quay lại phòng khách sạn nơi tiếp khách.

Ánh mắt đảo căn phòng VIP chỉ có lác đác vài người, rồi ra hiệu một người đứng dậy cùng mình.

Phù Kinh Huyền vốn ngoan ngoãn nghe lời, ngoài cái tật nhiều thì không có khuyết điểm gì, lười nhác theo tôi, ra dáng một tình nhân thân mật đầy kinh nghiệm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương