Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9

Bọn họ muốn cầu cứu và sư huynh sư tỷ nội môn, lại phát hiện bọn họ đã sớm biến mất không dấu vết.

Ý thức bị bỏ rơi, trong lòng mọi người dâng lên tuyệt vọng.

bọn họ vẫn muốn sống sót, vì cắn răn dốc hết sức lực đi chống lại ma tu.

đỉnh truyền đến từng trận động tĩnh.

Bọn họ lại không phân tâm đi nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì.

Lúc này chỉ cần hơi hơi phân thần, giây tiếp theo liền rơi vào vạn kiếp bất phục chi địa.

Ma tu vây quanh ngày càng nhiều, đệ tử môn chỉ có lưng tựa lưng, lẫn nhau chống đỡ.

bọn họ trong lòng hiểu rõ, e rằng không ai đến cứu bọn họ nữa…

Ma tu phát ra một kích cuối cùng mãnh liệt hướng những đệ tử yếu ớt kia.

Mọi người sắc mặt trắng bệch, tay cầm kiếm đều run rẩy.

Ngay trước một giây bọn họ sắp bị đánh trúng, một trận từ trời giáng xuống, bảo vệ bọn họ vững vàng ở trung tâm.

Đệ tử môn trợn to mắt, nữ tử lặng lẽ xuất hiện trước mặt bọn họ, chỉ cảm thấy toàn thân m.á.u huyết đều sôi trào.

Trong lòng có một giọng nói điên cuồng gào thét, bọn họ cứu !

Thanh cầm kiếm xông phía đám ma tu kia, động tác nhẹn dứt khoát, chiêu chiêu trí mạng.

Rất , ma tu bị đánh tan, tứ tán mà trốn.

Đệ tử môn ngẩn người rất lâu mới ý thức đã nhặt lại một mạng.

Bọn họ hoan hô reo hò, ánh mắt Thanh tràn đầy cảm kích và ngưỡng mộ.

Có người lấy hết can đảm tiến lên: “Đa tạ tiền bối cứu mạng chi ân! Xin hỏi tiền bối là?”

Thanh quay đầu, nghiêng mặt thanh lãnh cô ngạo: “Ngô Nãi Minh Thanh Thanh.”

“Minh Thanh ? Đây là môn gì?”

“Chưa nghe nói qua…”

Bọn họ đương nhiên chưa nghe nói qua.

Bởi vì cái môn này là vừa mới nghĩ ra.

Bên này Thanh ở trước mặt đệ tử môn điên cuồng kiếm hảo cảm, cục diện đỉnh núi lần nữa xảy ra biến hóa.

Trong thời khắc nguy cấp, Dung Lịch lại dẫn người đuổi trở .

Ma Tộc Thánh Tử thấy , chỉ do dự một lát liền kêu gọi chúng ma tu lập tức rút lui.

Không phải là đánh không lại Dung Lịch, chỉ là lần này tập kích vốn dĩ là dự định đánh thắng , lại bởi vì đủ loại nguyên nhân kéo dài đến bây giờ.

Nếu tiếp tục giằng co, đợi đến khi các môn khác tới viện trợ, chẳng bù mất .

Ma tu rút đi thủy triều, Đại thấy cục diện cuối cùng đã ổn định, lúc này mới đột ngột khom lưng, nôn ra một ngụm máu.

[ – .]

Dung Giác thở phào một hơi, đầu ngón tay khẽ run, hiển nhiên đã có chút kiệt sức.

Linh lực trong cơ bọn họ gần đã cạn kiệt.

Dung Lịch tiến lên, thấy bọn họ thê thảm đến thế, không nhịn lên tiếng chất vấn: “ nhiều người , sao lại để bị sỉ nhục đến mức này?”

Trước mặt bao nhiêu người thế, sắc mặt Dung Giác có chút khó coi.

Con trai chẳng hề tôn trọng , mà lại còn không phát hỏa để quát mắng.

Điều này khiến hắn tức đến nghẹn ngực.

Hắn nghiến răng giải thích: “Chuyện xảy ra quá bất ngờ.”

Bọn họ còn nói chuyện bỗng nghe thấy xung quanh vang lên một tiếng kinh hô.

Chúng đệ tử đều ngẩng đầu lên phía .

Dung Giác ngẩn người, ngẩng đầu theo.

Chỉ thấy một trận khổng lồ lơ lửng giữa không trung , hư trong trận không ngừng biến hóa.

Từng hình lướt qua đèn kéo quân.

Sắc mặt Dung Giác lập tức đại biến, quay đầu phía Đại .

Sắc mặt Đại chẳng khá khẩm hơn.

Bọn họ đều nhận ra , đây là một cái lưu trận, trận này không có công năng tấn công, chỉ có một tác dụng duy nhất: tái hiện lại những khoảnh khắc đã xảy ra trong quá khứ vào một thời điểm bất kỳ trong tương lai.

Lúc này, những gì hiển hiện trong lưu trận chính là cảnh tượng Dung Giác và các ở nghị sự đường, bàn bạc chuyện bỏ rơi đệ tử môn——

“Muốn khởi động trận truyền tống phải gỡ bỏ hộ sơn đại trận, mà trận truyền tống mỗi lần chỉ có truyền một trăm người, có nhiều đệ tử , làm sao có mang đi hết trong một lần?”

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey hãy báo cho nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

chỉ mang theo đệ tử nội môn.”

“Mấy người đó tư chất ngu độn, chỉ biết cần cù, chẳng làm nên trò trống gì.”

“Mấy người đó tính tình quá mạnh, không chịu phục tùng quản thúc…”

“Lâm Dao… Lâm Dao là con gái của chủ Phượng Minh !”

sao? Nàng bây giờ chỉ có tu vi Kim Đan, theo chúng chỉ là một gánh nặng.”

“Thế đạo bây giờ là cường giả vi tôn, chỉ có trách nàng bản lĩnh không bằng người khác.”

……

Âm thanh của Dung Giác vang vọng khắp toàn bộ .

Cả chấn động, Dung Giác mặt mày tái mét, vung tay vận linh lực đánh lên lưu trận, lưu trận lập tức vỡ tan thành từng mảnh.

đã quá muộn .

Nên thấy đã thấy hết, không nên thấy đã thấy .

cảnh phía bên kia áp suất thấp đến đáng sợ, đứng sau lưng Thanh mà bật cười thành tiếng.

Tùy chỉnh
Danh sách chương