Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/70C5h2LAV5

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tô Hạ giác quay ra lén nhìn anh với vẻ mặt chán nản lực thở dài ngao ngán.
“Thằng này sao chẳng để ý nãy giờ bị nói xấu mà tỉnh bơ. Không lẽ cũng không nhận ra cô bạn thanh mai trúc mã suốt ngày kè bên mình ư. Cái đồ đầu gỗ này, đáng ghét quá. Sao tôi được chứ trời.” Vừa tới anh, cô đã nắm cổ anh đấm mấy cái rồi.
Chợ đêm náo nhiệt sầm uất được bao phủ xung quanh bởi vô vàn được bày bán, với tâm hồn uống đơn giản của cô thì sẽ không để sót kì món nào. những trò dân tuổi thơ cũng được xuất hiện, dù đã tất rồi cùng Chi Vũ sẽ là kỉ niệm đáng nhớ đối với cô.
đây để uống vui chỉ là một phần trong ý định của Tô Hạ mà thôi. Cô được nghe người đồn rằng ở đây có một ngôi chùa nằm phía bên kia cây cầu sát vách núi cứ đúng giờ sẽ mở cửa. Nếu có điều ước thì đều thành hiện thực. Tô Hạ vốn tin những điều thế thì sao có thể bỏ lỡ được.
Không những ngay 12 giờ đêm sẽ có pháo hoa, người còn truyền tai nhau đồn rằng xem pháo hoa ngay lúc chuyển giao ngày cùng người mình sẽ không tách rời mà trận pháo này mấy năm mới có một lần. Đã có dịp đây thì tận hưởng tất chứ.
Tô Hạ và Chi Vũ đi riêng do người mẹ yêu dấu của cô đã đẩy hai người với nhau, hai đứa trẻ có không riêng. Không ngờ mẹ cô quá đúng mong của cô. Tô Hạ suy có nên ra tín hiệu anh biết cô anh hay không. Vì người đầu gỗ anh kém thông minh chẳng nhận ra được . cô sẽ không còn là Tô Hạ nhút nhát e dè của ngày nữa, lấy nỗi nhớ thương của mình động lực để đối mặt với tình cảm ấy.
ra Tô Hạ còn băn khoăn lắm, Chi Vũ là mẫu người được bao cô gái săn đón, đi đâu cũng được lòng, đẹp trai mà thành tích luôn đứng đầu ai không được chứ nên cô cũng đâu ngoại lệ. Cô thì chỉ với danh phận là người bạn thuở nhỏ mà người hay gọi là thanh mai trúc mã ấy, cũng chẳng thể được, chẳng dám nói ra lòng mình, nếu lỡ không được cô cũng không đánh mất tình bạn này. cô kĩ rồi cứ thử thăm dò xem sao, được ngã về không thôi.
“Chi Vũ à, tôi cái bức tranh đó. Tôi với trò này quá đơn giản sẽ giành được. có thể không?” cô nhẹ nhàng thuỳ mị một cách lạ , giọng nói không còn cáu gắt với anh khiến Chi Vũ bao nhiêu gai góc nổi lên .
“ uống nhiều nước nên não úng rồi hả? Nhẹ nhàng trời, sợ nha.” Anh nhìn Tô Hạ đầy kiêng dè sợ hãi đứng tách xa cô ra.
“Cái thằng này chắc đập quá.” Cô thầm trong đầu, răng cắn chặt lòng bàn tay siết cố nhẫn nhịn. cô sẽ hình mẫu lí tưởng trong lòng anh, người mà người hay nói là “chất liệu bạn gái.”
“Đâu có đâu, bình tôi mà. Yếu đuối tôi sợ bắn không trúng bia thì phí tiền lắm.” Cô vén tóc qua mang tai nhẹ nhàng ngước lên nhìn anh.
“ hả? chắc bình tôi nhầm, thì ra không là người đánh tôi bầm dập, dẫm chân đau tế tái và sức phi mà tôi hay biết hả?” Chi Vũ moi tật xấu của cô ra để trêu cô khiến cô phát điên rồi trở ngày .
Ngay lúc này Tô Hạ nhảy cẫng lên kẹp chặt lấy cổ anh rồi đá mấy phát vào bụng thôi. rồi cô hít thở sâu lấy sự điềm tĩnh, thôi thì thua keo này ta bày keo khác . Cô đã lên đủ kế hoạch rồi dù thế nào thì hôm cũng thử . Tô Hạ nhá trước một người coi bói chỉ cần xem là người đó sẽ theo những cô đã dặn.
“Chi Vũ, tin vào nhân duyên không? Tôi biết chỗ này chúng ta đi thử đi.” Cô hớn hở cầm tay anh kéo đi nhanh.
“ tin vào những điều đó hả?” Chi Vũ bị lôi đi đầy mãn, anh còn chưa khám phá chỗ này đã bị cô dắt đi nơi này nơi khác.
Đang chạy nhanh cô chợt lướt qua một đồ lưu niệm. Cô choáng ngợp vì chỉ là một quầy nhỏ toàn những đồ được dày công rất tỉ mỉ. Tô Hạ va mắt một chiếc vòng tay được thiết kế đơn giản có một con bướm được móc ở ngay trung tâm. Lúc cô nhìn qua giá của chiếc vòng bỗng chốc sững người, chiếc vòng vượt ngoài tầm kiểm soát của cô. Vì trong ví tiền đã không còn nhiều tiền sau khi dạo , quét sạch những khác, Tô Hạ còn trả tiền những kế hoạch đang dang dở của cô nữa.
“Tạm biệt chiếc vòng thân yêu, chị sẽ gặp em khi chị có điều kiện hơn.. hoặc KHÔNG BAO GIỜ.” Cô vừa đau đầu suy vừa bĩu môi với ánh mắt đầy tiếc nuối. kế hoạch cô đã tạo ra thì càng quyết tâm hơn quên đi những điều không cần thiết.