Vị hôn phu của ta tiêu tiền của ta, sau khi đỗ trạng nguyên thì lại câu kết với con gái của thượng thư, còn dám trơ mặt ra bảo ta làm thiếp cho hắn.
Ta liền trở tay quyến rũ vị thái tử bụng dạ đen tối, ép gã cặn bã kia phải quỳ xuống xưng thần.
Hắn không cam chịu, nói rằng bản thân hắn chẳng hề thiếu tiền, rồi dẫn ta đi xem mười cửa hàng mang tên hắn.
Ôi chao, cả một con phố ấy, các chưởng quầy vừa thấy ta đều cúi đầu cung kính gọi một tiếng “thiếu đông gia”.