Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5q08Josy8T

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

4

Tôi gạt hắn ra, nhạt đáp:

“Giữa chúng ta chẳng còn gì gọi là tình cảm cả.”

Hắn lập tức phản bác, như thể có lý lẽ lắm vậy:

“Anh lừa em chuyện gì chứ?”

“Em cần thuê nhà, mẹ anh tình cờ mở trung tâm môi giới, mà anh cũng có một căn hộ đang ký gửi đó.”

“Em cần thuê, anh có nhà, chẳng rất trùng hợp sao?”

“Nếu em thuê người ngoài, biết đâu lại gặp mấy ông chủ nhà dở hơi thì sao?”

“Thuê nhà của anh – bạn trai em, ít nhất anh sẽ không hại em chứ?”

“Em đó suốt ba năm, chẳng vẫn ổn à?”

“Anh là không nói ra mà thôi.”

là chuyện nhỏ xíu như vậy, có cần thiết bêu rếu khắp mạng không?”

“Cửa tiệm của mẹ anh cũng bị các người ảnh hưởng rồi đấy!”

Hắn đỏ bừng cả , càng nói càng kích động.

Tôi lùi lại vài bước, tránh cho nước bọt văng tung tóe từ miệng hắn dính vào .

Đợi hắn xong màn ngụy biện kỳ lạ đó,

Tôi thẳng vào hắn, lùng tiếng:

“Chu Lỗi, hôm nay tôi xem như mở mang tầm mắt anh thêm lần nữa.”

“Không biết xấu hổ – đúng là anh đã thể hiện trọn vẹn.”

“Bài viết đó tôi sẽ không xóa. Tôi sẽ để nó treo mãi, cho đến khi anh thân bại danh liệt!”

Dứt lời, tôi gọi to hai đồng nghiệp nam vừa bước ra khỏi tòa nhà.

Hét lớn: “Có người đang quấy rối tôi!”

Hai người ấy lập tức chạy tới, đẩy mạnh Chu Lỗi ra.

24

Quả báo của Chu Lỗi đến nhanh hơn tôi tưởng.

Sức mạnh của dư luận đúng là vừa lớn vừa khủng khiếp.

ty của hắn vạ lây, lập tức sa thải hắn ngay trong đêm.

Từ Dao Dao cũng nhân cơ hội đá hắn thẳng .

Chu Lỗi đúng là mất cả chì lẫn chài.

Trước đó vì muốn “leo cao”, hắn đã mua một căn biệt thự song lập.

riêng tiền đặt cọc đã vét sạch tiền tiết kiệm của mẹ hắn.

Thậm chí còn vay mượn thêm không ít.

Hắn hí hửng mong chờ kết hôn với Từ Dao Dao,

Nghĩ rằng cô ấy rồi thì của hồi môn nhất định sẽ là một khoản khổng lồ.

Khi đó có thiếu tiền trả nợ nữa đâu?

Tính toán chi li là thế, cuối lại thành cốc.

Căn hộ nhỏ mà hắn rao bán vẫn chưa có ai mua lại.

Lại đúng dịp thị trường bất động sản lao dốc, hai căn nhà lỗ mất hơn 3 triệu tệ.

Hai “củ khoai nóng bỏng ” giờ nằm trong hắn.

Áp lực trả nợ nhà như một ngọn núi đè người.

Mất việc rồi, hắn đành cắt luôn khoản thanh toán ngân hàng.

Còn mẹ hắn cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.

Tiệm môi giới nhà đất của ta đã mang tiếng xấu khắp nơi, khách hàng vắng dần.

Một lần tôi ngang qua, thấy cửa tiệm đóng im lìm.

Trên cửa dán một tờ giấy đỏ ghi “sang nhượng bằng”.

sau mẹ họ ra sao nữa ư?

Tôi chẳng còn quan tâm nữa.

Vì tôi đã bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn .

25

việc của tôi càng thuận lợi.

Thăng chức, tăng lương – cứ lần lượt đến.

Đúng lúc giá nhà giảm sâu, trong lòng tôi nhen nhóm ý định mua một căn hộ của riêng .

Có lẽ chính việc kia khiến tôi nhận ra rằng –

Phụ nữ, vẫn nên có một căn nhà thuộc riêng .

Ba mẹ tôi biết chuyện, không nói một lời liền bảo tôi cứ yên tâm xem nhà.

Họ sẽ lo phần tiền đặt cọc.

Hôm xem nhà, bạn thân tôi .

Trời hôm đó trong xanh nắng nhẹ.

Nắng sớm xuyên qua lớp mây mỏng, rọi ấm áp dễ chịu.

Mọi thứ đều đẹp một cách vừa vặn.

Bạn thân khu căn hộ cao cấp trước , không ngừng trầm trồ:

“Cưng à, khu này đắt lắm đó, cậu đâu ra tiền mà dám dẫn tớ tới xem vậy?”

Tôi cười: “Ba mẹ tớ tài trợ.”

Cô ấy biết ba mẹ tôi mở một phòng da liễu thị trấn.

Nhưng tôi chưa bao giờ kể cho cô ấy biết rằng—

Đó là phòng nổi tiếng nhất thị trấn chúng tôi.

Từ đời cụ cố tôi đã truyền lại, đời đời nối nghiệp.

Nhiều bệnh nhân từ xa cũng tìm đến .

nào phòng cũng đông nghịt.

Từ sáng đến tối, gọi số cũng gọi tới mấy trăm lượt.

Ba mẹ tôi nào cũng đến mức quay như chong chóng.

Mà tôi, lại là gái một trong nhà.

Nếu không năm đó vì offer thực tập đó gọi là “mối tình đầu đời”,

Thì có lẽ tôi đã gói ghém hành lý, quê tiếp quản nghiệp từ lâu rồi.

Bạn thân nghe đến đó thì ghen tị đến mức dậm chân:

“Má ơi! Tớ sống chết cũng chiến với mấy đứa nhà danh giá tỉnh lẻ như cậu !”

26

sau, có một đêm nọ,

Chu Lỗi trong cơn say khướt đến tìm tôi.

Tôi việc ty quảng cáo, tăng ca là chuyện như cơm bữa.

Không biết hắn đã ngồi chờ dưới lầu bao lâu.

Cuối tầm một giờ sáng thì chặn tôi.

Hắn túm tôi, sống chết không chịu buông :

“Hứa Khuê, anh sai rồi! Ngay từ đầu anh không nên nghe mẹ xúi giục!”

“Lúc đầu anh thật muốn nghiêm túc bên em.”

“Đều là do mẹ anh, ấy không cho anh yêu gái ngoại tỉnh.”

nói dù sao em cũng không thể vợ anh , anh tốn tiền vì em.”

“Cho nên bắt anh phối hợp để cớ cho em thuê nhà anh.”

“Có như vậy, đồng ý cho anh tiếp tục quen em.”

“Anh đã nghĩ, dù sao em cũng cần thuê nhà, thuê anh hay thuê người khác thì cũng như nhau thôi mà?”

Tôi gạt mạnh hắn ra, lùng hắn cứ bám riết không buông.

“Chu Lỗi, anh thật không hiểu hay đang giả vờ ngu ngốc đấy?”

“Đừng có đến tìm tôi nữa, thấy anh là tôi buồn nôn.”

“Đừng có đủ thứ chuyện ghê tởm xong lại giả vờ tội nghiệp như trẻ !”

Những năm tháng bên hắn giống như một cơn ác mộng dài đằng đẵng tối tăm.

Tỉnh mộng rồi, còn lại mồ hôi đầm đìa nỗi mơ hồ.

Hắn dựa vào đâu mà nghĩ chúng tôi có thể quay lại như chưa có chuyện gì?

Hắn dựa vào đâu mà nghĩ có thể níu kéo một người chẳng còn giá trị lợi dụng với ?

Thắc mắc trong lòng tôi nhanh chóng có lời giải.

Bạn thân đột ngột gửi cho tôi một tin nhắn:

【Hôm trước tụi xem nhà, bị một thằng bạn của Chu Lỗi bắt gặp.】【 nãy còn có người chung hỏi thăm chuyện mua nhà nữa.】【Cẩn thận nha, tớ đồ cặn bã đó lại mò đến quấy rối cậu.】

Tôi cười , hỏi hắn:

“Sao? Tôi giúp anh trả tiền nhà ba năm vẫn chưa đủ?”

“Giờ còn định đến xin tôi anh trả nốt đống nợ kia à?”

Hắn lại sán tới gần, không buông tha.

Tôi tái diễn chiêu cũ, lập tức hét toáng : “Cướp! Có kẻ sàm sỡ!”

Chu Lỗi cuối cũng cuống cuồng bỏ chạy.

Tôi đứng đó, trơ mắt hắn lái xe rời .

giây tiếp theo, tôi lập tức gọi điện báo cảnh sát, tố cáo hắn lái xe khi say rượu.

Dù sao thì, tôi là một dân tốt tuân thủ pháp luật mà.

27

sau, tôi đã độc thân một thời gian dài.

Bạn bè xung quanh đều nhiệt tình giới thiệu đối tượng cho tôi.

Nhưng tôi đều lịch từ chối.

Bạn thân tôi là người lại tinh thần nhanh hơn.

Thật lòng mà nói, sau những chuyện đã trải qua, tôi thật có bóng ma tâm lý với chuyện yêu đương.

Tôi từng rơi xuống một hố sâu không thấy đáy.

sao tôi có thể không e mỗi lần bước qua một nắp cống?

Nhưng rồi một , tôi thấy dòng trạng thái của Lâm Tụng Ngữ trên vòng bạn bè.

Cô ấy lại bắt đầu một mối quan hệ .

Trong tấm ảnh do bạn trai cô chụp,

Đôi mắt đang cười của cô phản chiếu hình bóng người yêu.

Khoảnh khắc ấy, trong tim tôi như có gì đó rung khe khẽ.

Những cô gái trẻ, mãi mãi dũng cảm vô úy như thế.

Tôi nhấn like dưới bài viết của cô ấy.

Có lẽ, một nào đó, thời gian sẽ xoa dịu những tổn thương trong tôi.

Tương lai, nếu có thể gặp lại một người khác,

Mong trong lồng ngực người ấy sẽ là một trái tim chân thành quý giá.

cũng mong, khi ấy tôi đã nhặt lại đủ can đảm mà từng đánh rơi.

-HẾT-

Tùy chỉnh
Danh sách chương