Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Trong mắt anh, giống như một cánh diều, dù bay cao thế nào thì sợi dây vẫn nằm trong anh. Nhưng không muốn làm diều, muốn là một cánh chim bay giữa bầu trời. hy vọng người đời tương lai của mình có thể cùng bay xa. Nhưng anh thì không làm được, cũng không muốn làm.”
Con người ai cũng có ích kỷ, chỉ là sự ích kỷ của Thẩm Tư Việt quá rõ ràng.
Nói xong, Chúc Thanh Oanh không anh , xoay người trở về phòng bệnh.
Bóng người nãy giờ chỉ còn lại một mình, đơn độc trên nền gạch trắng.
Sau khi xuất viện, Chúc Thanh Oanh và Ôn Ngôn Tự nhanh chóng lại công việc. Ngoài việc thường xuyên có mặt ở các hội nghị quốc tế vì tổ quốc, họ còn phải tranh thủ thời gian tham dự các buổi giao lưu văn hóa.
Công việc video giới thiệu cũng đã được chuyển giao cho đồng nghiệp mới.
Vài tháng sau, cuộc sống của họ dần trở bận rộn và đầy đủ hơn.
Không sau đó, Chúc Thanh Oanh và Ôn Ngôn Tự đón kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán.
Lần này là trường hợp đặc biệt, cả hai dự định về nước để gặp bố mẹ của Ôn gia.
Không , lên máy bay, Chúc Thanh Oanh lại gặp một người cô không tới — Thẩm Tư Việt.
Từ sau vụ nổ đó, cô chưa từng gặp lại anh. mà lần này lại gặp trên máy bay.
Thẩm Tư Việt cũng không lại gặp cô ở đây.
Sau lần nói chuyện trước, trái tim anh gần như tan vỡ.
Trong này, là anh kéo Chúc Thanh Oanh xuống trước. Nhưng đến cuối cùng, người không thoát ra được lại chính là anh.
Anh trơ mắt cô nỗ lực tự kéo mình ra khỏi vũng lầy của cảm này, nắm người khác rời xa anh mãi mãi.
Còn anh thì càng vùng vẫy lại càng lún sâu.
Tất cả mọi người đều nói họ không còn khả năng lại, nhưng anh thì không cam tâm.
Hồi nhỏ, mỗi lần thi chạy , anh luôn về nhì — một kết quả không có gì hồi hộp.
Ai cũng khen anh đã làm đủ tốt , nhưng anh lại không cam lòng, nhất định phải giành được hạng nhất mới thỏa mãn. Giờ thì tất cả mọi người đều khuyên anh từ bỏ Chúc Thanh Oanh, nhưng anh vẫn không cam tâm.
đến đây, anh chủ động chào hỏi cô, còn hỏi cô về nước làm gì. Chúc Thanh Oanh thậm chí không ngẩng đầu, chỉ lạnh nhạt đáp ba chữ: “Ra mắt gia đình.”
Câu trả lời ngắn ngủi ấy khiến Thẩm Tư Việt cứng đờ tại chỗ. Trong khoảnh khắc, anh không biết mình có nghe nhầm không.
Ra mắt gia đình? Cô và Ôn Ngôn Tự về nước là để ra mắt gia đình?!
Trong suốt chuyến bay, Thẩm Tư Việt như người mất hồn. Anh muốn nói gì đó, nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ đâu. Trong lòng anh không ngừng giằng xé giữa hai luồng suy trái ngược.
Một tiếng nói bảo anh hãy buông , Thẩm Tư Việt à, sự giữa hai người đã không còn khả năng.
Nhưng một tiếng nói khác vẫn cố níu kéo: Không, không được! bây giờ từ bỏ, thì việc anh sống lại có ý nghĩa gì chứ?
Cho đến khi máy bay hạ cánh, anh vẫn chưa thể thoát khỏi cú sốc khi biết Chúc Thanh Oanh sẽ về ra mắt nhà trai. Mãi cho đến khi vô thức theo cô ra khỏi sân bay, một tiếng phanh chói tai đột ngột vang lên!
Tiếng hét hoảng loạn vang lên khắp nơi, Thẩm Tư Việt lập tức đẩy Chúc Thanh Oanh ra, bị chiếc đen lao tới tông trúng, cả người bay lên rơi mạnh xuống mặt đất.
Máu từ đầu Thẩm Tư Việt chảy ra, nhuộm đỏ cả tầm của anh. Trong cơn mơ hồ, anh dường như thấy Chúc Thanh Oanh đang hoảng hốt lao về phía mình. Nhưng còn chưa kịp để cô đến gần, mí mắt anh đã nặng trĩu khép lại.
“Thẩm Tư Việt!”
“Chát!”
Trước cửa phòng phẫu thuật, Chúc Thanh Oanh giáng một cái tát mạnh lên mặt Chúc Khanh Khanh.
Nhưng Chúc Khanh Khanh lại như một con búp bê gỗ, bị đánh ngã xuống đất mà vẫn không có phản ứng gì. Chúc Thanh Oanh tức đến toàn thân run rẩy, cô biết Chúc Khanh Khanh độc ác, nhưng không đến mức nhẫn tâm muốn giết cô tận hai lần!
khi đó Thẩm Tư Việt không kịp đẩy cô ra, người đang nằm trong phòng cấp cứu này chính là cô!
Quản gia nhà họ Thẩm sai bảo vệ khống chế Chúc Khanh Khanh, liên tục cúi đầu xin lỗi Chúc Thanh Oanh. Từ sau khi cha mẹ cô từ bỏ Chúc Khanh Khanh, cô ta hoàn toàn trở thành người của nhà họ Thẩm.
Hơn , Chúc Khanh Khanh nhất quyết không chịu ký vào đơn ly hôn, mỗi lần cô ta gây chuyện, nhà họ Thẩm đều phải ra mặt giải quyết.
Lần này không hiểu Chúc Khanh Khanh nghe tin từ đâu mà biết Chúc Thanh Oanh sẽ về nước, nửa đêm bỏ trốn khỏi biệt thự nhà họ Thẩm!
Chỉ đến đó thôi, quản gia đã giận đến nghiến răng. Người hầu trong nhà chắc chắn sẽ bị phạt, còn bây giờ, điều quan trọng nhất là làm dịu cơn giận của Chúc Thanh Oanh.
Hiện tại, cô không chỉ là tiểu thư nhà họ Chúc, mà còn là một nhà ngoại giao.
Người nhà họ Thẩm cố mưu sát một nhà ngoại giao. Chỉ riêng cụm từ đó thôi, ông ta cũng không dám tưởng tượng sẽ tạo ra làn sóng dữ dội đến mức nào trên mạng.
Càng không dám cổ phiếu nhà họ Thẩm sẽ lao dốc ra sao.
Ông ta theo phản xạ muốn xin lỗi Chúc Thanh Oanh, nhưng ánh mắt cô này chỉ chăm chăm vào cánh cửa phòng phẫu thuật.
Dù sao Thẩm Tư Việt cũng bị thương vì cô, cô không muốn tiếp tục nợ anh điều gì .
Điều duy nhất cô có thể làm này là chờ đợi, chờ anh được đưa ra ngoài an toàn.
Bên cạnh, Ôn Ngôn Tự nắm chặt cô, âm thầm an ủi. chuyện còn lại, đều do trợ lý và thư ký thay họ xử lý.
Khi mọi thủ tục đã được hoàn tất, Thẩm Tư Việt cuối cùng cũng được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.
Đến ngày anh tỉnh lại, Chúc Thanh Oanh một mình vào phòng bệnh.
vào, cô đã thấy Thẩm Tư Việt đang ngồi trên giường bệnh, rõ ràng là đã chờ cô từ .
“Chuyện ngày đó, cảm ơn anh.”
Tất cả khoản bồi thường vật chất và an ủi tinh thần, họ đều đã thay nhau gửi đến cho Thẩm Tư Việt. Ngoài một lời cảm ơn, Chúc Thanh Oanh sự không biết còn có thể nói gì thêm.
Điều khiến cô bất là Thẩm Tư Việt chẳng nói gì, chỉ lịch sự đáp lại một câu “Không sao cả”. Nhưng ngay khi cô xoay người định rời , Thẩm Tư Việt bỗng mở miệng nhờ cô gọi Ôn Ngôn Tự vào.
Chúc Thanh Oanh hơi khựng lại, nhanh chóng để Ôn Ngôn Tự vào phòng bệnh. Không ai biết hai người họ đã nói gì, chỉ biết khi Ôn Ngôn Tự ra, sắc mặt anh có chút nặng nề. Nhưng khi Chúc Thanh Oanh hỏi, anh chỉ mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra.
Trên đường về nhà họ Ôn, Chúc Thanh Oanh nhận được cuộc gọi từ thư ký. Trong điện thoại, thư ký đã nói rõ ràng về động cơ lái đâm cô của Chúc Khanh Khanh — vì mà sinh hận.
Chúc Khanh Khanh đã Thẩm Tư Việt nhiều năm, cứ ngỡ sắp được như ý nguyện. Nào cuối cùng, sau khi Thẩm Tư Việt phát hiện bộ mặt của cô ta, anh lại đầu lại Chúc Thanh Oanh.
Trước đây Chúc Khanh Khanh luôn thua kém Chúc Thanh Oanh về mọi mặt. Giờ người đàn ông mà cô ta khó khăn lắm mới có được lại vì Chúc Thanh Oanh mà lưng, thử hỏi làm sao cô ta có thể cam lòng?
Đã không ai có được, thì Chúc Thanh Oanh cũng đừng mong sống tốt. Chính vì mà cô ta mới quyết định lái đâm chết chị gái ruột của mình.
Cuối cùng, thư ký hỏi cô có muốn đến gặp Chúc Khanh Khanh một lần không. Nhưng Chúc Thanh Oanh dứt khoát từ chối. Em gái ruột vì một người đàn ông mà trở như , họ sự không cần gặp nhau thêm lần nào .
Sau khi cúp máy, Chúc Thanh Oanh im lặng rất , trong đầu ngợi đủ điều. Mối quan hệ giữa cô và Chúc Khanh Khanh trở như ngày nay, nguyên nhân lớn nhất chính là Thẩm Tư Việt.
Anh ta không buông bỏ được cô, lại mập mờ thân mật Chúc Khanh Khanh. Cả hai anh đều không muốn mất.
Cuối cùng, chính anh là người khiến hai chị em họ đến đường này.
Chúc Thanh Oanh nhắm mắt lại, tựa đầu vào lưng ghế. Còn Chúc Khanh Khanh vốn dĩ đã là người cố chấp, bị Thẩm Tư Việt làm tổn thương như nhưng thay vì thoát ra, cô ta lại đổ hết lỗi lên đầu người chị gái.
Ôn Ngôn Tự ngồi cạnh, thấy cô như , ánh mắt thoáng hiện lên vẻ đau lòng. Anh lặng lẽ rút điện thoại, gửi một tin nhắn cho ai đó.
Sau khi gặp cha mẹ Ôn gia xong, Chúc Thanh Oanh và Ôn Ngôn Tự lại lập tức bay sang châu Phi để gặp cha mẹ cô. Đợi mọi thủ tục ra mắt hai bên hoàn tất, cả hai bắt đầu chuẩn bị cho lễ đính hôn.
Cả hai đều mang thân phận đặc biệt mọi thứ được tổ chức đơn giản. Dù , lễ đính hôn ấy vẫn có không ít khách mời đến dự.
Chỉ riêng Thẩm Tư Việt là không xuất hiện.
Điều này khiến Chúc Thanh Oanh có chút bất . sự cố chấp của Thẩm Tư Việt, cô kiểu gì anh ta cũng sẽ đến. Dù không thể đưa cô , thì ít nhất cũng sẽ nói lời khiến cô dao động.
phát điên hơn chút , anh ta có thể giả say lớn tiếng náo loạn, nói rằng không đồng ý hôn sự này. Chính vì để đề phòng huống đó, cô đã chuẩn bị kỹ lưỡng.
Nhưng Thẩm Tư Việt không không đến, mà còn nhờ người gửi một món quà đính hôn đến.
Một món quà tinh tế, đúng mực, không để ai hiểu lầm.
Khi Ôn Ngôn Tự thấy món quà đó, ánh mắt anh trầm hẳn xuống. Anh bỗng nhớ lại cuộc trò chuyện giữa anh và Thẩm Tư Việt trong phòng bệnh đó.
Khi ấy, gương mặt Thẩm Tư Việt không còn vẻ kiêu ngạo như trước, chỉ còn lại cay đắng và bất lực. Anh nói:
“Cuộc rượt đuổi trong này, nguyện rút lui. Sau này anh nhất định phải đối xử tốt cô ấy.”
“ không, nhất định sẽ lại giành cô ấy về.”
Nghe đến đây, phản ứng đầu tiên của Ôn Ngôn Tự không phải là phản bác hay tuyên bố lời chắc nịch để không cho Thẩm Tư Việt có cơ hội. Mà là… cảm thấy có chút kỳ lạ.
Mặc dù anh rất ít khi tiếp xúc Thẩm Tư Việt, nhưng chỉ qua vài lần chạm mặt ngắn ngủi, Ôn Ngôn Tự cũng cảm thấy Thẩm Tư Việt không phải kiểu người dễ dàng từ bỏ. Chỉ vì một vụ tai nạn mà khiến anh ta cam tâm nguyện rút lui, thực sự quá kỳ lạ.
Cho đến tận nay, Ôn Ngôn Tự vẫn không thể hiểu nổi tại sao Thẩm Tư Việt lại đột ngột từ bỏ Chúc Thanh Oanh như .
Hai người lặng lẽ món quà đính hôn một , cuối cùng mới bảo quản gia đem cất .
Trong thư phòng của biệt thự nhà họ Thẩm, rèm cửa dày che kín ánh nắng, cả căn phòng chìm trong bóng tối. này, có tiếng gõ cửa vang lên, quản gia đẩy cửa vào.Một tia sáng len lỏi chiếu vào, rọi lên người đàn ông ngồi trên lăn.
“Thưa ngài, quà đính hôn đã được chuyển tới đúng như cầu của ngài.”
Thẩm Tư Việt khẽ “ừ” một tiếng, sau đó quản gia lại nhẹ nhàng đóng cửa, trả lại căn phòng cho bóng tối hoàn toàn.
Phải một sau, Thẩm Tư Việt mới chậm rãi mở mắt, xuống đôi chân tàn phế của mình. Dù bác sĩ từng nói mơ hồ rằng sau này anh vẫn có cơ hội đứng dậy, nhưng là người trong cuộc, anh hiểu rõ — khả năng đó nhỏ đến mức gần như bằng không.
Anh đã quá quen kiêu ngạo và mạnh mẽ, tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai thấy điểm yếu của mình, đặc biệt là Chúc Thanh Oanh.
Vì thế, anh mới chủ động buông , không đến dự lễ đính hôn của cô. Hơn , cho dù anh không bị liệt, cô cũng sẽ không chọn anh thêm một lần nào .
Cô đã không còn anh từ , chỉ là anh cứ mãi tự lừa dối bản thân.
không có vụ tai nạn kia, có lẽ cả đời này anh vẫn sẽ chìm đắm trong lời nói dối do chính mình dựng .
Còn một lý do khác — anh không thể ly hôn Chúc Khanh Khanh.
Vì nhà họ Thẩm có một quy tắc: dù vợ sa cơ lỡ vận đến đâu, cũng không được bỏ rơi. Cho dù Chúc Khanh Khanh phải ngồi tù mười lăm năm, anh vẫn không thể ly hôn cô ta.
Cho dù anh có chờ được đến ngày cô ta ra tù ly hôn, thì Chúc Thanh Oanh cũng chẳng thể chờ anh nổi.
đến đây, anh bật cười trong tuyệt vọng. Cuối cùng, tất cả tiếng cười ấy hóa thành tiếng khóc nghẹn ngào.
Tất cả quả báo ngày nay, đều là cái giá do chính anh gây ra.
Anh và Chúc Thanh Oanh… sự đã kết thúc.
Rất sau, anh mở điện thoại, bấm vào video gửi đến.
Trong đoạn video, Chúc Thanh Oanh và Ôn Ngôn Tự nhau đắm đuối, trao nhẫn đính hôn. Cuối cùng, dưới tràng pháo và lời chúc phúc của mọi người, họ ôm nhau chặt.
Cảnh tượng ấy đẹp như một cái kết cổ tích đầy viên mãn.
Chỉ còn mình anh là kẻ thua cuộc, cô độc và thảm hại.
Từ nay về sau, anh và Chúc Thanh Oanh như hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không bao giờ giao nhau.
Nhưng anh không dám tự nhận mình đáng thương, bởi vì anh biết rõ, tất cả đều là cái giá mà chính mình phải gánh chịu.
Ai bảo… tất cả là do anh tự phá nát?
“Haha…”
Thanh Oanh, chúc em năm tháng sau này sẽ có được mọi điều tốt đẹp nhất… chỉ trừ người tội lỗi như anh.
-HẾT-
☕️ Góc tâm sự nhẹ của beta ~ ☕️
Chào mọi người! Bộ này được mình beta từ phần mềm dịch.
Beta này, mình không tính phí, không bán VIP, không khóa chương. Mình chỉ bán sự kiên nhẫn, đôi mắt cận và vài cọng tóc bạc sớm 😂
thấy đọc ổn ổn, vui vui… thì cho mình 1 like, 1 bình luận, hoặc 1… ly trà sữa nha ~
😅 thấy vài mẫu quảng cáo lướt ngang màn hình, thì… không phải lỗi tại mình đâu nhaaaa! Quảng cáo của chủ web tự chèn đó, bé chỉ ngồi beta thôi chứ chưa làm giàu được từ đâu huhu 😭
📌 Tài khoản donate nè (quý hóa lắm luôn!):
NGUYEN THI XUAN
MB 0977309504
💬 “Ủng hộ để bé khỏi bỏ nhà tu vì nghèo” 🙏
🔸 donate 5k – mình cười hí hí cả buổi
🔸 Donate 20k – mình rưng rưng xúc động, có khi làm liền 1 bộ mới
🔸 Donate 50k – mình ra mới nhanh như chó thấy bồ 🐕💨
🔸 Không donate – cũng không sao, đọc chùa nhưng đừng im lặng như chiếc bóng, thả tim hay để lại comment là vui cả ngày đó!
Thương nhiều nhiều 💖 — Xuxu beta – làm vì đam mê, sống nhờ donate 😎