Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
07
Sau đó, tôi nghe người đồng hương rằng đền bù giải tỏa về tài khoản .
Tôi gọi điện :
“Trả .”
Đầu dây bên kia, ấp a ấp úng, một lúc lâu mới :
“Hách Nam… xin lỗi … tìm thấy nữa … bà ấy bỏ trốn .”
Tôi tức đến choáng váng, mắt tối sầm.
Cố gắng bình tĩnh , tôi lạnh giọng :
“Vậy gặp nhau ở tòa.”
Chưa đến bao lâu sau, vội vàng chạy về , vừa vào cửa quỳ sụp xuống mặt tôi:
“Vợ ơi, cũng ngờ trốn.
“ xem, một khoản thừa kế lớn vậy, phải chia dì Phân, tất đều . Coi chuyện bất ngờ may mắn, tha lần ?
“Sau chúng ta sống tử tế với nhau.”
Tôi bật cười lạnh:
“Nếu tôi sao?”
lập tức gào lên:
“Hách Nam! thể vô tình thế !”
Tôi bực bội đáp :
“Tôi nợ mà trả à? Tôi lén lấy người ngoài ? Ai mới người vô tình? khi mở miệng, làm ơn dùng đầu óc nghĩ .
“Bây giờ , còn thể thông qua pháp luật để thu hồi khoản nợ. Nếu chậm trễ, rất thể bà ta sẽ tiêu sạch số đó.
“Đòi , chuyện tốt cái . Nhưng ép tôi phải bỏ qua.
“Lúc mơ tưởng đến tài sản ba tôi, than thở kiếm khó khăn, bảo tôi vì cái mà hi sinh, khuyên tôi bỏ .
“Giờ đến lúc phải trả nợ, sao cứng miệng ? mà tìm ấy!”
đột nhiên đứng phắt dậy, ánh mắt lạnh băng:
“Xem sống thế nữa , ly hôn.”
Tôi lập tức lấy xấp giấy tờ chuẩn bị sẵn, bao gồm chứng minh nhân dân , đưa mặt ta:
“Giấy tờ đầy đủ đây . Chọn ngày bằng gặp ngày, ngay bây giờ.”