Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Phu quân ta đồng tử co rút, lập tức quay đầu giận dữ nhìn Triệu di nương:
“Chẳng phải ngươi nói ôn hòa lễ độ, là mối tốt hiếm có ? Giải thích ! Ngươi hại c.h.ế.t Cẩm Nguyệt à?!”
Triệu di nương vội vàng chống chế:
“Lão gia! Văn nó không biết nghe lũ hạ nhân đàm tiếu ở đâu, mới ăn nói hồ đồ như … Nhà họ là danh môn vọng tộc, văn nhã lễ nghi, Văn Xương thiếu gia đâu phải hạng người …”
Tiểu Mỹ cười lạnh:
“Không phải hạng người ? ngươi gả con gái ngươi cho !”
Văn bật khóc nức nở, điên cuồng lắc đầu:
“Hu hu—không —con thà c.h.ế.t cũng không lấy!”
Triệu di nương cũng bật khóc theo:
“Chúng nó là thanh mai trúc mã, tình như huynh muội, có thể thiếp chứ? Như hợp lẽ cho được…”
20
Phu quân ta nét đầy thất vọng:
“Triệu Lan Nhược, con gái của chính mình thì không nỡ gả, đều là mẹ cả, vì nhẫn tâm đẩy Cẩm Nguyệt vào hố lửa như ?”
Nói rồi bước trước Tiểu Mỹ, cung kính cúi người thi lễ:
“Phu nhân, hôn sự với gia… cứ hủy bỏ .
“Trước kia là ta đã trách oan . May nhìn thấu được bộ của nhà họ , mới có thể kịp thời cứu con gái một mạng.”
Tiểu Mỹ nhướng mày:
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB “Xoăn dịch truyện” để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Hả?
Ồ, chuyện nhỏ, chuyện nhỏ .”
Phu quân lập tức hạ lệnh giam lỏng mẹ con Triệu di nương, không cho tự ý rời phủ.
Tuy ngày thường có sủng ái thiếp thất, nhưng với các con thì quả thực là có tình thâm phụ tử. Lần này Triệu di nương lạnh lòng, mấy ngày liền đều uống rượu say, chỉ lui tới của Lưu di nương.
Lưu di nương thì nhân cơ hội giậu đổ bìm leo, lập tức đem ra một loạt tội trạng của Triệu di nương, chuyện Văn trộm khăn tay hãm hại Cẩm Nguyệt cũng bị tố cáo không sót mảy may. Nhất quyết phải nhân dịp này, đạp Triệu di nương xuống đáy, viễn không ngóc đầu lên được.
Tiểu Mỹ thì hả hê vô cùng:
“Thấy chưa? Ngươi cái gì cũng nhường cho Triệu di nương, uất ức con gái mình, đưa đồ quý cho Văn , người ta có nói được ngươi một câu tốt lành nào không?
Sau lưng còn chửi ngươi là con ngốc nữa kìa!”
Ta bị chọc cho á khẩu, không biết nên nói gì.
Quả , mỗi lần Văn và Cẩm Nguyệt xung đột, ta đều bảo Cẩm Nguyệt nhường nhịn.
Nó là tỷ tỷ, là đích nữ, lẽ ra phải có khí độ của đích nữ.
Nhưng Văn chẳng những không biết điều, càng lúc càng quá đáng, mức ác độc với Cẩm Nguyệt như ?
[ – .]
Chẳng lẽ bao nhiêu năm qua… là ta sai rồi ?
người chỉ biết giữ lấy danh tiếng, một mực nhẫn nhịn không có nguyên tắc—
Có phải sự sẽ rơi vào kết cục như ta hiện giờ, bị người quay lưng, bại danh liệt?
21
Sau khi Tiểu Mỹ đánh cho Văn một trận tơi bời, chạy thẳng của Triệu di nương, đòi hết những thứ trước kia đã bị lấy từ chỗ Cẩm Nguyệt.
Cẩm Nguyệt từ càng thêm thiết với . Không chỉ có Cẩm Nguyệt, ngay cả cũng mấy lần chủ động tìm Tiểu Mỹ.
Chỉ là mỗi lần đều ấp úng, tìm cớ tặng chút đồ lặt vặt, nhưng tuyệt không mở miệng nói lời gì rõ ràng.
Tiểu Mỹ bực bội:
“Có rắm thì mau phóng!”
đỏ nói:
“Con… không ở Bạch Lộc nữa.”
Tiểu Mỹ đáp ngay:
“ thì , không thì , mắc mớ gì tới ta?”
đỏ như gấc:
“ người ăn nói lúc nào cũng thô lỗ chứ? tịch của con còn ở Bạch Lộc , không thể tùy tiện chuyển sang nơi khác được.
, phải có giấy xác nhận từ song . Xin người viết cho con một tờ tay, gửi cho tiên sinh của con.”
Tiểu Mỹ đang nằm trên tháp ăn nho, liếc mắt một cái, cố ý kéo dài giọng:
“Ồ~ thì ngươi phải cầu xin ta đấy——”
nghiến răng, cúi người thi lễ sâu:
“Cầu xin mẫu , giúp con .”
Tiểu Mỹ đảo trắng mắt, thong thả bóc vỏ nho:
“Cầu rồi cũng vô ích.”
“Ngươi—!”
tức giận giậm chân bịch.
“Ngươi là kẻ nói lời không giữ lời!”
Tiểu Mỹ cười hì hì:
“Bởi vì ta vô , không đạo đức, chuyên môn nuốt lời, là sở trường của ta !”
:
“…
“ rốt cuộc nào thì người mới chịu giúp con?”
Ta nóng ruột lên tiếng:
“Tiểu Mỹ cô nương, chuyện này không thể đáp ứng! Cô không hiểu bên trong có bao nhiêu lợi hại đâu, Bạch Lộc … không phải nơi bỏ là bỏ được!”
22
Bạch Lộc nằm tại phủ Khang kế bên, nơi vốn là phong địa của .
tử của cũng đang theo tại ấy, còn mời được rất nhiều đại nho về giảng dạy. trò xuất từ , thường sẽ được tiến cử vào kinh đảm nhiệm chức vụ, coi như một chân đã đặt vào con đường quan, bởi sĩ tử các nơi đều đổ xô tới.