Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/709zjps85C

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

“Đừng tưởng tôi không cô mang tiền đi đâu. Cô còn không con bé đi mẫu giáo, một xu tôi không đưa nữa!”

Ai ngờ mẹ nghe xong khinh bỉ “hừ” một tiếng:

“Hừ, con gái tôi sắp thành siêu ! Ai thèm mấy đồng tiền bẩn thỉu của anh!”

Sau đó bà ta cúp máy, vẻ mặt thất vọng cúi của tôi lọt vào mắt mẹ.

Chỉ mẹ lạnh lùng trừng mắt nhìn tôi:

, con rời xa mẹ à?”

Tim tôi thắt lại, không ngừng lắc , nhưng dù tôi có giải thích van , mẹ vẫn nghiến răng nghiến lợi túm lấy cổ áo tôi, lôi tôi vào phòng tối:

“Mẹ đối tốt với con quá không! Hơi cứng cáp một chút là nghĩ đến chuyện bay đi !”

Nhưng đôi cánh của tôi, sớm bị mẹ nhổ hết .

Ngay cả dũng khí để khóc tôi không có, làm tôi phản kháng đây.

Sáng sớm hôm sau, mẹ lại như không có chuyện xảy ra, thả tôi ra, còn dịu dàng chải tóc tôi:

“Mẹ con tất cả những tốt nhất, con vĩnh viễn sẽ không rời xa mẹ đúng không?”

9

Hôm đó đến nhà hát, ngoài tôi ra còn có ba trẻ khác đến thử vai.

Mẹ vẫn đắc ý khoe khoang với nhân viên bên cạnh:

“Chỉ có ít người đến thử vai này thôi ? Vậy con gái tôi xuất sắc này, chắc chắn đậu trăm phần trăm .”

Nhân viên casting mỉm , khóe mắt cong đầy vẻ mỉa mai.

Tôi họ đang nhạo điều .

Không giống như tôi đặc cách thử vai nhờ ngất xỉu, những trẻ khác đều trải qua nhiều vòng tuyển chọn gắt gao, ai giỏi hơn ai, mọi người đều rõ.

c.h.ế.t mất, bà ta thật sự không nhận ra diễn đang đuổi khéo bà ta ? Người ta chuẩn bị trước cả tháng trời , bà ta chuẩn bị có hai ngày dám đến.”

“Chưa nói đến những khác, chỉ riêng về năng khiếu thôi, mấy trẻ chọn nhìn lanh lợi, miệng dẻo, nhìn lại trẻ kia xem…”

Vừa thầm to nhỏ họ vừa liếc mắt nhìn tôi đang ngồi một bên.

Tôi lập tức cúi , không nhìn ánh mắt không thiện ý của người khác nữa.

Mẹ tôi chăm chú nhìn sân khấu.

Mẹ diện sườn xám bó sát, tô son đỏ chót, trông như thể minh tinh màn bạc vậy.

Nhưng khi nghe diễn công bố kết quả, khuôn mặt tươi rói của bà ta bỗng tái mét.

Điều buồn hơn nữa là, ngoài người chọn, diễn còn hai trẻ khác cơ hội xuất hiện phim.

Chỉ có tôi là không có cả.

Cứ đứng như vậy trên sân khấu, hứng chịu ánh mắt khinh bỉ trần trụi của những người đó.

Mẹ tôi không cam tâm, xông thẳng sân khấu, giật micro hỏi diễn thẳng thừng xem tôi diễn dở ở điểm .

Sắc mặt diễn càng lúc càng khó coi, cuối cùng ông ta không nhịn nữa, quát với mẹ tôi:

“Dở tệ! Học diễn xuất ở đâu ra ? Cứ nhìn chằm chằm vào ống kính tạo dáng như chụp ảnh!”

Bị mắng, mẹ tôi lập tức nổi đóa, chỉ thẳng mặt diễn:

[ – .]

“Ông quái nhận xét! Ông cứ đợi đấy, tôi sẽ ông ông sai lầm cỡ khi loại con bé, sẽ có người thưởng thức tài năng của nó hơn ông!”

Nói mẹ kéo tôi sải bước đi.

Chân tôi loạng choạng suýt ngã, giống như cuộc đời tôi vậy, bất lực và bị động.

10

Mỗi lần mẹ đều dùng hết sức lực để theo đuổi giấc mộng của bà ta.

Đến khi giấc mộng tan vỡ, tiền hết, còn bị người ta đến tận nhà đòi nợ.

Nhưng những ngày tháng mịt mù như vậy bà ta chẳng hề cảm , tôi lúc lo lắng sợ hãi, ngoài ra còn chịu đựng sự giày vò về thể xác và tinh thần của bà.

Ví dụ như bây giờ, một hot search khiến bà ta nổi tiếng nhưng lại theo kiểu tai tiếng.

#Bà mẹ cực phẩm vọng tưởng biến con mình thành ngôi , nhưng không nhận ra thực tế

Cư dân mạng càng thêm không ngừng chỉ trích.

[Không chứ, đây là kịch bản à? Quá đáng lắm ! lại có người mẹ như vậy!]

[Lầu trên đừng nghi ngờ, lần trước con bé bị cảm nắng ngất xỉu, bà ta còn thờ ơ ngồi xổm bên cạnh, nhất định “ăn vạ” đoàn phim mới chịu thả người cứu con!]

[ bé này đáng thương quá, xinh xắn trên mặt chẳng có một nụ , nó c.h.ế.t hay ! không thèm quan tâm con mình!]

Nghe người khác nói về tôi như vậy, lòng tôi rất khó chịu.

Mẹ tôi lại thích thú lướt xem, chẳng hề sợ người khác chỉ trỏ, ngược lại còn cảm cơ hội đang đến.

“Ái chà! là có người liên hệ với mình !”

Đột nhiên bà ta kích động vỗ đùi, vẻ mặt hưng phấn. Sau khi trao đổi hai ba câu, bà ta lại bảo tôi giả vờ đáng thương để tiền tôi:

“Không cần mẹ ra nữa nhỉ, tự con khóc thảm vào. con nhiều tiền một chút, lần này chắc chắn thành công!”

Nhưng tôi không nữa, những đồng tiền đó đều là mồ hôi nước mắt của tôi, mỗi lần đưa bà ta đều như ném đá xuống sông.

Hơn nữa, tôi không đứng trên sân khấu nữa, giống như một thằng hề bị người ta nhìn chằm chằm .

tôi thu mình góc mãi không nhúc nhích, mẹ tôi không giận :

“Không tiền con, vậy mẹ chỉ còn cách tiền người khác thôi đó!”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Nghe đến đây, tim tôi đột nhiên hẫng một nhịp, bà ta lại bán tôi

11

Năm bà ngoại mất, mẹ tôi lấy hết tiền phúng điếu của bà ngoại để đi tư vào gọi là “ước mơ”, còn đi vay nặng lãi, cuối cùng bị lừa sạch không còn một xu.

Những người đòi nợ bà ta không trả tiền, trực tiếp bắt tôi đi.

Mẹ tôi lẽo đẽo theo sau đưa ra nhưng lại không dám, cuối cùng vẫn là tôi quay nhìn bà ta một .

Bốn mắt nhìn nhau, tôi cố nén nước mắt hốc mắt, gọi một tiếng “mẹ”, lòng cầu bà ta nhất định đến cứu tôi.

Nhưng bà ta lại chẳng phản ứng , trực tiếp quay mặt đi.

Khoảnh khắc ấy tôi hoảng hốt lạ thường, không còn để ý đến mệnh lệnh cấm khóc nữa, tuyệt vọng gào khóc với bà ta: “Mẹ ơi! Đừng bỏ con!”

Tôi vừa giãy giụa khỏi bàn to lớn đang kìm chặt cổ tôi, nhưng vẫn không thoát ra .

Nhưng bà ta vẫn lạnh lùng nghiêng mặt, không hề bước một bước, mặc tôi bị những người đàn ông cao lớn kia lôi đi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương