Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6Ac6wH60WY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

01.

Bố tôi đến vùng núi thị sát , đúng đó tôi từ căn hầm mà họ dùng để giấu tôi trốn thoát ra được, nhảy chuồng nơi lão già góa vẫn thường đánh đập tôi mà gào khóc thật to.

Ông nhận ra tôi chính là đứa con gái ruột đã thất lạc 12 năm của mình, ôm chầm lấy tôi đòi đưa về nhà.

Tôi lập tức rúc lòng ông, làm ra vẻ sợ hãi:

“Đừng, đừng đánh con nữa, con sẽ nghe lời!

đừng bán con cho người xấu…

“Bố ơi, khi nào bố đến đón con về nhà?”

Bố tôi ôm chặt lấy tôi, nước lưng tròng, “Đừng sợ, bố đến rồi đây.”

ở bên cạnh, khuôn kế đã đen như đ.í.t nồi.

Tôi lại nở một nụ cười.

Đừng vội, đây mới là bước tiên kế hoạch báo thù của tôi mà thôi.

1

bố ruột tìm thấy tôi, tôi bị lão già góa – cha nuôi của tôi – trói chặt chuồng , ông ta vừa ấn tôi xuống bắt ăn cám , vừa dùng cành cây quất túi bụi người tôi.

Tóc tai tôi bù xù, cả người dính đầy bùn đất, m.á.u tươi hòa lẫn với bùn, trông bẩn thỉu không tả.

“Thứ hạ tiện, tao bỏ tiền ra mua mày về, nuôi mày ăn nuôi mày uống, là để mày hầu hạ tao, thế mà mày dám bỏ trốn, xem tao có đánh gãy chân mày không!”

“Có giỏi thì ông đánh c.h.ế.t tôi đi!”

Tôi bướng bỉnh trừng lão già góa , để lộ nửa khuôn nghiêng về bố ruột tôi, một góc trông giống hệt tôi.

Đó là góc độ mà tôi đã soi gương luyện tập rất lâu mới tìm ra được.

tôi đã qua đời không lâu sau khi tôi được sinh ra.

Bố tôi rất yêu tôi, nhưng vì áp lực từ gia đình, ông đã cưới một người phụ nữ khác làm .

“Ông làm cái thế!” Bố tôi quát lớn, ngăn chặn hành vi bạo lực lại.

Quả , cần một nửa khuôn nghiêng đó thôi, ông đã chú ý đến tôi.

“Con bé chưa đến tuổi thành niên, ông làm vậy là ngược đãi trẻ em, là ngồi tù đấy!”

“Mày ở đâu chui ra thế, chuyện nhà tao đến lượt một đứa người ngoài như mày quản à?”

Cha nuôi tức giận trừng bố tôi, nhưng có lẽ vì thấy ông ăn mặc sang trọng, sau có mấy người đi theo, nên ông ta cũng không dám ra tay.

“Nhà các người?” Bố tôi cười lạnh một tiếng: “Vừa rồi nếu tôi không nghe nhầm, là ai đã nói đứa bé được mua về?”

Bố tôi hung dữ lườm lão già góa một cái, đưa tay ra cởi trói cho tôi, ông đã ý vô vén nhẹ phần áo trên cánh tay tôi một chút.

Tôi biết, ông xác nhận xem trên cánh tay tôi có vết bớt hình trái tim đào hay không.

Quả , sau khi thấy vết bớt trên tay tôi, ngay cả bàn tay đỡ lấy tôi của ông cũng bắt run .

Tôi tỏ vẻ hoảng sợ rụt tay lại, dè dặt lùi về sau một chút.

“Đừng, đừng đánh con.”

[ – .]

“Đừng sợ, chú đưa con về nhà có được không?” Bố tôi kích động bước trước ôm chầm lấy tôi, giọng nói run rẩy.

có tôi mới biết tại sao bố tôi lại đột đến cái vùng quê hẻo lánh để thị sát .

Bởi vì tôi đã tốn rất nhiều sức để nhờ người ẩn danh gửi cho bố tôi một bản kết quả xét nghiệm ADN.

Kiếp trước, tôi chạy trốn thì bị ngất đi trên đường thì cờ được bố tôi cứu giúp, đó ông mới biết tôi chính là đứa con gái đã thất lạc nhiều năm của mình.

Bởi vì cảm sâu đậm dành cho tôi, bố tôi chưa bao giờ từ bỏ tìm kiếm tôi.

Kiếp , chẳng qua tôi là đẩy nhanh thời gian để chúng tôi gặp lại nhau mà thôi.

2

Dù sao lão già góa cũng đã bỏ tiền ra mới mua được tôi về, đương sẽ không vì vài câu nói của bố tôi mà dễ dàng thả tôi đi.

Tôi níu lấy vạt áo của bố tôi, cầu xin nói: “Con mới 15 tuổi, con được đọc sách, được đi học, xin hãy cứu con với, con sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp chú.”

Quả , đáy bố tôi lập tức tràn ngập sự áy náy sâu sắc.

Đây chính là điều mà tôi , không ông vẫn luôn nói rằng không quên được tôi sao? Tôi khiến ông không nói suông bằng miệng, mà là thật sự không nào quên được.

Ông ôm chặt tôi lòng, lạnh giọng nói với những người đi theo sau: “Báo cảnh sát, đừng để ông ta chạy thoát, trừng trị thật nghiêm khắc! Chúng ta không trị được ông ta, thì sẽ có người trị được ông ta.”

“Chúng mày rốt cuộc là ai? Liên quan quái đến chúng mày! dám báo cảnh sát hả? Cút hết cho tao!”

Lão già góa vừa nghe thấy hai chữ “báo cảnh sát” liền trở nên sốt ruột, vớ lấy cái xẻng sắt gần đó định bổ về bố tôi.

Những người đi theo làm sao có để bố tôi bị thương được, họ ba chân bốn cẳng khống chế được lão già góa .

Bố tôi rút ra một bản kết quả xét nghiệm ADN: “Đây là con gái tôi, tôi đã tìm con bé suốt 12 năm rồi, ông nói xem tôi có quyền quản hay không?”

Ông nói xong, liền túm lấy cổ lão già góa, ấn gã ta máng cám .

“Cám ngon như vậy, hay là chia cho mày một ít nhé.”

cảnh sát đến nơi, lão già góa mũi đầy cám , bò lổm ngổm như chuồng.

Tôi đợi đến cảnh sát dẫn ông ta đi ngang qua tôi, mới yếu ớt tiếng hỏi: “Nếu ông ta khai ra người đã bán cháu thì có được giảm án không ạ?”

“Nếu ông ta phối hợp với tác điều tra của cảnh sát, đương là sẽ được giảm án rồi.”

Cảnh sát vừa dứt lời, lão già góa liền bắt giãy giụa: “Đúng, tôi cũng là người bị hại, người phụ nữ đó là một quý bà, vừa đã biết rất giàu có, bà ta nói đó là con của bà ta, nuôi không nổi nên mới bán cho tôi. Đồng chí cảnh sát, tôi thật sự không làm cả!”

“Ông ngược đãi, xâm hại trẻ em, mà nói là không làm cả! Thành thật cho tôi!”

Chú cảnh sát đá một cú người lão già góa, tống ông ta xe cảnh sát. Rồi phóng xe đi mất.

“Cảm ơn chú đã cứu cháu.” Tôi ngồi chiếc xe hơi sang trọng, thu mình lại nép một góc, cúi gằm , hai tay nắm chặt lấy vạt quần, rụt rè nói:

“Cháu có làm cho chú, ra ngoài làm thuê để báo đáp chú, cháu cũng làm được ạ, giặt giũ nấu cơm đều được, làm nặng nhọc cũng được ạ.”

Bố tôi lập tức không kìm được cảm xúc, giọng nói cũng bắt run .

“Con bé ngốc , chú là bố của con, bố đón con về nhà là để cho con được đi học tử tế, sống một cuộc sống tốt đẹp, sao lại có để con làm những đó được.”

“Bố, về nhà…” Tôi lặp lại hai từ miệng, vẻ mờ mịt người đàn ông trước với đôi đỏ hoe, chực trào nước .

Tùy chỉnh
Danh sách chương