Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4.
Tôi hoàn toàn cắt đứt liên lạc với Cố Cẩm Thư suốt tuần sau .
Khi mọi thấy tôi không đoái hoài anh ta, những lời xì xào đầu lan khắp trường.
“Xem lần này Thanh buông tay đấy.”
“Ba năm l.i.ế.m anh ta mà chẳng , cuối cùng cũng tỉnh .”
“Chắc không phải vì gia đình ép buộc nên mới bỏ đâu nhỉ?”
Mỗi kiểu đoán, nhưng không ít kẻ vẫn cười khẩy cho rằng tôi đang diễn trò – tiêu biểu và đám tùy tùng theo đuôi Cố Cẩm Thư.
còn nhỏ nhẹ an ủi anh ta:
“Anh Cẩm Thư, đừng bận tâm cô ta. Em muốn xem thử cô ta diễn bao lâu. À mà hôm nay sinh nhật anh, tối định đâu ăn mừng?”
Cô ta nhấn mạnh “sinh nhật” thể muốn chọc tôi nhát cho đau tận tim.
Cố Cẩm Thư suy nghĩ chút đáp:
Nam Cung Tư Uyển
“ Tấn Bích , chỗ sang , thích hợp với dịp đặc biệt.”
anh ta nhìn về phía tôi, ánh mắt lấp lánh kiêu ngạo đang nói:
“ Thanh, tôi đã sắp xếp sẵn bậc thang đấy, cô leo xuống .”
Cảm giác buốt lạnh chạy dọc sống lưng tôi.
Đám “cận thần” nhỏ anh ta đầu xúm vào tán tụng không dứt miệng, gọi anh ta “Anh Cố” với giọng điệu nịnh nọt. Cố Cẩm Thư, thường lệ, vẫn đắc ý vì tâng bốc.
Trên đường về, chú Lý nhắn rằng bị kẹt, bảo tôi đợi lát. Không ngờ tôi vô tình gặp nhóm Cố Cẩm Thư đang chuẩn bị kéo nhau ăn mừng.
nhìn thấy tôi, ánh mắt đầy vẻ giễu cợt:
“ không về nhà mà còn đứng đây? Không phải đang chờ ai ? Giả bộ quá thành đấy.”
Cố Cẩm Thư cũng quay , giọng đầy vẻ ban phát:
“Nếu cô chịu xin , tôi sẽ cho cô tham dự tiệc sinh nhật tôi.”
[ – .]
Mấy xung quanh lập tức nhao nhao:
“Anh Cố đúng rộng lượng!”
“ Thanh, mau nắm lấy cơ hội !”
Tôi khẽ nhếch môi:
“Tôi khuyên anh đừng quá hào phóng. Anh nên tiếp tục trách móc tôi, vì tôi không cần anh tha thứ. Tôi vẫn thích câu ‘đời này tôi không để ý cô’ , nghe chất đấy, dù không mới mẻ .”
Tôi quay định chỗ khác thì anh ta đột ngột chặn :
“Nếu hôm nay cô không xin , đừng mong rời khỏi đây.”
Lũ theo đuôi anh ta đầu vây quanh tôi thể sắp tạo áp lực.
Nhưng tôi không yếu đuối trước nữa. Đối với kiểu ép buộc này, có cách mạnh mới giải quyết .
Tôi nhướng mày, giọng đầy châm biếm:
“Anh định ép tôi à? Anh quên tôi con gái duy nhất Tập đoàn ?”
câu nói, đám đông lập tức tái mặt, lặng lẽ tản . Hóa chúng lũ học sinh theo đuôi để ăn uống miễn phí, chẳng ai dám động vào tôi .
Cố Cẩm Thư lúng túng, không kéo nổi khí thế ban nãy, liền đầu trách móc:
“Cô con gái tập đoàn thì hay lắm ? Cô làm sai chuyện cũng không cần xin à? Cô quá đáng!”
Đổ trắng trợn, điển hình kẻ không còn để bám víu.
Đúng lúc , chú Lý vừa . Tôi gạt tay Cố Cẩm Thư và lạnh lùng nói:
“Chó ngoan không cản đường.”
Tôi lên , chuẩn bị rời .
Trước khi cửa đóng , Cố Cẩm Thư vẫn không chịu buông tha:
“ Thanh, cô đừng có hối hận!”
Cánh cửa đóng , chặn đứng những lời vô nghĩa phía sau.