Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6wH60WY

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9.
Gặp Cận Phong, đã là nửa tháng .
Lúc ấy, bị áp giải tới pháp trường, chuẩn bị thi hành án tử.
ngờ anh tới tiễn , càng ngờ giáo cũng .
Thật ra, khi bị giam giữ, Cận Phong từng .
“Nếu vẫn tháp Châu , có thể thử xin phép cấp trên.”
“ cần.”
mở miệng, cắt lời anh.
lớp song sắt phòng giam, xuyên ô vuông nhỏ, đối diện ánh anh.
“ đã sớm còn đi rồi.”
Thế giới này, thành phố này, con người nơi đây.
Đã chẳng còn gì để luyến tiếc.
giáo mặc chiếc váy trắng tiên gặp .
lấy từ túi ra viên kẹo, lớp vỏ vốn chỉ mất vài giây để bóc, vậy mà tay run nửa ngày mới gỡ .
cúi , ngậm viên kẹo miệng.
quay người, khẽ lau , cố nặn ra nụ cười gượng gạo:
“Chỗ này gió lớn thật.”
“ .”
nhìn , khẽ nhếch môi cười, khắc thật sâu gương mặt ấy trong tâm trí.
“Kiếp , em học trò của .”
Đôi đỏ hoe, thoáng chút bối rối.
quay , cười rạng rỡ:
“Kiếp , em theo họ . mẹ em, ?”
Nằm trên ghế thi hành án, nhắm , cảm nhận mũi kim đ/â/m da thịt, thuốc từ từ đẩy cơ thể.
C/h/ế/t… cũng đáng sợ thế.
Còn dễ chịu hơn là sống.
Ý thức dần chìm bóng tối, cận kề cái c/h/ế/t, như cảm nhận làn gió nhẹ dịu dàng lướt .
Giống như giáo , ấm áp, dịu dàng, vỗ về lòng người.
Ánh sáng trắng bừng lên, trong vang lên câu nói cuối cùng, quen thuộc:
“‘Dao’, là ngọc quý, trong sáng và đẹp đẽ.”
Kiếp , Chúc Yểu .
Chúc Dao.