Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ông ta khoác một chiếc áo choàng đen, chẳng nhìn rõ dung mạo.
Cung nữ tâm phúc được phân công tiếp đón ông ta thái gia gia tìm cớ sai đi trong thời một nén nhang.
Chính ấy, ta tiếp cận được y sư.
“Y sư, mời theo nô tì.”
Ta đi phía : “Nương nương mời người chờ tạm tại phòng phía đông.”
“Được, được, được.” Y sư liên tục gật đầu.
Ta dẫn ông ta tới một phòng trống, xoay người rời đi.
Ta đi vòng quanh một lượt, men theo đường khác quay lại, một phòng kế bên phòng trống ấy.
“ Chi tỷ sao giờ tới vậy?” Một cung nữ đến nắm tay ta.
Ta mỉm cười: “Tứ hoàng tử ngủ.”
“ Chi tỷ được Tứ hoàng tử , lại được nương nương trọng dụng, sau phải chiếu cố muội muội chúng ta nhiều hơn đấy.”
“Muội muội nói quá lời .”
Trong phòng đặt mấy thùng nước ấm lớn, cung nữ nói cười cởi áo rửa mặt.
Đây là nơi cung nữ trong cung Hoa tắm rửa.
Ta liếc mắt về phía căn phòng bên cạnh. , y sư hẳn là đã bắt đầu phát hiện điều đó không đúng.
Quả nhiên, phòng bên kia vang lên tiếng đẩy cửa.
“A!” Ta hét khẽ một tiếng, chỉ tay ra cửa sổ: “ kia hình như có người!”
“Cái cơ?”
“Ở đâu?”
cung nữ hoảng hốt, vội vàng mặc lại y phục.
Một người nhanh chân đã ra, vặn thấy bóng đen lướt qua cửa, lập tức hô to: “Có người! Có thích khách!”
cung nữ nửa mặc nửa không ùa ra , đám thị vệ lao tới.
Ta chỉ về hướng y sư bỏ : “Hắn bên kia kìa!”
Y sư dù chưa từng cung, biết mình là nam nhân lẻn hậu cung là trọng tội, hhuống hồ mục đích cung lần không để biết.
Trong lòng chột dạ, ông ta luống cuống bừa, ngờ vặn đụng phải đội Ngự Lâm quân tuần tra.
“Phía là ?!”
Y sư mặt cắt không còn giọt máu, quay đầu bỏ . ông ta không biết, Ngự Lâm quân vốn thà gi//ết nhầm còn hơn bỏ sót.
mũi tên sắc nhọn xuyên qua ngực, y sư vẫn chưa hiểu được: Rõ ràng còn chưa gặp được Tứ hoàng tử, sao đã mất mạng ?
Y sư đã chếc, không biết ông ta là , chẳng rõ bằng cách nào ông ta được cung. Bởi những kẻ biết chân tướng, sẽ không bao giờ mở miệng.
Ông ta giống như bao thích khách thất bại khác, treo ở cổng cung gương.
phi nổi giận, trách phạt đám cung nữ trong cung Hoa một trận ra trò.
Nàng cho rằng, là cung nữ hỏng của nàng.
nàng không truy cứu y sư nữa.
, y sư không còn là y sư, mà đã biến thành thích khách mưu nghịch. Nàng tuyệt đối không dính líu tới thích khách.
Hứa An Bình còn muốn đó, phi ngăn lại. Nàng biết, bất kể Tứ hoàng tử có lai lịch thế nào, thì từ nay về sau cậu bé chính là con trai của nàng, là thần đồng hoàng tử nàng mang thai mười tháng sinh ra.
Số phận của hai người đã gắn chặt nhau.
…
Vì y sư, ta phạt mấy trượng, ba sau đi lại bình thường được.
Thái gia gia tìm ta nói : “ không?”
“.” Ta ngừng một chút: “Đêm qua còn mơ thấy ác mộng, mơ thấy y sư.”
“ Chi à, biết là tốt.” Giọng nói trẻ thơ của người lại khiến trái tim luôn lo âu của ta được an ủi đôi phần: “Biết nghĩa là còn có lòng người.”
“Có lòng, việc có do dự, có suy nghĩ.”
Cha sinh thời thường trò thái gia gia, có cả không rời. Ông nói thái gia gia là người thông minh mẫn tuệ. Ông từng bảo ta nên nói người nhiều hơn.
đó ta không chịu. Không ngờ đến có cơ hội, mọi đã đổi thay quá nhiều .
Ta khẽ nhắm mắt lại, dập đầu thái gia gia: “ Chi có , không hối hận.”
Trên đường về, ta mãi suy nghĩ về lời thái gia gia nói.
Người bảo, đã đến ra tay nhà họ Hứa .
“Hứa thừa tướng môn sinh khắp triều, danh vọng cực cao, Hứa An Bình trấn giữ biên cương, nắm giữ binh quyền, Hứa Linh Nhi được sủng ái nơi hậu cung, thế lực nhà họ Hứa quá lớn, hoàng thượng không không kiêng dè.”
“Mà một đã kiêng dè, ta vĩnh viễn không trở thành thái tử.”
Thái gia gia nói, muốn đòi lại công lý cho cả Bán Quỷ Thôn, người phải trèo lên cao, lên tới ngôi vị chí tôn.
Vậy nên, nhà họ Hứa, nhất định phải trừ.
Đặt mình chỗ c.h.ế.t có sinh ra, đó là con đường duy nhất của chúng ta.
Tứ Hoàng Tử càng lớn, trí thông minh tài hoa càng lộ rõ khiến người kinh ngạc.
Ba tuổi người đã biết thơ, bốn tuổi đã biết phú, còn có đọc hiểu tấu chương trên bàn việc của Hoàng Đế.
Trong cung nấy đều biết, Tứ Hoàng Tử rất được Bệ Hạ coi trọng, cứ nửa tháng lại đích thân khảo giáo công khóa của Tứ Hoàng Tử.
Nhờ đứa con xuất sắc , Hứa Phi càng thêm đắc thế.
Không lâu đây có một Tài Nhân nhập cung mặc y phục cùng màu nàng, hôm sau đã phát hiện chếc đuối trong ao sen.
Bệ Hạ không nói , chỉ ban chút tiền bạc cho người nhà Tài Nhân, bảo an táng tử tế.
Nhất thời, hậu cung người người tự thấy nguy hiểm, không dám đến mặt Hứa Phi tìm điều không vui. ta biết, đó là những tháng huy hoàng cuối cùng của nàng.
Lại một , Hoàng Đế phái người đến tuyên triệu Tứ Hoàng Tử.
Ta, thân là Đại Cung Nữ, theo hầu hạ.
Trong Ngự Thư Phòng, câu hỏi Hoàng Đế đưa ra, Tứ Hoàng Tử đều đối đáp trôi chảy.
Hoàng Đế vô cùng vui mừng.
“Hảo hài tử!” Người ôm Tứ Hoàng Tử lòng, nắm tay dạy hắn viết chữ.
Thái Giám Phúc Lâm cười nói: “Tứ Điện Hạ thiên tư hơn người, rất giống Bệ Hạ.”
Hoàng Đế mỉm cười: “Hoành Nhi quả thật thông minh.”
Bản dịch được đăng trên MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết