Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Đêm khuya, tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi cô thân Lam Cẩm, cô ta yêu cầu tôi lập tức chuẩn bị 2 triệu tệ cho cô ta.
đây tôi chưa từng chối yêu cầu nào của cô thân , lần tôi do dự.
Bởi căn phòng mịt tối, tôi từng dòng chữ chạy qua mặt:
[Tôi chẳng biết nên dùng lời nào để đến nhân vật , cô ấy vô tội quá.]
[Cô ấy chỉ là một xích trò chơi của nam chính thôi bà ạ.]
[2 triệu tệ là do Tần Thiếu dùng để trấn áp Lam Cẩm, nếu cô ấy giúp Lam Cẩm vượt qua khủng hoảng , về Tần Thiếu sẽ thù người cô, khiến gia đình cô tan nhà nát cửa.]
Toàn thân tôi lạnh toát, tay cầm điện thoại run rẩy không ngừng, bên tai là tiếng thúc giục của Lam Cẩm.
“Mạch Tiểu Ngư, cô gì đi chứ, chỉ có cậu mới giúp được tôi thôi!”
“Tôi không giúp cô được.”
Tôi khó nhọc thốt một câu, nhanh chóng cúp máy rồi tắt nguồn điện thoại.
Không phải tôi bị những dòng chữ vô nghĩa kia mê hoặc, mà là tôi biết những gì chúng đều đúng, bởi vì tôi trùng sinh.
1
[Ơ kìa?! Chuyện gì thế? Sao không cho mượn tiền?!]
[Khác những gì tôi từng xem vậy?]
[Đây là bản chỉnh sửa sao? không cho mượn tiền, diễn biến thế nào?]
[Há há, mong chờ ghê!]
tôi thay đổi kịch bản, dòng bình luận nổ tung.
Đúng vậy, tôi sẽ không cho mượn tiền, tôi muốn thay đổi số phận, không còn xui xẻo nữa.
Giờ tôi mới biết, mình đang sống một vở kịch “truy thê hỏa táng tràng”, là một pháo hôi, cô gái hiền lành vô hại kết cục cực kỳ bi thảm.
Kiếp , dòng chữ , cả nhà tôi chec oan uổng, chỉ vì tôi dính vào những chuyện lùm xùm giữa Lam Cẩm và Tần thiếu gia.
Tôi và Lam Cẩm cùng nhau lớn , nhà tôi tuy không giàu có, mở xưởng gia , xem no đủ.
Còn Lam Cẩm thì khác, nhỏ cô ta bị bỏ rơi, được bà nuôi dưỡng, nhỏ tự lập kiên cường, đóa sen trắng giữa gió lạnh, tôi luôn xem cô ta là thần tượng của tôi.
Vì vậy tôi hết lòng chăm sóc cô ta, giờ nghĩ , khi có tôi giúp đỡ, cô ta chẳng chịu khổ bao nhiêu.
Cho đến khi gặp Tần Thiếu, cuộc sống của cô ta liền rẽ theo hướng khác, tôi không còn kiểm soát được nữa.
Hồi cấp hai chúng tôi từng học cùng trường Tần Thiếu, lúc anh ta là một cậu ấm nham hiểm, học xong liền nước ngoài du học.
khi tốt nghiệp, chúng tôi vào cùng một ty, ngày đầu Lam Cẩm đổ cà phê người Tần Thiếu. Trùng hợp thay, ty là của tập đoàn nhà anh ta.
, Tần Thiếu bắt đầu để ý Lam Cẩm. tôi, anh ta có đủ trăm phương ngàn kế hành hạ Lam Cẩm, ép cô ta khuất phục, tôi đương nhiên phải bảo vệ mình, dốc hết sức giúp Lam Cẩm chống đối tên khốn .
Lam Cẩm lỡ tay hỏng đồng hồ của Tần Thiếu, bị đòi bồi thường 2 triệu tệ. Cô ta cầu cứu tôi, tôi chỉ đành nhờ gom tiền, ngay đêm mang đến giúp cô ta.
Ấy thế mà đắc tội Tần Thiếu, anh ta tàn nhẫn giáng một đòn chí mạng vào việc kinh doanh của tôi.
tôi bị dồn đến đường cùng, nhảy lầu 44.
Khi Lam Cẩm biết chuyện, cô ta kéo tôi đi tính sổ Tần Thiếu.
Đôi đỏ ngầu xông vào tiệc sinh nhật anh ta, tát cho anh ta một bạt tai mặt mọi người, : “Tôi ghét anh!”
Tần Thiếu chỉ trừng đỏ ngầu, ôm cô ta vào lòng, cuối cùng hai người hôn nhau say đắm.
Còn tôi bị vệ sĩ kéo đi, ném ngoài.
Mưa trút nước, tôi đứng giữa mưa, ngẩng đầu nhìn bóng hai người qua cửa sổ trên tầng, quấn quýt lấy nhau rồi ngã xuống giường.
Tôi kẻ mất hồn tìm đường xuống núi, bất cẩn trượt chân ngã nhào, cuối cùng mất mạng.
Ba ngày , Lam Cẩm mới phát hiện tôi mất tích, Tần Thiếu bỏ tiền thuê người lùng sục khắp núi, có thể thôi khiến cô ta cảm động lao vào lòng anh ta.
“Biết ngay mà, anh yêu em nhất, Mạch Tiểu Ngư là người quan trọng nhất em, anh nhất định phải tìm được cô ấy.”
Nực cười, biên kịch chắc ăn phân nhiều quá, mới có thể viết cốt truyện thế.
Chỉ khổ cho tôi tin người đến mù quáng, đến chec vẫn coi Lam Cẩm là người thân nhất.
Giờ trùng sinh một kiếp, để tôi tự tay dựng kịch bản vậy!
2
Sáng hôm , tôi đến ty, ngay cảnh tượng nhốn nháo, đồng nghiệp xúm đông xúm đỏ để hóng chuyện.
Tôi bước tới, đúng lúc vẻ mặt ương ngạnh quen thuộc của Lam Cẩm.
Cô ta mặc chiếc váy suôn màu trắng, tóc búi cao, vài lọn tóc xõa xuống chiếc cổ trắng ngần, đôi to veo ngấn lệ, cắn môi cố tỏ mạnh mẽ.
“Tôi sẽ đền! Cứ trừ vào tiền lương tôi!”
“2 triệu tệ, cô định đến bao giờ? Tôi không rảnh đợi cô đâu.” Tần Thiếu lười nhác dựa vào bàn, đôi chân dài mê người bắt chéo, ánh đầy khinh thường.
“Dù bao lâu, tôi sẽ cố gắng hết!” Lam Cẩm vẫn cứng đầu, giọng điệu yếu hơn.
“Vậy đi, nếu không được, cô có thể gái tôi để trừ nợ.”
Wow!!!
Mọi người xung quanh thốt kinh ngạc, đây là đang xem phim ngôn tình sao? Có người lén cầm điện thoại quay phim.
Đây chính là tình tiết kiếp , Lam Cẩm hỏng đồng hồ của Tần Thiếu, bị anh ta đe dọa, không được tiền thì dùng người để cấn nợ.