Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Là món quà tặng .
Tôi xưa nay luôn giữ bổn phận.
Thế nhưng trong một lần ngoài ý , tôi đã mang con anh ấy.
Tôi bóng gió hỏi anh:
“Nếu anh có một đứa con riêng, anh sẽ sao?”
Anh trả lời:
“Anh sẽ không có.”
“Nếu có thì sao?”
Anh nhéo mặt tôi, hờ hững:
“Để mẹ con cùng biến mất. Bảo , anh không thích mấy câu hỏi giả định kiểu này.”
Tôi tối sầm mặt, chuẩn bị lặng lẽ giải quyết mọi chuyện mà không hay biết.
Ngày hôm sau, nghịch điện thoại tôi, sắc mặt u ám.
Anh bóp cằm tôi, dịu dàng đáng sợ:
“Nói anh biết, đặt lịch phá là có ý ?
“Em mang , đúng không?”
01
Ba tôi rất lợi hại.
Ông không kết hôn, nuôi sáu người tình, sinh được một đội bóng con .
Tôi là con thứ bảy trong số đó, không cao không thấp.
Ban là một đứa con gái không mấy để ý, nhưng tôi xinh đẹp.
Mẹ tôi là một ngôi sao nhỏ, vốn đã không tệ.
Còn tôi thì vượt trội , thừa hưởng những nét đẹp từ cả hai, xinh mức đi trên đường một ngày gặp tám người săn tìm người mẫu.
Từ nhỏ lớn, ngăn kéo tôi chưa bao thiếu đồ ăn vặt và thư tình.
Những người theo đuổi tôi có thể xếp hàng từ Thiên An Môn Khải Hoàn Môn.
Tôi từng rất phiền não, không biết sao để họ hết hy vọng.
Chưa kịp nghĩ ra cách, thì tôi đã gặp chuyện ngoài ý .
Công ty ba tôi rơi khủng hoảng tài chính.
Để giải quyết khó khăn và có được vốn tư, ba tôi với trơn bóng cả con gấu túi, đã nghĩ ra một “ý tưởng tuyệt vời”.
— Đem tôi dâng một đại lão ở giới thượng lưu Bắc Kinh.
Tệ là, tôi xinh đẹp, đại lão kia rất hài lòng.
cần động ngón tay một , công ty nhà tôi liền được cứu.
Ba tôi rất vui, đại lão rất vui.
có tôi là không vui.
Và bây , xảy ra một chuyện khiến tôi càng không vui .
02
Tôi vứt que thử đi, rút mấy tờ giấy lau, gấp sơ ném thùng rác che lên que thử.
c.h.ế.t quá.
Mang .
Tim đập thình thịch.
Phải sao bây , phải sao đây.
Cửa phòng tắm bị đó gõ nhẹ, nam trầm thấp đầy từ tính vang lên:
“Bảo sao khóa cửa ?”
anh ấy rất hay.
Nhưng vừa nghe anh ấy, tôi càng bực .
Tôi viện đại một lý do:
“Em đang tắm.”
Ngoài cửa, anh ấy nói:
“Chúng ta đâu phải chưa từng tắm cùng nhau, bảo , mở cửa đi.”
Đã đóng kịch thì phải diễn trọn, tôi nhanh chóng cởi hết quần áo trên người, quấn khăn tắm, mở khóa cửa phòng tắm.
Cửa vừa mở ra, tôi còn chưa kịp nhìn rõ mặt anh ấy thì đã bị kéo một vòng tay rộng lớn.
Anh ôm chặt lấy tôi, cằm tựa lên đỉnh tôi.
Mùi lá cam đắng phảng phất quanh mũi.
Anh là người mở lời trước:
“Bảo , người em hôm nay là bạn học cấp hai anh, cô ấy gọi tên anh, anh là quên mất người này là , lạ sao cô ấy biết anh nên mới nói chuyện với cô ta.
“Anh và cô ta không có bất kỳ quan hệ .
“Thời đi học không có. Anh trước chưa từng yêu , không có mối quan hệ mập mờ cả.
“Lúc nãy anh không giải thích là nhìn em ghen. Bảo , đừng giận nữa mà.”
Anh đang nói quỷ , tôi chẳng nghe lọt nổi câu .
Tôi đáp:
“Em không giận.”
“Em có. Bây tâm trạng em rất tệ.”
Là đã quá tháng mà tôi chưa có kinh nguyệt!
Kinh nguyệt tôi chưa từng bị rối loạn chu kỳ.
Tháng trước, sinh nhật anh, anh có vài yêu cầu.
Chúng tôi suốt một ngày một đêm không bước ra khỏi nhà.
Mà tôi thì quên uống thuốc tránh .
Tôi cố giữ bình tĩnh, vòng tay qua cổ anh ấy:
“Không có đâu, anh bị ảo giác đấy?”
Anh cúi mắt nhìn tôi.
Tôi chớp mắt:
“Thật sự không có mà.”
Lông mày anh vẫn nhíu chặt, không hề giãn ra.
“Có đấy.”
Nói chuyện với anh thật không thông, tôi chẳng dây dưa thêm.
Tôi ngẩng hôn anh, thành thạo cởi thắt lưng quần anh ra.
bất ngờ buông tôi ra:
“Tại sao lần như ?”
Nói xong, anh đẩy tôi ra rời khỏi phòng tắm.
Tôi: ?
Tôi ngơ ngác nhìn chính mình trong gương.
Ừm, không trang điểm mà vẫn rất xinh đẹp, dáng người còn thuộc hàng cực phẩm.
Chắc chắn không phải do tôi có vấn đề.
bị chứ?
3
Tôi tắm xong bước ra khỏi phòng, còn chưa kịp nói câu thì đã cầm đồ ngủ đi .
Không hiểu anh ấy đang bực nữa.
Nói tôi giận, rõ ràng là anh ấy mới là người đang giận.
Tôi nằm úp trên giường, chán chường chơi trò nông trại, tiện thể suy nghĩ lát nữa nên dỗ thế .
Tối nay có một buổi tiệc, nhắn tin bảo tôi đón.
Việc này cần gọi tài xế là được, mà nhất định phải gọi tôi, tôi đoán là anh ấy ngứa mắt tôi không đi , nên kiếm chuyện tôi .
Tôi đi.
Tôi không thích mùi hương trong câu lạc bộ đó nên đứng đợi ngoài cửa.
sợ muộn, tôi ra khỏi nhà sớm, thành ra phải đợi khá lâu.