Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AKSXf0838c

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 3
Bữa cơm kết thúc Thẩm Từ An đã uống đến mức say mèm
Đám họ bạn bè yên tâm hai nhà liền giữ họ đêm
Kiều Nhược Hề gọi hầu tới dìu trở phòng
Sau khi tắm rửa xong cô tắt đèn phòng ngủ chỉ chừa chiếc đèn ngủ đầu giường
lâu Thẩm Từ An lờ mờ mở mắt đưa tay kéo cô lòng
“Thanh Ngữ… em là vì đúng ”
Kiều Nhược Hề cứng đờ
Cô với rằng đã nhận nhầm
Cô mất lâu mới thể mở miệng ngược hỏi :
“Vậy còn uống say là vì ai”
“Là vì em Thanh Ngữ chỉ thể là em em hiểu ”
Dù đã chuẩn tâm lý từ nhưng khi chính tai những lời ngực Kiều Nhược Hề vẫn như bóp nghẹt
Lúc cô mới hiểu vì từng vì yêu mà sa men rượu luôn giả vờ biết uống khi ở mặt cô
Thì … là sợ bản thân lỡ say sẽ lộ thật sợ cô phát hiện
Cô siết tay đến thở nổi chỉ thể vùng khỏi vòng tay
Ngồi trong phòng tắm suốt hai Kiều Nhược Hề mới dần định tâm trạng
Khi giường đã trống trơn Thẩm Từ An còn ở đó
Cô mở cửa phòng ngủ liền thấy đèn cảm ứng ban công đã tắt
Cô nhẹ nhàng tới lớp kính cửa sổ thấy Thẩm Từ An và Giang Thanh Ngữ đang ngoài đó
Bóng đêm che khuất gương mặt nhưng vẫn rõ trầm đục kìm nén:
“ em đã sẽ châu Âu nữa Sao đổi ý”
“Vậy còn Tại kết hôn với Nhược Hề mà với em”
bình tĩnh của Giang Thanh Ngữ lửa giận trong lòng Thẩm Từ An càng cháy dữ dội
Lý trí vốn đã mỏng manh trong nháy mắt liền sụp đổ
Anh siết cổ tay Giang Thanh Ngữ:
“Tại cưới cô em rõ nhất
Cô giống em đến còn là máu mủ ruột thịt của em
Chỉ khi ở bên cô mới thể đường đường chính chính gặp em
Không giống mấy bay đến Paris lầu chục chỉ lén em một lần”
Thì … đến Paris là vì Giang Thanh Ngữ
Cho mới bắt máy lấy một cuộc điện thoại nào của cô
Ngực Kiều Nhược Hề thắt dữ dội mười ngón tay bấu sâu lòng bàn tay
Giang Thanh Ngữ cũng ngờ thật suy nghĩ như khẽ thì thầm:
“Anh điên …”
“ điên
Từ ngày em kiên quyết chia tay đã điên em biết
Anh em ở bên
Dù chỉ là một giống em cũng đủ cho nhớ nhung ”
đầy khổ nơi trút của khiến Giang Thanh Ngữ cũng khựng tại chỗ
Im lặng thật lâu cuối cô mới nghẹn ngào lên cũng đầy xót:
“Thẩm Từ An… nếu làm xem Nhược Hề là
Kết hôn ba năm cô còn đang mang thai con lẽ nào từng động lòng chút nào với cô ”
Thẩm Từ An liền bật :
“Giang Thanh Ngữ cô chỉ là một bản mà thôi
Em động lòng nào
Dù động lòng cũng chỉ đang khuôn mặt giống em trong đầu chỉ nghĩ đến em”
“Đứa con của và Nhược Hề sắp chào đã nghĩ cái tên — Thẩm Thanh An
Tên em và tên chúng mãi mãi ở bên ”
đến đây thân Kiều Nhược Hề lạnh toát
Nước mắt cô trào ngừng
Thẩm Thanh An
Một cái tên thật đấy… Thẩm Thanh An
Cô nhắm mắt nhớ đến bộ dạng biết thỏa mãn của mỗi đêm kết hôn
căng thẳng thái quá của khi biết cô mang thai
Cô cắn môi ép nuốt trọn những cơn tuyệt vọng đó
Chút sức lực cuối cũng cạn kiệt cô vịn tường loạng choạng khỏi
tranh cãi của hai dần nhỏ
Trước khi cửa phòng khép cô thấy Giang Thanh Ngữ hỏi:
“Anh sợ… Nhược Hề biết thật ”
Thẩm Từ An đáp:
“Cô sẽ giờ biết
Cho dù biết… cô yêu như tuyệt đối sẽ bỏ ”
Tuyệt đối giờ
Kiều Nhược Hề đặt tay lên vùng bụng phẳng lặng nơi từng mang trong một sinh linh nhỏ bé khẽ nhếch môi nở một nụ cay đắng
Cô sẽ
Sẽ tự tay đập nát chiếc lồng giam mà tỉ mỉ dựng bay phía bầu trời tự do
Và giờ đầu nữa
Đêm đó Thẩm Từ An
Trời sáng Kiều Nhược Hề đã dậy
Cô đánh thức bất kỳ ai một khỏi nhà mang theo giấy tờ làm thủ tục di trú
Vừa tất xong cô liền nhận cuộc gọi từ Giang Thanh Ngữ
“Nhược Hề thể dì đến nghĩa trang Dì viếng ba con tiện thể thắp nhang cho chị gái luôn”
Vì mẹ Kiều Nhược Hề mất từ sớm mối quan hệ với bên ngoại cũng dần thưa thớt
Dù Giang Thanh Ngữ chỉ hơn cô năm tuổi nhưng thật hai mấy thân thiết
dù dì cũng thăm mộ cha mẹ cô Kiều Nhược Hề thể từ chối
Cô mua một bó hoa đến cổng nghĩa trang liền thấy chiếc xe thể thao quen thuộc đỗ xa
Là Thẩm Từ An
Anh cũng thấy cô xuống xe nhanh tới:
“Sao viếng mộ mà ”
Chương 4
Kiều Nhược Hề thẳng ánh mắt bình tĩnh đến lạ
“Không đã từ nửa đêm
Anh … em sẽ viếng mộ biết em sẽ đến đây”
Thẩm Từ An chủ động nắm lấy tay cô:
“Tối thấy dày khó chịu lúc thấy em ở trong nhà vệ sinh tự đến bệnh viện
Sáng dì em viếng mộ theo luôn”
Một lời dối gần như hảo
Cô chỉ nhẹ đáp “ừ” thêm
Đến nghĩa trang hai tấm bia đá cạnh một nỗi xót xa dâng trào trong lòng Kiều Nhược Hề
Hai yêu thương cô nhất … đều đã xa cô
Thấy ánh lệ đang lấp lánh trong mắt cô Giang Thanh Ngữ tiến gần khẽ vỗ nhẹ vai cô:
“Nhược Hề ba mẹ con tuy còn nhưng vẫn còn Thẩm Từ An
Anh sẽ chăm sóc con suốt
Con của hai đứa cũng sắp chào
Con sẽ một mái nhà mới”
Câu của Giang Thanh Ngữ chắc nịch như thể thay Thẩm Từ An tuyên bố một điều thể thay đổi — rằng cuộc hôn nhân sẽ vĩnh viễn tồn tại
Và khi cô xong Thẩm Từ An cũng nhanh chóng tiếp lời:
“Phải Anh sẽ chăm sóc em và con thật Đừng buồn nữa”
Kiều Nhược Hề chỉ thấy nực
Anh hứa sẽ chăm sóc cô vì yêu thương cũng vì trách nhiệm
Mà là vì một phụ nữ khác và vì thứ ích kỷ thể lộ của riêng
Kiều Nhược Hề nuốt hết cảm xúc xuống ngẩng đầu bức ảnh của cha mẹ
“Phải con nhất định sẽ một mái ấm mới”
Chỉ là… còn liên quan đến Thẩm Từ An nữa
Sau khi viếng mộ xong trời bắt đầu lất phất mưa
Giang Thanh Ngữ và Kiều Nhược Hề ở ghế Thẩm Từ An lái xe
Thấy bầu khí trong xe phần ngột ngạt Giang Thanh Ngữ chủ động lên :
“ bên phía nam thành phố một nhà Tây mới khai trương là trưa thử đó”
Thẩm Từ An rẽ tay lái:
“ ông chủ là Ý món đúng vị”
“Thật Hồi ở Paris từng pizza ở một quán…”
Hai cứ trò chuyện rôm rả từ đồ Tây đến phong cách Bắc Âu lan sang những chuyện thường nhật dạo gần đây
Bất kể cũng thể đón ý mà tiếp lời bầu khí rơi im lặng
ý giữa họ… cứ như một đôi tình nhân đã quen biết nhiều năm thân thuộc đến từng thở
Ý nghĩ vụt trong đầu Kiều Nhược Hề khẽ bật tự giễu chính
là họ đã ở bên nhiều năm
Những nơi từng những điều từng làm cho thấu hiểu lẫn …
Tất … đều vượt xa cô — kẻ chỉ là “ thay ”
Vừa đến nhà Thẩm Từ An theo thói quen liền đưa thực đơn cho Giang Thanh Ngữ
Cô định mở thì nhớ điều đó bèn chuyển cho Kiều Nhược Hề
“Phụ nữ mang thai chắc chắn sẽ kén hơn Nhược Hề em chọn ”
Kiều Nhược Hề gọi vài món cho đợi món mang lên Thẩm Từ An liền nhíu mày:
“Mấy món em đều Em quên lời dặn của bác sĩ ”
Giang Thanh Ngữ cũng nghiêng đầu bụng cô trong mắt thoáng một tia ngạc nhiên:
“Nhược Hề em đang mang thai bốn tháng đúng Sao bụng… giống mấy”
Thẩm Từ An dậy định tới xem thử ai ngờ va nhân viên phục vụ đang bê đồ
Chiếc xe đẩy thức đổ nhào bộ món nghiêng đổ ngoài
Anh theo phản xạ liền chắn phía Giang Thanh Ngữ đỡ hết nước sốt và đồ nguội cho cô
Còn Kiều Nhược Hề… thì may mắn như
Toàn bộ súp nóng mới nấu xong hắt thẳng lên chân cô ngay phồng lên một mảng bỏng rát
Cơn khiến gương mặt cô nhăn nhúm trán túa đầy mồ hôi lạnh
Hơi nóng bốc lên từng đợt cô cắn răng tay nắm khăn bàn
Chỉ kịp thấy bóng lưng Thẩm Từ An bế Giang Thanh Ngữ khỏi đó thật nhanh
Trong khoảnh khắc trái tim Kiều Nhược Hề như rơi xuống tận đáy vực
Nhà rối loạn lên nhân viên phục vụ cuống cuồng đỡ cô đến khu vực an
Vừa cửa cô liền thấy cãi vã từ bên ngoài
Là Giang Thanh Ngữ và Thẩm Từ An
“Tôi đã là Bây giờ chăm sóc Nhược Hề”
“Tay em đỏ hết lên tại cứ cứng đầu Anh đưa em đến bệnh viện đón cô Thanh Ngữ em cứ gồng lên
Lúc nãy em còn lo lắng cho như còn sợ bỏng … trong lòng em vẫn còn ”
“Thì chứ Dù còn thì
Thẩm Từ An chúng đã chia tay Anh đã cưới Nhược Hề cô còn đang mang thai con của ”
Giang Thanh Ngữ gào lên trong đớn đôi mắt Thẩm Từ An đỏ hoe
“Em rõ ràng biết… trong lòng cô vĩnh viễn giờ quan trọng bằng em”
Giang Thanh Ngữ sững vài giây định đó thì vô thức ngẩng đầu
Ngay thấy Kiều Nhược Hề đang cửa
Con ngươi cô co rút trong mang theo hoảng loạn từng :
“Nhược Hề Sao em đây”