Ta xuyên không vào sách. Vừa mở mắt đã rơi vào nghịch cảnh, trở thành một vị Đáp ứng phận mỏng như pháo hôi, lại còn bị bắt quả tang đang tư thông với kẻ khác.
Trong lúc thẩm vấn, ta bỗng nghe được tiếng lòng của Hoàng đế:
[Phiền chết đi được, đám nữ nhân này vừa ngu ngốc vừa vô vị.]
[Tên gian phu trông như một vụ án oan động trời, nhìn kiểu gì cũng không nuốt nổi.]
[Hỷ Đáp ứng đã thành niên chưa nhỉ? Trông thật đáng thương.]
[Nhìn nàng ấy là biết bị oan rồi.]
[Trẫm mà thả người ngay thì cũng không ổn lắm, liệu người khác có nghĩ đầu óc trẫm bất thường không?]