Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7V8MIZcljb

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Ở nè.” Cô giơ nên vẫy để cho anh biết.
“Hơ hơ.. Cậu bị hả? Tôi nhắn cho cậu quá trời mà không trả , có chuyện gì hả?” Chi Vũ còn đang thở không ra hơi nhưng vẫn quan tâm đến cô tiên, câu anh không là sự trách móc mà là lo lắng xem cô có bị không.
“Tôi không để chuông nên không biết có thông báo. Tôi bảo cậu đứng đợi mà, tìm tôi gì.” Tô Hạ lặng lẽ trong túi ra khăn lau, e dè đưa lên thấm từng giọt mồ hôi trên trán và cả những giọt đang lăn dài trên má nữa.
“Cậu đi mình đến nơi xa và hoang vắng hả? Biết nguy hiểm lắm không?” Anh ôm chặt hai cánh cô siết chặt, khoé mắt có chút đỏ dần. là lần Chi Vũ tức giận thật sự với cô nhưng chẳng hiểu của anh lại có chút chua chát, giọng cũng trở nên khàn hẳn đi.
Tô Hạ biết anh lo lắng cho cô, anh miệt mài tìm kiếm cô dù có chuyện gì. Anh cũng chưa từng oán trách hay nặng với cô. Tô Hạ bất giác ôm anh thật chặt. Hai cơ thể chạm vào có luồng điện ghé ngang , gần đến nỗi tưởng chừng có thế nghe được tiếng tim đập mỗi giây, có thể nghe được cả nhịp thở đang ra vào.
Chi Vũ cũng chẳng biết gì, chỉ biết rằng ngay anh cũng muốn đón cái ôm , siết chặt cô vào lòng.
Sau , hai người mới lại được cảm xúc của mình, tách rời ra.
“Được tụi mình ghế kia ngồi đi. Chắc bắn cũng sắp xong . Xin lỗi đã cậu bỏ lỡ trận .” Tô Hạ ngại ngùng tách anh ra mang theo áy náy vô cùng, mải tìm cô anh bỏ lỡ những gì mình muốn.
“Có gì đâu, xem nào chả được. Còn cậu có mệnh hệ gì tôi biết giải thích với bố mẹ cậu .” Anh ôn nhu xoa cô.
“Cậu cũng đâu xem được mà tôi cũng , coi huề đi.” Câu đùa bâng quơ của anh là để mong Tô Hạ không còn nghĩ nữa.
“Đưa ra đi tôi có thứ cho cậu.” An ủi cô xong Chi Vũ rút từ trong túi ra chiếc vòng nãy anh mua, nhẹ nhàng đeo lên cô.
“Ủa cậu có cái vòng ?” Tô Hạ không khỏi ngạc nhiên hai mắt mở to tròn nhìn anh ngơ ngác.
“Nãy ở kia đang giảm giá sốc đúng đi ngang nên người ta cứ dụ tôi mua mãi. Tính mua cho mẹ mà chắc không hợp nên “cho tạm” cậu .” Chi Vũ dùng dối để biện minh cho món quà mình mua tặng cô. Từ nhỏ anh đã để ý đến mọi nhất cử nhất động của Tô Hạ, cô thích gì ghét gì anh đều biết cả nên chỉ cần ánh mắt hành động của cô anh đều biết được hết. Cô không chỉ đơn giản là người bạn thanh mai trúc mã anh hay mà còn là người anh muốn bên cạnh bảo vệ cả đời.
“Woa cậu cho tôi thật hả. Tôi thích nó lắm . Cảm ơn cậu , đúng là chỉ có cậu là tuyệt vời nhất.” Tô Hạ lộ ra vẻ mặt hớn hở không khác gì đứa trẻ được quà, mắt cô long lanh nhìn anh không rời.
“ cũng coi quà bù đắp không xem được của cậu.” Chi Vũ cô vui anh cũng mừng theo. Anh muốn dáng vẻ không kiêng nể gì của cô mỗi khi bên anh, mong cô là chính mình, toả sáng theo cách mà mình chọn.
“Không xem được cùng thì cũng là kỉ vật không rời xa mà cậu tặng tôi.” Tô Hạ nhìn vào chiếc vòng trên sờ sờ thầm nghĩ vô tình mỉm cười nào không hay.
Kết thúc buổi chợ đêm hôm , Tô Hạ chẳng thể tưởng tượng ra được nếu hôm cô đáp lại tin nhắn của Chi Vũ không để anh lo lắng thì có được nhìn bộ dạng cô mà tức giận hay không. Cô cũng chẳng thể hiểu nổi bản thân có cần cố gắng là hình mẫu lí tưởng trong anh nữa hay không. có lẽ đôi là chính bản thân mình mới được anh quan tâm. Dù không biết đáp án trong lòng Chi Vũ là gì nhưng Tô Hạ nghĩ tình yêu nên để nó tự đến không cần ràng buộc bởi kế hoạch kì công nào cả.
Chuyến đi về sớm hơn dự định bố Chi Vũ có việc đốt xuất .
“Bố xin lỗi hai đứa , đáng lẽ là lần đi là để cho hai đứa vui giảm căng thẳng cho kì thi sắp tới mà lại về sớm đột ngột .” Bố Chi Vũ quay xuống từ tốn . Công việc của bố anh cũng bận rộn bố cô chỉ là bố Chi Vũ sẽ có những lần đi đột xuất hơn. Nên bình thường anh hay nhà cô để ăn cơm học bài cả tối mới về khiến gia đình hai bên tin tưởng hơn, Tô Hạ và Chi Vũ cùng cũng không có gì lo lắng cả.
“Không đâu chú ạ. cũng đủ vui ạ, chúng cháu cũng còn bài chưa ạ.” Tô Hạ lễ phép xua mỉm cười vui vẻ. Cô đơn giản chỉ cần là đi cùng anh thì dù là thời gian dài hay ngắn cô đều mãn nguyện.
Đối với Tô Hạ mà chuyến đi bất ngờ ấy có vẻ không điều gì xấu cả, mà còn là cơ hội để cô tiến gần trái tim anh hơn. Sau hôm ấy, cô đeo chiếc vòng bên mình nó không chỉ là món quà tiên Chi Vũ tặng cô mà còn là đồ vật chứa kỉ niệm và lần tiên nhất.