Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/50R1JFMfmi

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 25 : Tôi thích cậu

cơ? Tô Hạ đâu rồi? Cậu ấy đã lầm to rồi. Tôi phải đi tìm cậu ấy.” Chi Vũ hốt hoảng chạy đi tìm Tô Hạ.

Đến nơi Tô Hạ ngồi trong dòng dưới ánh lửa, Chi Vũ thể cô đã khóc rất nhiều, đôi mắt sưng húp, mũi đỏ ửng. Anh lặng lẽ tiến gần gọi cô, Tô Hạ còn đang hoang mang đã bị anh kéo đi. Nếu không thổ lộ tại này Chi Vũ chẳng còn cơ hội nói cho cô nghe, anh không muốn đánh mất cô vì sự e dè ngại ngùng hay suy nghĩ thiếu quyết đoán của bản thân.

“Chuyện nãy tôi Trần Mai cậu lầm rồi.” Tô Hạ ngây ngạc nhiên. Câu nói ấy khiến cô càng buồn thêm vì rõ ràng cô đã etận mắt mà anh vẫn còn chối. Nhìn khuôn cô, thì anh bất lực không ngờ cô ngốc đến thế.

“Tô Hạ cậu ngốc đấy! Tôi thích cậu lắm rồi mà cậu không sao?” Chi Vũ hết dũng cảm thổ lộ nỗi lòng mình.

Trước sự bất ngờ của Tô Hạ, Chi Vũ không cho cô nói bất cứ điều . Nắm cô rồi nói tiếp.

“Cậu tôi luôn tự tin nắm chắc phần thắng trong mọi việc tôi làm. Nhưng khi đối diện với cậu thì tôi không chắc tình cảm mình dành cho cậu cậu chấp hay không. lẽ từ tôi cảm rằng cuộc sống này không thể thiếu cậu. Rồi từng xuân hạ thu đông đều mong cậu. Chờ đợi từng tiếng trống để đi cùng cậu qua con ngõ quen thuộc, mong thời gian trôi chậm để bên cậu nhiều hơn. Chờ lần đứng đợi cậu đi học buổi sáng nhưng chẳng hề mệt mỏi. Dường như đối với tôi như thế đã điều hạnh phúc rồi, vì chỉ cần cậu tôi đều hạnh phúc.” Anh nghiêm túc đứng trước cô, chưa bao Tô Hạ anh nghiêm túc như này, quên đi cái dáng vẻ cợt nhả thường ngày, sự hậu đậu vụng trong lời nói khi lần đầu thừa tình cảm của mình.

Phải mất rất Tô Hạ trở thực tại. Tưởng chừng cô vui vẻ ôm trầm Chi Vũ nhưng không, cảm xúc cô như vỡ oà, bao nước mắt tuôn trào cùng giọng nói khàn khàn.

“Sao cậu nói chứ. Cậu tôi chờ ngày này lắm rồi không? Tôi ghét cậu quá điii.” Cô đánh vào lồng ngực Chi Vũ một cái mạnh, bao cơn giận kìm nén bấy giải toả.

“Nhưng tôi thích cậu rất nhiều.” Càng nói cô càng khóc to.

Chi Vũ chỉ bất lực cười trìu mến nhìn Tô Hạ rồi nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, xoa dịu đi tổn thương do chờ đợi lầm của cô. Rồi từ tốn đặt lên môi cô một nụ hôn ngọt ngào đánh dấu cho danh phận của anh. Từ nay đã không còn danh phận cô bạn thanh mai trúc mã nữa mà đã cô bạn gái của anh rồi. dưới ánh trăng ấy, bóng cây lập loè, hai cứ thế ôm nhau rồi trao nụ hôn đầu dành cho mình thầm thích bao nay.

Tần Nguyệt Tô Hạ Chi Vũ trở ngầm ý, lôi Tô Hạ hỏi chuyện.

“Tỏ tình rồi đúng không?”

“Tí phòng tôi kể cho.” Tô Hạ ngại đỏ không giấu đâu, cảm giác vừa vui vừa ngại xen lẫn trong tâm trí cô. Tô Hạ kiểu Tần Nguyệt tra hỏi mà. Không thể chạy đâu cho thoát khỏi cô bạn thân hay đi hóng hớt này .

“À tôi cái này tặng cậu. nãy tính tỏ tình cậu tặng cái này. Mà ai ngờ cậu ngỏ lời trước nên đây coi món quà xác chính thức chúng ta quen nhau nha.” Tô Hạ vẫn còn dư âm vương vấn chuyện này, không dám nhìn thẳng anh.

“Cảm ơn cậu! Mà sao vậy, còn giận tôi hả “cô bạn gái” của tôi. Chi Vũ mỉm cười cúi ngó xuống nhìn Tô Hạ.

“Khôn.. không.. . Ngủ ngon “bạn trai” của tôi”” Tô Hạ lắc đầu lia lịa rồi chạy phòng.

“Cậu ấy dễ thương .” Chi Vũ ôm miệng cười tủm tỉm.

đến phòng đám bạn của anh hú hét sấn tới lôi anh vào tra hỏi.

“Á à thì yêu nhau rồi. Dám giấu bạn này, ăn mừng đi.”

Chi Vũ còn đang ngơ ngác không chuyện xảy đã bị đám bạn kéo lôi cả túm hỏi.

“Thôi đi, giả bộ làm . Tôi nghe hết rồi. Tần Nguyệt kể rồi.”

“Aiss con nhỏ này chịu , thế mà đi loan tin cho cả lớp nghe.” Chi Vũ chỉ tức vì không thể tính sổ với Tần Nguyệt, mà nhờ cô nên anh Tô Hạ gỡ bỏ lầm bên nhau, đành ngậm đắng nuốt cay cho qua vậy.

Tùy chỉnh
Danh sách chương