Tôi đang chuẩn bị đi xem mắt thì học sinh của tôi nhất quyết níu tay không chịu buông:
“Cô Tống ơi, em xin cô đấy, cứu em với! Em không muốn bị kéo dài tốt nghiệp đâu!”
Tôi cười khổ:
“Năm nay mà còn không dẫn bạn trai về nhà, thì chân cô chắc cũng bị đánh gãy mất.”
Mắt cô bé bỗng sáng rực lên:
“Cô ơi, em giúp cô được!”
Tôi cứ tưởng nó đùa:
“Em giúp kiểu gì? Em tính tìm cho cô một anh cao mét tám, có bụng sáu múi, lại là bác sĩ chỉnh hình chắc?”
Con bé gật đầu lia lịa, sau đó rút điện thoại ra luôn.
“Alo, anh ơi, anh có muốn có bạn gái không?”