Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Anh lải nhải suốt đường, thể thấy được là sự rất tức giận.
Nhưng , dáng vẻ anh tức giận đáng yêu +1.
Tối qua kéo rèm cửa, tôi bị ánh mặt trời chiếu tỉnh giấc, thấy Tạ Trình Chu say yên bình, anh đột nhiên mở mắt, đuôi mắt hơi cong xuống, lộ ra nụ cười lười biếng, ghé lại tôi cái.
“Đợi nãy giờ, sao anh?”
Tạ Trình Chu chưa đánh răng đã -1.
Sáng sớm, tôi chọn đồ , hỏi Tạ Trình Chu bộ nào đẹp.
Tạ Trình Chu nhìn kỹ: “Bộ trắng , trắng trông dày dặn lắm.”
Tạ Trình Chu đồ dễ thương -1.
“Đồ đôi à?”
“Vậy lấy bộ đen kia.”
Tạ Trình Chu mặc đồ đôi tôi +1.
Tạ Trình Chu mặc áo khoác phao đen, anh uốn tóc, vùi nửa khuôn mặt vào khăn quàng cổ.
Tay tôi bị anh nhét vào túi áo khoác của anh .
Tôi cong môi cười, cứ như tôi túi áo vậy.
Tạ Trình Chu nắm tay tôi +1.
Anh cúi đầu, giọng buồn bực: “Tây Tây, phải muốn anh ?”
“Hả, anh trêu đấy à.”
“Ở bên nhau mà là vi lưu manh.”
“ phải muốn ruồng bỏ anh ?”
Càng càng quá đáng rồi, tôi véo đùi anh .
Tạ Trình Chu sự rất muốn tôi, anh nghĩ rằng sống chung và đăng ký khác gì nhau +1.
Tạ Trình Chu rồi, yên tĩnh.
Rõ ràng đây là bộ phim hoạt hình nhiệt huyết.
Tôi bật điều hòa, tăng nhiệt độ chút, giảm âm lượng, đắp chăn cho anh .
Khi nhạc mở đầu vang , Tạ Trình Chu tỉnh dậy, anh hình như vẫn còn mơ , câu: “Đừng đến công vụ .”
Tôi bật cười.
Nhớ lại chuyện thú vị ở công vụ , tôi luôn cảm thấy yêu sớm tốt lắm, tế nhị Tạ Trình Chu rằng nên tập trung học trước, Tạ Trình Chu lại nhét cho tôi gói bánh Want-Want, rằng anh thi thử lần khá tốt, đừng lo lắng.
Sau , sau bữa tối, anh cầm bài tập hẹn tôi ở dưới lang công vụ , và tôi bị bắt gặp.
“Các học lớp nào? làm gì đấy?”
Lúc Tạ Trình Chu dám động nhỏ nào, ngoan ngoãn : “ giải bài tập.”
tôi sự giải bài tập.
Chủ nhiệm lớp nhìn thấy giấy nháp trong tay anh vẫn còn vết vẽ hình, nghi ngờ nhìn tôi cái, cuối cùng vẻ mặt khó đoán rồi cho tôi .
Từ trở , ở trường tôi dám nhận lời hẹn của Tạ Trình Chu nữa, chỉ khi nào nghỉ lễ mới chơi anh .
Anh thở dài: “Biết thế lúc đến nữa.”
Dưới trồng rất nhiều hoa tử đằng, tôi mãi mãi nhớ mùi hương nồng nàn .
Tạ Trình Chu thời trung học hơi nghịch ngợm nhưng rất biết chừng mực +1.
Tạ Trình Chu cúi đầu xịt thuốc chống muỗi chân tôi, sau cầm điện thoại xem giày thể thao.
Mới ở bên nhau, tôi sự biết anh kiểu gì, nên chọn đại đôi.
Sau này mới phát hiện ra Tạ Trình Chu nhãn hiệu này.
Nhưng anh vẫn thường xuyên mặc +1.
Tạ Trình Chu cởi tất xong ném như ném bóng rổ.
trúng, chỉ trúng chiếc -1.