Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trời ạ! chết người rồi!
Nghiêm Tử Dung chưa mở mắt ra đã cảm thấy vai trái truyền đến một trận nhức như thiêu đốt , cơn này lan tràn từng đợt khắp toàn thân nàng , nàng muốn lớn tiếng hét chói tai , nhưng trong nhất lại không phát ra chút thanh âm nào .
Khiết Nhi đáng chết ngàn đao , sao không nói cho nàng biết khi đi vào triều sẽ như vậy , thật sự là con mẹ nó ! nghiêm Từ Dung tức giận thầm mắng .
Tức giận lại nhức , cùng cũng khiến nàng sau khi đấu tranh liền rống ra một tiếng , mà theo tiếng thét chói tai , rốt cục nàng cũng mở mắt.
Chưa rõ thân ở chỗ nào , nàng đã bị một màu đen ở trước ngực hù .
Oa ! Đây là tình huống gì ? Hình như có ai muốn gây lợi với nàng !
Nàng không cần nghĩ ngợi gì giơ chân lên , hướng về chỗ háng của phương đánh tới.
“A—“
Nương theo tiếng khóc thảm thiếp , sức nặng trên người chợt nhẹ đi , Nghiêm Tử Dung chấp nhức trên người , lập tức từ tư thế nằm nhảy dựng lên .
Nàng định thần nhìn , chỉ thấy một nam tử đang hai tay ôm nửa thân dưới , lăn lộn gào thét thống khổ trên mặt đất , còn phía sau hắn thì có hai nam tử ngơ ngẩn đứng không biết phải làm sao , thấy trang phục của bọn họ đều giống như những trang phục của người hầu hay gia đinh của kẻ có tiền nàng thấy trên phim truyền hình .
Nàng khinh thường xuy một tiếng , đột nhiên cảm thấy trước ngực có chút mát mát , cúi đầu nhìn xuống , phát hiện quần áo trước ngực mở rộng , trên da thịt tuyết trắng còn có chút sắc hồng . Nàng không phải đần , lập tức được vừa khi nãy thân đột ngột tỉnh lại gặp phải tình cảnh gì !
Hai mắt của nàng phun ra lửa , vừa lôi kéo quần áo trước ngực , vừa mắng lớn lên trên trời . “Khiết Nhi đáng chết một vạn lần , người vì cái gì không cảnh cáo ta trước , hại ta bị người khác ăn hết đậu hủ , chết tiệt …”
Chờ đến khi nàng mắng thiếu chút thở gấp thì khóe mắt nhìn đến nam tử vốn đang khóc trên mặt đất đã đứng lên , nàng lập tức khôi phục , ánh mắt sắc bén trừng mắt nhìn nam tử diện , với việc thân lại bị một gã tướng mạo xấu xí chiếm tiện nghi cảm giác vô cùng nhục nhã và tức giận , hoàn toàn không biết trên vai trái có một vết đao , đang chảy máu rất nhiều !
“Con tiện này , bổn thiếu gia muốn ngươi là đã coi trọng ngươi rồi , ngươi dám không biết đá ta , hôm nay ta nhất định phải làm cho ngươi muốn sống không được , muốn chết cũng chẳng xong!” Nam tử một tay che hạ thể , một bên chửi ầm lên . “Chết tiệt ! hai người các ngươi còn không mau ả lại!”Hắn gọi hai gia đinh phía sau.
“Thiếu gia…” Hai tên ga đinh có chút chần chờ nhìn hắn
“Nhìn cái gì ? Các ngươi mau ả lại , đè hai tay chân của ả , chờ sau khi ta xong ả sẽ đem ả thưởng cho các ngươi , ta đã không muốn thu ả làm tiểu thiếp nữa , một con tiện chết tiệt!” Nam tử gào lên nói .
Hai gia đinh nhìn thấy Nghiêm Tử Dung mỹ mạo tuyệt thế , nhịn không được nổi sắc tâm , muốn một lần nếm thử tiên vị , vì thế lập tức tiến lên muốn lấy nàng .
Nghiêm Tử Dung khi nam tử gào thì đã sôi gan , hai mắt lóe lên sát ý , chờ đến khi hai tên gia đinh đến gần thì nàng lập tức nhấc chân định bụng gạt ngã hai tên lâu la , nhưng lảo đảo một cái , thiếu chút nữa bị vạt vát chấm đất mà vấp ngã .
Thân thể nàng quay cuồng một cái , đứng vững lại , trong lòng rủa thầm , đây là váy dài đại gì chứ , hại nàng thiếu chút nữa thì ngã .
Nàng nhấc váy dài lên cài vào đai lưng bên hông , lập tức công kích , một cái đá xoay liền đem hai gã đang ngây người nhìn cặp chân trắng nõn lộ ra bởi làn váy nhấc đá ngã trên mặt đất , lên thảm thiết .
Sau đó nàng tiến đến gần “thiếu gia” , chỉ thấy trên mặt hắn lộ ra vẻ e ngại .
“Ngươi … Ngươi đừng lại đây…’ Hắn ăn nói mơ hồ , nội tâm thật sự không thể nổi , nữ tử mới dễ dàng gật ngã hai tên gia đinh của hắn , tại sao có thể là cùng một người vừa rồi bị hắn khảm một đao mà thiếu chút nữa mất mạng .
Nghiêm Tử Dung giễu cợt một tiếng , một cái chân lập tức đánh về khuôn mặt nam tử , chỉ tiếng khung xương gãy cùng tiếng thảm thiết truyền đến .
Nàng tức khi khó tiêu tiếp tục ra mấy đòn nghiêm trọng trên mặt hắn , không khoan nhượng một cước đánh gãy xương tay hắn , sau đó lại với hai tên lâu la ngã ra đất làm như vậy , cùng vì mệt mà ngừng tay , cũng mới cảm thấy được đớn trên vai trái .
“Các ngươi còn ở đây làm ngứa mắt ta , còn không mau cút , muốn ta một cước đánh gãy cái tay khác sao ?” Nàng không vui nhìn ba nam tử nằm rên rỉ trên đất , ngữ khí tàn khốc quẳng xuống .
Mãi đến khi ba nam tử gắng đi xa , Nghiêm Tử Dung mới đầu tìm kiếm vật trên mặt đất .
***
Nghiêm Tử Dung tìm kiếm trong bụi cỏ , trong lòng thầm mắng , nếu không tìm được , không phải nàng sẽ đổ máu mà chết sao !
“Chết tiệt Khiết Nhi rốt cuộc là đem vật ném đi đâu rồi … A ! tìm được rồi” Nàng lẩm bẩm suy nghĩ , cùng cũng tìm đọc vật trong bụi rậm .
Nàng yên lòng ngồi dưới đất , mở ra bao da dê lấy ra thứ gì đó . Một loạt ngân xuất hiện trước mắt , nàng thỏa mãn cầm lấy ngân hướng đến huyệt đạo đâm mấy , nhìn thấy máu dần ngừng chảy mới thở phào một hơi , chuẩn bị nghỉ ngơi một chút rồi đi tìm dược thảo để đắp vết thương .
Đây chính là một trong kiện bồi thường mà Nghiêm Tử Dung và Khiết Nhi đã bàn trước khi đi tới triều .
May mà Khiết Nhi ngu ngốc đúng là ngu ngốc , cũng không hỏng việc , nếu không nàng xem ra không phải gặp họa lớn sao , không chỉ thiếu chút nữa bị người khác vũ nhục , còn thân chịu trọng thương .
Đột nhiên , tai Nghiêm Tử Dung được một tiếng rên rỉ quỷ dị , sau đó từ phía bụi cỏ phía trước truyền đến một hồi tiếng sốt soạt.
Nàng không kìm được tò mò bò dậy , vòng qua bụi cỏ , lập tức nhìn thấy một nam tử tuổi còn trẻ , ách … Coi như là đứa trẻ đi ! Hắn đang giãy dụa muốn đứng lên , tiếng rên rỉ chính là từ hắn phát ra .
“Này ! Ngươi sao vậy ?” Nàng giữ một khoảng cách hỏi tên nhóc này .
Tên nhóc từ trên mặt đất ngẩng đầu , nhãn thần đen trắng rõ ràng hiện lên vẻ kinh ngạc , “Tỷ , tỷ không sao chứ?” Sau đó hắn nhìn đến vết thương trên vai trái nàng , trong đôi mắt lập tức bị lo âu chiếm hết . ‘Tỷ , tỷ bị thương !” Hắn nhỏ .
“Tỷ?” Nghiêm Tử Dung lẩm bẩm lặp lại , đột nhiên nghĩ đến lời Khiết Nhi từng nói qua . “Ngươi là … của ta ?” Nàng hỏi .
Một tay tên nhóc ôm lấy cái gáy , đứng lên từ mặt đất , “Tỷ , tỷ làm sao vậy ? Ta là Thiếu Vân mà!”
Trời ạ ! Nghiêm Tử Dung ngẩng đầu nhìn tên nhóc , nó thực là gầy , nhưng cũng rất . Xin người ! Nàng thấp bé như vậy sao ? Hay là đều như vậy ? Tốt xấu gì ở thế 20 nàng cũng một mét bảy , chẳng lẽ khi đi vào triều đột nhiên nàng lại bị co lại sao ?
“Tỷ ! Tỷ làm sao vậy ?” Cốc Thiếu Vân gọi lớn tỷ tỷ tựa hồ như đã đi vào cõi thân tiên của nó .
“Ách ! Ngươi nói cái gì ?” Nghiêm Tử Dung giật mình hoàn hồn .
“ là hỏi tỷ , vừa rồi mấy cái tên đăng tử nạt tỷ đâu ? Tỷ không bị hắn thế nào chứ ? Còn nữa trên vai tỷ vì sao cắm ? Còn nữa …” Hắn không kìm được lo lắng hỏi , lại bị nàng đột nhiên gầm lên giận dữ mà hù . Trời ạ ! Đây là tỷ tỷ luôn luôn ôn nhu của hắn sao ? Hơn nữa tỷ vừa gầm lên gì vậy ? Âm điệu cũng thật quái .
Nghiêm Tử Dung bật quát ra “STOP” sau đó mới nhớ thân đã không còn ở thế 20 , hi vọng nó không rõ mới tốt .
“Tỷ?”
“Cái tên xấu xa đã bị ta đánh chạy rồi , ngân trên vai ta là để cầm máu , đã chưa!” Nàng nhìn vẻ mặt kinh ngạc nghi ngờ của hắn , vội vàng nói bổ sung : “ Trước tiên đừng hỏi ta , ta sẽ từ từ giải thích cho ngươi , bây giờ ngươi giúp ta tìm dược thảo trước”
“Dược thảo ?” Thiếu Vân lẩm cẩm tự nói đi theo sau Nghiêm Tử Dung đã đi nhanh trước , trong lòng có cảm giác quái dị khóc nói . Người này ngoại trừ ngoại hình giống tỷ tỷ hắn ra , ngôn hành cử chỉ tuyệt không giống , sẽ không phải là bị mấy kẻ xấu vừa rồi dọa đến choáng luôn chứ ?
“Này ! Ngươi nhanh lên được không ?” Nghiêm Tử Dung quay đầu lại Cốc Thiếu Vân rớt lại phía sau . “Ta cho ngươi biết ta nghiệt thảo trường ta muốn tìm trong như thế nào , ngươi chỉ cần thấy …” Nàng vừa đi vừa giải thích .
***
điểm Nghiêm Tử Dung giải thích cùng với nỗ lực tiêu hóa của Thiếu Vân lại qua một tháng , không để ý tới sự khó của Cốc Thiếu Vân , kiên trì tiếp tục sự dụng họ “” mà không tiếp tục tên “Thiếu Đình” mà đổi Cốc Tử Dung , vết thương trên thân thể sau khi dưỡng cũng khỏi hẳn . Nhưng trong nội tâm nàng vẫn hoài nghi , chẳng lẽ nữ tử đại chỉ vì một vết thương nhỏ như vậy mà suy yếu đến hương tiêu ngọc vẫn ? Là biết của nàng có nhầm lẫn sao , hay là thân thô hãn , không có chút nào thấy mình nên có năng của nữ tử yếu đuối ?
Nhưng nàng lại phát giác ra một sự thực , thì ra nguyên cục thịt Cốc Thiệu Đình này thật sự rất nhỏ , đại khái còn chưa đủ một mét sáu , dáng người tiêu chuẩn cho nữ tử phương nam , so với thân thể lớn của mình ở thế 20 , quả thực là nản ; sau đó nàng lại từ miệng Cốc Thiếu Vân biết được , Cốc gia quả nhiên là từ phương nam di dời đến tận đây , làm như vậy là để cầu thầy .
Thì ra nàng luận là ở thế 20 hay là đại , mẫu thân đều triền miên trên giường bệnh nhiều năm, ở thế 20 nàng không biết mẫu thân như thế nào , nhưng ở đại này mẫu thân đã chết vì bệnh từ hai năm trước , hai cả hai tình huống đều giống nhau , khiến nàng không khỏi hoài nghi đây là vận mệnh an bài , khó có thể thật sự là nửa điểm không phải do người làm . May mà ở đại nàng còn có thêm một để yêu thương .
Cốc Thiếu Vân khi còn nhỏ từng bị bệnh nặng , lúc ấy ăn lầm phải dược thảo lỗi , mặc dù không đến mức chết nhưng lại làm khí huyết hắn khó thông , thể lực suy kiệt , bởi vậy dáng người mặc dù lớn , nhưng vẫn gầy như cái que , tay trói gà không chặt , dưới tình hình hắn lực tòng tâm như vậy Cốc gia chỉ có thể do Cốc Thiếu Đình gắng làm thêu , sau đó để Cốc Thiếu Vân mang vào trong bán , làm kế sinh nhai .
Cửa son rượu thịt thối , có xương chết cóng . Cốc Tử Dung nhớ rõ từng đọc qua ở đâu đó hai câu nói này , chẳng qua hiện tại cùng cũng có thể được hàm ý chọc của hai câu này.
Từ trong miệng Cốc Thiếu Vân , nàng biết hiện tại đúng là thịnh của Đại , là “Trinh Quán chi trị”* nổi danh trong lịch sử , nhưng khác biệt giàu nghèo vẫn lớn như cũ Xem ra kể là đại nào , vô luận là chế độ quân chủ hay dân chủ hiện tượng này cũng không giảm xuống phần nào .
* ( Trinh Quán : niên hiệu vua Thái Tông , Lý Thế Dân , 627 – 649 . Suốt 23 năm Trinh Quán, xã hội trật tự, kinh tế ổn định, khôi phục thịnh thế, văn vật phát triển, sử gọi đó là “Trinh Quán chi trị” (Sự thịnh trị Trinh Quán)
Sau khi biết được những này , Cốc Tử Dung quyết tâm cải thiện tình trạng nghèo khó trước mắt của Cốc gia , bởi vì nàng tuy rằng có gương mặt của Cốc Thiếu Đình nhưng hoàn toàn không rành việc may vá , vì thế nàng sử dụng những gì mình biết , kỹ thuật cứu học được ở thế 20 giúp Cốc Thiếu Vân đả thông huyết mạch toàn thân trước , sau đó dạy thuật dưỡng thân thể ; mặt khác đi tìm kiếm thảo dược quý hiếm ở nhà gỗ phía sau núi , để Cốc Thiếu Vân mang tới bán cho các cửa hiệu thuốc bắc trong , có ngân lượng cải thiện cuộc sống .
Chờ sau khi cuộc sống hai người thêm chút cải thiện , Cốc Tử Dung phát hiện những kỹ năng mình học được ở thế 20 ở đại hoàn toàn không cần sử dụng đến , nàng từng muốn phát huy kỹ năng trên thương trường của mình , nhưng hạnh không có tiền vốn , vì thế nàng quyết định trước hết phát nghĩ cách có ngân lượng rồi bàn sau , nhưng phải như thế nào mới nhanh có một khoản tiền đây ?
***
“Hành ?” Cốc Thiếu Vân trợn mắt há hốc mồm nhìn Tử Dung mặc nam trang trước mắt .
“Đúng .” Cốc Tử Dung phát hiện Thiếu Vân nhìn nàng chằm chằm , trong nhất còn tưởng rằng mặc nhầm , cũng thử cúi đầu nhìn lại , sau đó mới giương mắt hỏi , “làm sao vậy ? Ta có mặc lầm chỗ nào sao ?”
Cốc Thiếu Vân mãnh liệt lắc đầu , đột nhiên lại gật đầu , cùng mới hỏi , “không phải tỷ mặc nhầm mà là cho dù tỷ có mặc nam sam , nhìn qua vẫn tuyệt không giống nam .” Hắn nhìn khuôn mặt ngũ quan tinh tế khóe léo , cho dù có mặc nam trang , chỉ sẽ không có người nào tin .
“Thật sự ?” Cốc Tử Dung lộ ra vẻ mặt thất vọng . Tại sao có thể như vậy chứ ?
“Thật sự , hơn nữa tỷ lại quá nhỏ xinh.” Cốc Thiếu Vân tiếp tục hắt thêm một chậu nước lạnh .
“Vậy ta cách liều chết cũng không nhận.” Cốc Tử Dung đề nghị nói .
“Không được , tỷ , không chỉ chừng đấy , còn tiếng nói của tỷ tuyệt không giống nam .” Cốc Thiếu Vân mãnh liệt lắc đầu . Có ai qua nam có một tiếng nói mềm mại đáng yêu như tiếng chuông chưa.
Cốc Tử Dung đột nhiên trừng mắt lớn , cùng tức giận lên , “Cái này cũng không được cái cũng không được , chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy ngồi chờ chết ? Cốc Thiếu Đình chết tiệt , không có chuyện gì đi sinh ra một giọng nói âm tâm như vậy , chẳng phải muốn tuyệt sống của Cốc Tử Dung ta!” Hai tay nàng nắm quyền .
“Tỷ!” Cốc Thiếu Vân dở khóc dở cười nhìn nàng đang chửi ầm lên , trong lòng cùng cũng thừa nhận nàng tuyệt không phải tỷ tỷ chung sống mười mấy năm , bởi vì tỷ tỷ trước của hắn sẽ không làm ra loại hành vi chửi những lời như thế này .
Sau khi Cốc Tử Dung mắng xong , đầu đi qua đi lại, mày chau chặt vắt óc suy nghĩ , đột nhiên …
“Có ! Ta có biện pháp , nếu ta giả dạng thế nào cũng không giống nam tử , không bằng do ngươi tới giả dạng thần , ta thì giả dạng người hầu của ngươi , sự tình không phải giải quyết rồi sao !” Nàng búng tay một cái , hai mắt sáng trong nhìn “tân” gầy .
“Hả?!” Cốc Thiếu Vân tới mức lui lại liền hai bước , mãnh liệt lắc tay , “Sao có thể , tỷ , tỷ quên ta mới mười lăm tuổi thôi sao ? Ai mà tin ta là thầy thuốc?” Hắn phản bác , trong lòng cảm thấy “tân” tỷ tỷ này tư tưởng đúng thật là không giống người thường , quả thực là ăn nói không người ta chết .
“Vậy đơn giản , đem cách ăn mặc của ngươi già một chút không phải là xong sao !” Cốc Tử Dung không thèm để ý phất phất tay.
“Hả?!” Cốc Thiếu Vân xem ra chỉ có thể không còn lựa chọn nào khác rồi.
***
Định Bắc vương phủ.
Cận Minh Kỳ suy xét vài ngày , quyết định không để ý tới lệnh cấm của Cận Minh Lôi , vì thế ở thư phòng “Nghênh Nguyệt cư” , bí mật gọi một trong những hộ vệ tùy thân Cận Phong đến .
“Ta muốn ngươi dán bố cáo trong ngoài kinh , trưng cầu danh , có chuyện này cần phải gạt đại ca ta trước , chờ sau khi dán bố cáo ra ngoài tạo chuyện , ta sẽ báo cáo đại ca” Cận Minh Kỳ phân phó .
“Nhưng mà vương giả không phải đã nói , không cho phép chúng ta loại cách thức này tìm danh , tạo nên quấy nhiễu sao?” Mặt Cận Phong lộ vẻ khó khăn.
“Ta biết , nhưng ta không thể chơ mắt nhìn nương suy yếu từng ngày , lại ngay cả nguyên phát bệnh cũng không tra được.” Cận Minh kỳ có chút tức giận khoát tay , đáy mắt hiện lên sự lo âu .
“Nhưng ý của Vương gia là …” Cận Phong muốn giải thích .
“Ta biết lo lắng của đại ca!” Cận Minh Kỳ cắt đứt lời của hắn , “ Huynh ấy không muốn cách này để đưa tới mấy kẻ lừa đảo hoạc ngược lại sẽ làm bị thương đến nương , cho nên thà rằng để các chi nhánh khắp nơi hỏi thăm rồi mới đến , nhưng loại phương pháp này thật sự quá chậm , ta không muốn nương tiếp tục chịu khổ nữa . Dù sao ngươi theo là được , có việc gì tự ta gánh vác.”
“Vâng , thiếu gia , ta lập tức đi làm.”
“Chờ một chút , một khi bố cáo dán ra , ta muốn thỉnh Hàn đại phu vào phủ ở tạm , để cho hỏi qua người đến nhận trị , sau khi xác định người này đích xác biết thuật , mới cho phép đến Tinh Vân cư khám bệnh cho nương.”
“Vậy phía Vương gia …”
“Ngươi cứ việc đi làm , về phía đại ca để ta nói.”