Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau khi nói xong những lời với Hứa Ngôn, cô ta quay sang tôi, mắt ánh lên vài giọt nước mắt.
“Vốn dĩ tôi không nghĩ sẽ buông tay, tôi luôn rằng Hứa Ngôn còn yêu tôi khi tôi thấy , Linh, từ trước nay anh ấy yêu hình như chỉ mình cô.”
Cô ta lấy từ túi xách một tấm nhét nó vào tay tôi.
Tôi chợt nhớ những gì nói với tôi ngày hôm qua. Cô ấy nói Hứa Ngôn Trần Tư quen nhau từ thời đại học, Trần Tư cảm thấy anh ấy nhàm chán nên chia tay, tan hợp vài lần, sau đó cô ta một đàn ông khác nước ngoài, bỏ lại Hứa Ngôn. Nhưng sau đó cô ta đàn ông đó lừa gạt tổn thương, lại muốn quay về tìm Hứa Ngôn, nghĩ rằng Hứa Ngôn vì đợi cô ta nên mới không kết hôn.
“Ở đâu cô được tấm ?”
Hứa Ngôn cau mày hỏi Trần Tư
“Anh quên sao? Trước đây anh đã từng nói với em, khi anh học ở quê gặp một cô bé, cô bé đó đôi mắt sáng lấp lánh anh không thể nào quên được, đây là duy nhất của cô bé đó anh đã chụp. Ngày hôm đó khi phòng anh em đã vô tình thấy lấy nó .”
“Sau em mới phát hiện vợ anh chính là một , cũng chính là cô bé anh nhớ mãi không quên đó.”
“Những chuyện chắc hẳn Linh không hề hay biết gì nhỉ, hôm nay em sẽ thay anh nói với cô ấy.”
“ Linh, anh ấy tìm đủ mọi cách được kết hôn với cô không phải vì từ chối tôi là vì anh ấy sự yêu cô.”
Trần Tư nở nụ cười, không đợi tôi Hứa Ngôn nói thêm cô ta đã giơ tấm vé Los Angeles tay lên.
“Tạm biệt, tôi thấy con trai ngoại quốc ok hơn, thẳng thắng mạnh dạn tình yêu.”
Nói cô ta đạp trên đôi giày cao gót bước , chỉ còn tôi Hứa Ngôn nhau, tôi rút tay mình khỏi tay anh ấy, tò mò mở phong bì Trần Tư đã đưa tôi .
Đó sự là một , là tôi với một bé đinh vòng tay qua vai mỉm cười rạng rỡ, ngây thơ.
Tôi nghi ngờ anh ấy.
“Anh chỉ nói so với thì anh gặp em sớm hơn thôi.”
Anh ấy đưa tay gãi gãi , bộ dáng ngại ngùng không liên quan gì hình tượng mặt lạnh từ trước nay.
“ Linh, xin lỗi vì đã dùng cách buộc em bên cạnh anh.”
“Không sao, anh đã bỏ rất nhiều .”
Tôi phẩy phẩy tay, đúng là một chuyện lớn.
“…”
“Em dị ứng với chuyện tình cảm à?”
Hứa Ngôn nghiến răng nghiến lợi nói với tôi,
“Tan đợi anh.”
“Báo cáo, tan em đã hẹn ăn thịt nướng .”
Tôi nói với vẻ mặt vô hối lỗi.
“Không được.”
“Theo anh về nhà.”
“…”
9.
Tôi dự định tan sẽ lén giấu anh ấy trốn nhưng bắt gặp.
“ Linh, em đang tính chạy đâu đó? Vừa mới kết hôn em tính anh ở nhà một mình hòa thượng à.”
“Không phải chứ sếp, sự là quá nhanh , em cần thời gian chuẩn tâm lý.”
Tôi thành thú nhận.
sự là quá nhanh , tôi chưa liên hệ được Hứa Ngôn hiện tại với bé đinh lúc trước.
bé đinh đó là ai?
Tôi không biết tên bé đó, cứ gọi ấy là đinh.
Lúc đó, anh ấy làng chúng tôi học nhưng không bạn, suốt ngày trưng bản mặt lạnh đứng dưới gốc cây những khác chơi đùa.
Tôi thấy bé đó đáng thương nên đã chủ động chạy kết bạn với ta. Khi đó thực sự là rất khó kết bạn đó, tôi phải mất tới 3 củ khoai lang nướng một trái bắp nướng mới anh ấy nói câu tiên với tôi, nhưng câu nói đó lại là “Bắp của cháy.”