Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Một gia đình hạnh phúc như thế vì đời của tôi mà như thế .
nhỏ tôi đã không có nhà, tôi sống nhà của các họ hàng cũng không có cố định một nơi cả, tôi đã quen với việc nhìn sắc mặt những xung quanh để lớn lên, vì tôi có nhạy nắm bắt thay đổi xúc của mọi để bảo vệ bản thân mình.
Tôi gặp Thiến Thiến khi đang làm thêm một quán cà phê gần trường đại , chúng tôi quen nhau vì cùng quê, nhưng không cùng một khu. Sau khi quen cô ấy, tôi mới thực rằng một cô gái có ngây thơ và vô tư như thế .
Chúng tôi thực bạn tốt của nhau là lúc đại , cô ấy bị một tên đảo mất 5 vạn tệ, vì để lại 5 vạn tệ mà cô ấy bị , tôi đã đuổi theo tên đảo đó suốt 5 con phố rồi tẩn cho hắn ta một trận trò.
5 vạn tệ, phí và sinh hoạt phí của lão nương đây trong 4 năm không nhiều như thế, hắn muốn ta bằng những lời hoa mỹ để nó, tôi có để hắn ta công chứ.
đó sau, Hứa Thiến Thiến đều nhìn tôi với ánh mắt sùng bái, cô ấy bám tôi suốt ngày, kéo tôi cùng đi ăn uống, vui chơi với cô ấy. Tôi sẵn sàng đi cùng cô ấy bởi vì cô ấy cũng sẽ vì tôi mà ngồi cả ngày trong thư viện buồn chán mà không một câu phàn nàn.
Hứa Thiến Thiến bạn Hạ Linh tôi nhận. Ý nghĩa ban đầu của câu vốn dĩ là ngược lại, nhưng hiện tại là tôi nói.
Sau khi tốt nghiệp đại , tôi muốn đến phố A, vì phố lớn sẽ có nhiều cơ hội hơn. Thiến Thiến lựa chọn quê, cô ấy muốn tôi có cùng với cô ấy nhưng tôi chối, tôi muốn để điều trị cho bố tôi mặc dù hy vọng rất mỏng manh.
Tôi đã vật lộn phố A trong hai năm, hầu hết số tôi đều gửi để lo thuốc thang viện phí cho ông ấy.
Cho đến cách đây vài tháng, bệnh viện thông báo rằng bố tôi đã không qua khỏi mà đi. Tôi không thấy quá buồn, thấy như toàn bộ cơ mình nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Tuy rằng tôi đã buông xuống gánh nặng viện phí của bố, nhưng tôi một đống nợ nước ngoài.
Gánh nặng lớn nhất của tôi không nữa, tôi muốn nằm yên mặc kệ đời, món nợ nước ngoài tôi sẽ trả .
Tôi nói với Thiến Thiến rằng tôi muốn quê để an ổn qua ngày, nghèo một chút cũng không , cần vui vẻ hạnh phúc là rồi.
Tôi đã chịu khổ suốt 26 năm, vì năm thứ 27 tôi muốn sống cho Hạ Linh.
nên tôi mới nói những điều kiện mà Hứa đưa cho tôi quá hấp dẫn. Số anh ấy cho tôi đủ để tôi trả hết các khoản nợ trong một lần, để tôi không cần phải bạt mạng mà nữa. Dù thì đối với tôi kết hôn hay không không quan trọng, tôi không mong đợi quá nhiều vào tình yêu, mà bây giờ tôi lại có bằng việc kết hôn. Tại không thử?
Vì , cuối cùng tôi đã dấu Thiến Thiến mà cùng đi lĩnh chứng với anh trai của cô ấy.
5.
Ngày hôm sau, tôi cùng với Hứa đi giấy chứng nhận, cả quá trình tôi như mất hồn, tôi không phải nói với Thiến Thiến như thế chuyện . Tôi thật sợ mất đi bạn như cô ấy. Vì tôi đã hỏi Hứa :
“Sếp, nếu Thiến Thiến phát hiện rồi tức giận thì tôi nên làm gì đây?”
Hứa cầm hai quyển sổ màu đỏ nhìn đến say mê, không nghe thấy lời tôi nói.
Không phải chứ, có gì hay mà nhìn dữ ?
“Sếp!”
Tôi nâng tone giọng lên gọi
“A…. hả?”
“Tôi nói, nếu như Thiến Thiến phát hiện hai chúng ta giấu cô ấy đi lĩnh chứng rồi tức giận thì phải làm thế ?”
“Tính khí của Thiến Thiến đến cũng nhanh đi cũng nhanh, chuyện cũng không giấu em ấy mãi , thế đi, bây giờ tôi cùng em đi tìm em ấy để nói rõ.”
Hứa phân tích cho tôi một lúc, tôi nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, dù thì một mình tôi cũng không nên giải thích như thế mới tốt, chi bằng đi cùng anh ấy.
Tôi có giác như mình đã phản bội lại cô ấy.