Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/709zjps85C

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

5

07

Để thắng vụ kiện , mẹ tôi đã thuê sư chuyên nghiệp, chuẩn mọi thứ thật kỹ lưỡng.

Bao gồm cả ghi âm các cuộc điện thoại những ngày qua, bằng chứng ba tôi ngoại tình nhiều năm, chứng cứ bà đánh tôi, đuổi mẹ tôi khỏi

Phía ba tôi, không rõ là quá tự tin hay không có ai chịu nhận vụ của họ, nên tự bào chữa hoàn toàn, trọng tâm có một điều:

Cả làng thế, tài sản phải để lại cho trai, hương hỏa quan trọng hơn tất cả.

Họ gây náo loạn trong phiên tòa, lúc chửi mẹ tôi là chổi, bà không ăn mặc trang điểm, phá phong thủy của ba tôi, đáng đuổi khỏi ; lúc tôi là đồ vô dụng, hỏi tại tiền do ba tôi kiếm mà lại để cho tôi?

Ba tôi vốn đã là bên sai, thêm vào đó tư tưởng của họ quá lạc hậu, mà hôm đó thẩm lại là phụ nữ, thư ký tòa là phụ nữ.

Kết quả phiên tòa không cần .

Dù là việc kinh doanh, cửa, hay tiền gửi tiết kiệm, xử cho mẹ tôi.

tôi không chịu, m.ô.n.g vừa chạm đất liền duỗi thẳng hai chân, ngửa , một sâu mẹ nước sôi tạt trúng, lăn lộn dưới đất không ngừng.

“Trời ơi là trời! Quan tòa mua chuộc rồi! Bà đâu đòi công lý đây?”

trai tôi cực khổ cả đời, giờ một xu không có, chẳng phải là muốn ép chúng tôi c.h.ế.t ?”

“Huhu, nếu không đổi lại quyết, tôi cả đời không đứng dậy nữa! Nằm luôn ở đây không đâu hết!”

Thẩm đứng yên, liếc bà ta hai cái, rồi thẳng.

Một lát , cảnh sát tòa án “mời” bà tôi ngoài, bà vừa vừa gào, từ nay sẽ trước cổng tòa án biểu tình mỗi ngày.

Mẹ tôi đang chuyện với sư, nhìn bà tôi thể đang nhìn một kẻ ngốc.

“Đồ chổi! Đừng tưởng kiện thắng rồi là của mày! Muốn lấy , trừ khi bước qua xác bà !”

Mẹ tôi cười không dám.

lại càng đắc ý, tiếp tục làm loạn trước cổng tòa án một trận nữa.

khi cảnh sát tòa án phổ biến pháp lần nữa, bà mới chịu ngưng, rồi kéo ba tôi lì giữa cổng chính, phồng má lên, im lặng.

“Chị tính ?”   sư nghiêng đầu hỏi mẹ tôi.

“Tất nhiên là giúp bà ta một tay rồi.”  Mẹ tôi vẫn cười, trong mắt là những điều tôi không hiểu .

, thật không dễ dàng gì.”

08

tôi lì trước cổng tòa án suốt ba ngày.

ngày thứ tư, có phóng viên phỏng vấn, hỏi bà có nỗi oan gì, có cần đưa tin không.

vớ cọng rơm cứu mạng, tuôn trút, kể hết chuyện tôi, một mực khẳng định thẩm đã nhận tiền bẩn của mẹ tôi, cầu xin phóng viên làm “bao công” đưa tin, đòi lại công bằng.

khi phỏng vấn bà tôi, phóng viên tiếp tục phỏng vấn thẩm , cảnh sát tòa án, thư ký tòa, rồi cả mẹ tôi…

Một ngày , trang đầu mục xã hội của báo buổi tối địa phương đăng bài phóng sự lớn về vụ việc .

Tiêu điểm là: chồng tệ ngoại tình, tiểu tam chiếm của vợ cả, tư tưởng trọng nam khinh nữ ở nông thôn, không pháp , vô lý làm loạn…

Câu chuyện quá kỳ quặc, đề tài đủ nóng, lượt chia sẻ trên mạng tăng vọt, từ online offline, khắp nơi xôn xao, vô số thốt lên những câu hỏi cõi lòng:

Rốt cuộc là sự suy đồi của đạo đức, hay sự vặn vẹo của nhân tính?

tôi ở cổng tòa án, mỗi ngày qua lại trỏ.

“Chính là bà ta đó! Ăn bánh bao nhúng m.á.u !”

“Làm dâu bà ta đúng là xui tám kiếp, dâu không phải , vắt kiệt rồi vứt ! Cháu gái đánh suýt chết!”

“Vậy mà còn mở miệng kêu oan? Phì!”

hai ngày hứng đủ ánh mắt khinh thường, cuối cùng bà tôi tìm “nguồn gốc tai họa”.

Thế là, chỗ lì của bà chuyển từ cổng tòa án sang cổng tòa soạn báo.

Tòa soạn chẳng thèm quản, bà thích , dù ngay bảng tin trước cửa có chân dung bài báo về bà, coi triển lãm thật miễn phí.

09

Thời đó, thôn chưa gọi là “ thôn”, mà vẫn gọi là “xã ”.

Trên bàn của xã bí thư chi bộ mỗi ngày có vài món không thể thiếu, nhất định phải có báo sáng báo tối.

Báo không đọc mỗi ngày, thỉnh thoảng lật xem.

Vậy nên, khi xã bí thư xem bài báo, sự việc đã trôi qua mấy ngày rồi!

Tùy chỉnh
Danh sách chương