Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
mẹ tôi tuy đồng ý tôi nuôi , nhưng dù sao cũng chưa tiếp xúc nhiều Mít Ướt, sợ bọn họ vẫn chưa nghi .
chuyển là chuyển, tôi ở đây không lâu, đồ đạc không nhiều, một vali một túi vải to là đựng hết.
Một chiếc SUV của anh chủ chở hết toàn bộ tài sản của tôi.
Lên xe tôi mới chợt ra, chuyển qua đó có nhiều lợi ích tôi, nhưng đối anh ta thì có lợi ích ?
“Anh mưu đồ thế?”
Anh ta chỉ vào con nhóc trong lòng tôi.
Tôi bừng tỉnh đại ngộ, “ biết , anh Mít Ướt!”
“ mới là tặng kèm.”
“Con trai ta quả là có sức hút.”
Anh chủ không , dường như là mặc định đáp án của tôi.
Mít Ướt rõ ràng vui vẻ hơn tôi, vừa đến nhà mới chạy nhảy khắp nơi.
Tôi dọn đồ, anh chủ chủ động xin đi Mít Ướt, tôi cầu không .
15
Tôi về trường , anh chủ mỗi đều tận tâm tận lực giúp tôi chăm sóc Mít Ướt.
Một đi lần, cả tiểu khu đều rằng Mít Ướt là con của anh ta.
Tôi tổn thương quá, việc đầu tiên sau khi trở về là dẫn Mít Ướt xuống dưới khu phố dưới nhà đi .
Vừa xuống lầu, gặp một dì Poodle.
Mít Ướt và Poodle rõ ràng không lần đầu gặp , thân thiết.
Dì trò chuyện tôi, “Mẹ Mít Ướt về à, hôm nay nó không rảnh sao?”
Tôi: “…”
“Không, tôi không …”
chưa xong, anh chủ đến.
“Ồ, Mít Ướt đến đấy à. Tiểu biệt thắng tân hôn nha…”
“Dì ơi, tôi có việc đi trước.”
Anh chủ cắt ngang lời luyên thuyên của dì, kéo tôi và Mít Ướt đi.
Đến nơi không có , tôi hỏi anh ta: “Sao anh là của Mít Ướt?”
Anh chủ vẻ vô tội, “Anh không biết. ta hỏi sao anh bắt đầu đi , anh mẹ nó ra ngoài chưa về.”
Hmmm Cứ cảm thấy có đó sai sai, nhưng không ra là sai ở đâu.
16
Công ty một dự án lớn.
dự án kết thúc, tôi tổ chức tiệc ăn mừng.
Trên bàn tiệc anh chủ uống chút rượu, lúc tan tiệc đỏ bừng, say xỉn.
Tôi tư cách là trợ lý của anh ta, và hàng xóm của anh ta, đương nhiệm vụ đưa anh ta về nhà.
Anh chủ tửu lượng tốt, không làm loạn, chỉ là trở nên dính , toàn bộ hành trình đều yên lặng dựa vào cổ tôi.
Anh chủ say rượu giống hệt một chú cún con.
Giống Mít Ướt quá.
Hơi muốn hôn.
Không chắc chắn, xem tiếp .
Chờ ? Tôi làm thế này?
Suy nghĩ này nguy hiểm.
Tôi dìu anh ta lên giường, định rời đi thì cổ tay bỗng bị ta nắm lấy.
“Giang Lai.”
Anh chủ đột ngồi dậy từ trên giường, ánh mắt mơ màng nhìn tôi: “Anh .”
Tim tôi lỡ một nhịp, sau đó lập tức phản ứng .
Hiểu , anh ta mê sảng.
Tôi vỗ vỗ vai anh ta, dỗ dành như dỗ trẻ con: “Biết , cũng bản thân mình mà.”
Anh chủ cười: “Vậy bây giờ ta là quan hệ ?”
Tôi: “Đương là tình địch .”
“Ngoan, ngủ đi.”
Anh chủ lập tức nín cười, buông tay nắm lấy tôi ra, nặng nề nằm xuống giường, lật như giận dỗi.
Tôi không nán lâu.
Đương cũng không nhìn thấy đáy mắt anh ta vẫn tỉnh táo, chẳng có chút say xỉn nào.
17
Hôm sau, khi tôi tỉnh dậy, anh chủ Mít Ướt đi ở dưới lầu.
Có thể thấy anh ta thực sự , không chỉ mua Mít Ướt nhiều quần áo đẹp, mà chủ động đảm nhiệm vụ đi vào buổi sáng.
Để không dậy mở cửa anh ta, tôi đưa mật khẩu anh ta.
Tôi nhanh chóng sửa soạn xong, xuống lầu tìm họ.
Đột nhớ đến hành động của anh chủ tối hôm trước, tôi hiểu chuyện mà nhắc nhở anh ta: “Anh sửa cái tật say rượu là bừa bãi tỏ tình đi nhé.”
“Đây là thì không sao, lỡ khác hiểu lầm thì không hay đâu.”
Anh chủ mày đen sì: “Anh không có cái tật đó.”
này miệng cứng lắm: “ , anh không có, có chưa.”
“Anh không thừa cũng không sao, anh chú ý một chút là .”
“Vậy để anh một lần nữa,” anh chủ bỏ đi vẻ cà lơ phất phơ thường , vẻ nghiêm túc: “Anh , nghiêm túc đấy.”
Tôi: “Hả?”